Chương 1: Cô bạn học Phan Kim Phượng

Tôi là Tiểu Tân, là con một trong gia đình, bố mẹ tôi đều là những người trí thức cao, bố làm việc trong một công ty ngoại thương, mẹ là giáo viên tiểu học.

Bố mẹ tôi đã rất nghiêm khắc với tôi từ khi tôi còn nhỏ, đặc biệt là mẹ, bởi vì mẹ là giáo viên chủ nhiệm của tôi ở trường tiểu học. Dưới sự kỷ luật nghiêm khắc của bố mẹ, tôi có thể được coi là một học sinh giỏi với thành tích học tập xuất sắc ở trường tiểu học. Từ năm lớp 1 đến lớp 6 của trường tiểu học, điểm môn ngữ văn của tôi về cơ bản đều là tuyệt đối, cho nên mẹ rất tự hào.

Sau khi tốt nghiệp tiểu học, tôi được đề cử vào một trường trung học cơ sở trọng điểm của tỉnh vì đã đạt được một số điểm xuất sắc.

Trong kì thi giữa kì I năm nhất trung học (Lớp 7), tôi vẫn đứng nhất lớp, khi đi họp phụ huynh về, khuôn mặt của mẹ luôn tươi cười hớn hở, bởi vì cô giáo luôn khen ngợi tôi trước lớp.

Sau kỳ thi giữa kỳ, cô giáo đã đổi chỗ ngồi cho tôi, bạn cùng bàn mới của tôi là nữ, cô ấy tên là Phan Kim Phượng. Cha mẹ cô ấy ly hôn khi cô ấy còn rất nhỏ, sau đó đều có gia đình riêng của mình, cho nên về cơ bản, từ nhỏ cô ấy đã được ông bà nuôi nấng. Tất nhiên, ông bà không thể quan tâm giống như cha mẹ, cô ấy rất nhanh đã bị một nhóm bạn xấu dụ dỗ thường xuyên trốn học, ở trường còn hay cãi lại giáo viên, để cho giáo viên cảm thấy rất đau đầu.

Cô giáo sắp xếp cho tôi ngồi cùng bàn với cô ấy với hi vọng tôi có thể giúp cô ấy học tốt hơn, nhưng điều mà cô giáo không ngờ là chúng tôi không cùng nhau tiến bộ, ngược lại tôi còn có biểu hiện thụt lùi rõ rệt.

Phan Kim Phượng có dáng người cao gầy thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp, mọi người thường trêu đùa gọi cô là Phan Kim Liên. Bởi vì ở bên ngoài có nhiều bạn bè, cho nên các bạn trong lớp đều rất sợ cô ấy, nhưng không hiểu sao cô ấy lại rất thân thiện với tôi.

Mấy lần đầu cô ấy rủ tôi đi chơi nhưng tôi đều từ chối vì bố mẹ tôi rất nghiêm khắc, nhiều năm qua tôi đã hình thành thói quen về nhà đúng giờ, nhưng đôi khi tôi cũng đồng ý với cô ấy một hai lần coi như xã giao.

Có lần cô ấy đưa tôi lên mạng và kể cho tôi nghe về một trang web khiêu dâm, lúc đó tôi thấy rất phấn khích, đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với những thứ này, tôi cảm thấy rất mới mẻ nên không thể dừng lại.

Từ đó về sau, tôi thường ở nhà lướt web cả ngày.

Khi kỳ thi cuối kỳ đến, tôi bỏ học, điểm số của tôi tụt dốc không phanh, cô giáo đã rất ngạc nhiên và gọi mẹ tôi đến trường, tôi không biết tại sao nhưng cô giáo không nói với mẹ tôi về Phan Kim Phượng, nhưng cô giáo chỉ nhắc nhở mẹ tôi chú ý đến kết quả học tập của tôi.

Năm thứ hai trung học, giáo viên đã chuyển Phan Kim Phượng đến một vị trí khác, tôi có bạn cùng bàn mới, nhưng điều đó không ngăn cản được việc chúng tôi tiếp tục giao tiếp với nhau.

Một ngày nọ, mẹ tôi phát hiện ra tôi lén lút sử dụng máy tính ở nhà để lướt Internet và duyệt các trang web khiêu dâm, mẹ đã rất sốc và đến trường vào ngày hôm sau để tìm cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Lần này, cô giáo chủ nhiệm đã nói cho mẹ nghe về mỗi quan hệ của tôi và Phan Kim Phượng, cô giáo cũng cho mẹ tôi xem một số bức thư tình mà Phan Kim Phượng đã gửi cho tôi.

Về đến nhà, bố mẹ đã hung hăng dạy cho tôi một bài học, bố tát vào mặt tôi, đây là lần đầu tiên trong đời tôi bị đánh.

Nhìn tôi, hai mắt của mẹ rưng rưng,

dáng vẻ rất đau lòng, tôi cũng nhận ra sai lầm và cam đoan với bố mẹ rằng tôi sẽ sửa đổi và chăm chỉ học tập.

Nhưng sau chưa đầy một tháng, tôi và Phan Kim Phượng lại liên lạc với nhau, tôi đã học được cách thủ dâm bằng tay, thậm chí còn bị cuốn hút bởi những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm.

Trong kỳ thi giữa kỳ, tôi rơi xuống vị trí 20 của lớp, và đương nhiên lại bị bố mẹ dậy dỗ.

Có một lần Phan Kim Phượng đưa tôi đến mở một phòng khách sạn, cô ấy nói rằng muốn cùng tôi khám phá những bí mật giữa đàn ông và phụ nữ. Nhưng khi thấy chúng tôi đều là trẻ con, nhân viên đã gọi cho quản lý của khách sạn, người quản lý hỏi về trường học của chúng tôi và sau đó gọi điện thoại thông báo về trường.

Lần này, tuy rằng nhà trường không giải quyết công khai, nhưng đã gọi điện cho bố mẹ tôi, điều này cho thấy mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Theo mẹ trở về, tôi rất sợ và không biết bố mẹ sẽ dạy cho mình một bài học như thế nào.

Nhưng khi về đến nhà, mẹ lại gọi bố tôi vào trong phòng ngủ, hai người nói chuyện với nhau rất lâu, cho đến bước ra thì tôi thấy mắt mẹ đỏ hoe, chắc chắn là vừa rồi mẹ đã khóc rất nhiều.

Tôi nghĩ lần này sẽ không tránh khỏi bị đánh, nhưng bố mẹ không hề đánh tôi, thậm chí còn không chửi mắng tôi.

Buổi tối, khi tôi làm xong bài tập và chuẩn bị đi ngủ, đúng lúc này bố bước vào nói:

"Tiểu Tân, tối nay con có thể ngủ với mẹ...Mẹ có chuyện muốn nói với con!"

"Muộn rồi còn có chuyện gì? Con ngủ cùng mẹ, bố ngủ ở đâu?"

Tôi hỏi.

"Bố sẽ ngủ trong phòng của con!"

Bố nói.

Giọng nói của bố rất nghiêm khắc, tôi không dám nói gì, vì vậy tôi đi vào phòng ngủ chính của bố mẹ.

Lúc này mẹ đang ở trong phòng, trên người mẹ mặc một bộ đồ ngủ màu vàng nhạt có họa tiết hoa văn, nhìn thấy tôi mẹ bình tĩnh nói:

"Tiểu Tân, khuya rồi, mau ngủ đi con!"

Tôi cởi quần áo rồi leo lên giường nằm xuống, trong lòng tôi còn nghĩ sẽ rằng khó tránh khỏi bị mẹ trách mắng.

Tuy nhiên, khi mẹ nằm xuống bên cạnh tôi, sau một lúc im lặng mẹ mới lên tiếng:

"Tiểu Tân, con và bạn học Kim Phượng kia vẫn còn liên lạc với nhau à?"

- Xem ra, mẹ bắt đầu giáo huấn mình rồi! Là phúc thì không phải họa, là họa sẽ không tránh khỏi! Chuyện gì đến cũng sẽ đến, mặc kệ mẹ nói gì mình chỉ cần đáp ứng là được!

Tôi thầm nghĩ.

"Mẹ, ngày mai con sẽ cắt đứt quan hệ với cô ấy!"

"Con làm được không?"

Mẹ nhìn tôi cười hỏi.

"Con làm được, con sẽ làm được! Mẹ không cần nói con cũng sẽ hứa thay đổi!"

Tôi gật đầu hứa hẹn.

Mẹ xoa đầu tôi thấp giọng nói:

"Con cho rằng mẹ đang trách con, phải không? Con sai rồi, lúc chiều bố mẹ đã nói chuyện với nhau, hai chúng ta đều cho rằng phương pháp dạy con của vấn đề, không thể chỉ luôn trách mắng con được, cho nên mẹ muốn thay đổi một chút! Tiểu Tân, mẹ muốn hỏi con một chuyện, con phải thành thật với mẹ, được không?"

"Dạ, mẹ hỏi đi!"

Tôi khẽ gật đầu.

"Tiểu Tân, có phải con đang tò mò về phụ nữ?"

Mẹ nhìn tôi hỏi.

"Có một chút!"

Tôi thành thật thừa nhận.

Mẹ thấp giọng cười nói:

"Chỉ sợ không phải chỉ một chút thôi, đúng không? Mẹ phát hiện con đọc rất nhiều tiểu thuyết khiêu dâm trên máy tính!"

Mặt tôi bỗng nhiên đỏ bừng, tôi không ngờ mẹ đã phát hiện ra bí mật này, những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm mà tôi đã đọc đa phần đều là tiểu thuyết loạn luân mẹ con.

- Có khi nào mẹ đọc cho nên đã biết rồi?

Thấy tôi không nói gì, mẹ tiếp tục nói với giọng rất nhẹ nhàng:

"Tiểu Tân, không có gì ngạc nhiên khi học sinh ở độ tuổi của con tò mò về người khác giới! Mẹ chỉ lo lắng nếu như con không có hướng dẫn chính xác...Tiểu Tân, đó sẽ là một sai lầm không thể bù đắp!"

"Mẹ ơi, con biết sai rồi!"

Tôi nói.

Mẹ cúi đầu nhìn vào đôi mắt của tôi, ánh mắt của mẹ khiến cho tim tôi loạn nhịp, tôi chợt nghĩ đến Phan Kim Phượng...Đúng vậy, Phan Kim Phượng thường xuyên dùng ánh mắt này nhìn tôi.

Mẹ bất ngờ cúi đầu xuống và hôn nhẹ lên môi tôi.

Tôi dám khẳng định đó không chỉ là kiểu hôn giữa một người mẹ và con trai.

"Tiểu Tân, bố mẹ quyết định rồi! Đêm nay mẹ sẽ dạy cho con một số kiến

thức về mối quan hệ giữa nam và nữ!"

- Chẳng lẽ cốt truyện trong tiểu thuyết thực sự trở thành sự thật?

Nghe mẹ nói vậy, trong lòng tôi cảm thấy rất ngạc nhiên. Nói thật, tôi rất thích mẹ, tôi đặc biệt thích đọc những cuốn tiểu thuyết loạn luân mẹ con.

- Lẽ nào vì mẹ quá xinh đẹp?

Nhưng tôi chưa bao giờ dám mơ ước được làm tình với chính mẹ ruột của mình.