Chương 11

Hôm nay, giống như là vì bù đắp lỗ mãng tối hôm qua, Triệu Dĩnh Tân có vẻ vô cùng ân cần, mặc kệ đi đến chỗ nào, hắn lúc nào cũng là giống như hồn ma cợt nhả, hoa ngôn xảo ngữ, mặc kệ nói móc, chế nhạo hay là cảnh cáo đối với hắn cũng không có tác dụng, thật vất vả nhịn đến tan tầm lại hấp ta hấp tập đuổi theo.

Nếu như hai ngày trước có thể đáp lại hắn, nhưng hắn hôm qua đột nhiên vỗ mạnh mông mình như vậy, hại mình thiếu chút nữa mất mặt, bởi vậy Lý Hiểu Lôi quyết định cả ngày hôm nay cũng không để ý tới hắn, hơn nữa hôm nay bạn thân vẫn ngồi ở trên xe, bị nàng nhìn thấy sẽ không tốt. Lý Hiểu Lôi cái gì đều không nghe thấy, một đường chạy đến bãi đỗ xe mở cửa ra, nhưng không nghĩ tới Triệu Dĩnh Tân đuổi theo một đường.

Triệu Dĩnh Tân đuổi tới bên xe, sửng sốt, nâng lấy ô hậm hực nói: "Có bạn à?"

Giang Á Nam ngồi ở trên xe đợi hơn bốn mươi phút không rõ ràng cho lắm, theo thói quen đưa lên một nụ cười: "Chào anh!"

Quả nhiên Lý Hiểu Lôi xinh đẹp lại có khí chất, bạn của nàng cũng không kém, tuy rằng không phải là quá xinh đẹp nhưng có một loại khí chất rất đặc biệt, vừa nhìn cũng là thiếu phụ, hơn nữa còn là một người phụ nữ đang mang thai.

Nghĩ đến mình còn chưa có địt qua thai phụ, Triệu Dĩnh Tân không khỏi ảo tưởng dáng vẻ thai phụ trước mặt nâng lấy cái bụng to ở dưới hông mình rên rỉ cầu xin.

Giang Á Nam đương nhiên không nghĩ đến người đàn ông vừa gặp mặt này đầu óc đang nghĩ đè mình ở dưới người địt, chỉ là có chút tò mò quan sát người một đường đuổi theo Lý Hiểu Lôi không có thời gian phản ứng hắn.

Lý Hiểu Lôi lo lắng bạn thân nhìn ra chút gì, tuy rằng mình một mực cho rằng mình với hắn không phát sinh cái gì, có cũng chỉ là mình muốn giáo huấn tên lưu manh này một chút, nhưng chẳng biết tại sao vẫn có một chút chột dạ, không muốn để cho bạn bè nhìn thấy. Đặc biệt bên cạnh là một giáo sư đại học, chỉ số thông minh cao dọa người. Mình trong thường ngày vì để cho tên lưu manh này cắn câu càng sâu, cho hắn chiếm chút tiện nghi trên cơ thể, vạn nhất bị nàng nhìn ra chút gì sẽ không tốt, tuy rằng mình tự hỏi không thẹn, nhưng vẫn sẽ có một chút lúng túng khó xử.

Phanh một tiếng đóng cửa xe, nhanh nhẹn kéo dây an toàn, cầm tay lái liền lái xe đi.

Triệu Dĩnh Tân gấp gáp vòng qua đầu xe chạy đến bên tay lái phụ, đưa đồ ăn vặt chuẩn bị từ trước bỏ vào cửa kính xe: "Chào cô cô khỏe chứ, tôi là đồng nghiệp của Hiểu Lôi. Hiểu Lôi, trời mưa đường trơn, lái chậm chút a!"

"Người này có chút thú vị, lại xưng hô Hiểu Lôi, còn đưa mấy thứ này." Giang Á Nam vui vẻ, đang muốn ngẩng đầu nhìn kỹ hắn, Lý Hiểu Lôi đột nhiên nắm túi quà trong lòng nàng ném ra ngoài xe, liền nhấn mấy tiếng còi, đạp chân ga nhanh như chớp ra khỏi bãi đỗ xe.

"Làm cái gì, người ta một phen tâm ý, bên trong có socola, tớ vừa vặn đói bụng" Giang Á Nam quay đầu nhìn sau xe, cố nén cười oán trách.

"Muốn ăn thì đi mua, lương chồng một năm hơn ba trăm vạn, lại không phải là không mua nổi!"

"Mua không bằng có người tặng!"

"Đừng trêu, chỉ là một đồng nghiệp ở khách sạn, năng lực làm việc ngược lại rất cao, bình thường cũng là một người đàng hoàng, nhưng có đôi khi lấy lòng tớ!" Lý Hiểu Lôi trong lòng giấu diếm những thứ thường ngày Triệu Dĩnh Tân trần trụi quấy rầy xuống, chỉ là ra vẻ bất đắc dĩ giải thích một chút.

Lý Hiểu Lôi không giải thích Giang Á Nam trực giác cũng có thể đoán ra một chút, phốc cười nhạo nói: "Chị gái, chị nói cho hắn chị kết hôn chưa?".

"Ngay từ đầu liền rõ ràng, thật sự là gặp quỷ!"

"Xem ra lực hấp dẫn rất lớn a, cho dù là vợ người ta cũng có người có hứng thú nha, người này tên gì nha, rất có mắt nhìn!"

"Xong chưa, chê cười tớ có ý tứ sao?"

Từ trước đến nay không gặp được chuyện làm buồn cười như vậy, Giang Á Nam cười đùa nói: "Có người theo đuổi so với người không có ai theo đuổi mạnh hơn, mặc kệ đối phương có phải là tên khốn không, ít nhất chứng minh còn có chút mị lực. Nhưng phải thừa nhận, người kia tạm được, tuy rằng không tính là đẹp trai nhưng không khó nhìn, người còn rất cẩn thận."

Chu đáo cái quỷ, lần đầu gặp mặt liền quấy rầy mình, hơn nữa buổi tối liền gọi vợ người khác vào toilet làm loại chuyện đó, không chỉ có chơi cửa trước của nàng, còn làm cửa sau nàng, làm người ta hôm sau cũng không thể đi làm. Đương nhiên, lời này là không thể nói với bạn thân.

"Cô gái này, vừa gặp mặt liền khen người ta tốt, có phải vừa ý người ta hay không?"

"Được rồi được rồi, tớ không nói được không?"

Giang Á Nam đối với "chị dâu" vô cùng tin tưởng, ở nàng nhìn đến, Lý Hiểu Lôi cùng Hàn Bác tình cảm liền giống như trong truyện ngôn tình. Chỉ là nàng tuyệt đối không nghĩ tới người đàn ông hôm nay gặp sẽ làm chuyện tình đẹp này chuyển sang một hướng khác, mà cuộc sống của mình cũng bởi vì lần chạm mặt này mà hoàn toàn thay đổi.

Đúng lúc Giang Á Nam muốn đổi chủ đề, lại vang lên tiếng nhắc nhở có điện thoại, Hiểu Lôi cúi đầu nhìn một cái là điện thoại của Hàn Bác, đỡ lấy tay lái nói: "Em tan việc rồi, bây giờ cùng Á Nam đang cùng nhau trên đường đi siêu thị, muốn mua ít thức ăn về nhà làm; anh hai ngày này như thế nào, còn phải ở lại đồn cảnh sát phá án ư, khi nào thì có thể hết bận?"

"Án mạng đã xử lý xong rồi, gọi điện thoại là để cho em biết đêm nay sẽ về nhà!"

"Thật? Thật tốt quá, cuối cùng làm xong, đều sắp hơn ba tuần rồi, trở về sớm một chút a!"

Buổi tối, ăn xong cơm tối, Giang Á Nam sớm ra về, nàng nói hai người nhiều ngày không gặp, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, rất nhiều việc muốn làm, sẽ không quấy rầy hai người làm việc, nói xong cũng đứng dậy rời đi. Đưa Giang Á Nam lên xe, lại gọi điện cho chồng nàng, Lý Hiểu Lôi cùng chồng cũng xoay người về nhà.

Thật lâu không được âu yếm, lại tăng thêm hai ngày này một mực bị Triệu Dĩnh Tân đùa giỡn khiêu khích, Lý Hiểu Lôi đều sắp không áp chế không nổi ham muốn rồi, khẩn cấp không chờ được sau khi tắm liền kéo lấy Hàn Bác lên giường mây mưa. Lý Hiểu Lôi ở trên giường so với trước kia chủ động rất nhiều.

Chì là không được hoàn mỹ chính là có khả năng là mấy ngày mỏi mệt làm cho áp lực, Hàn Bác tuy rằng cũng rất cố gắng, nhưng thẳng đến hắn phóng ra tinh dịch của mình, Lý Hiểu Lôi thủy chung còn thiếu chút nữa, điều này làm cho Hàn Bác có chút mất mặt, đành phải cố nhịn ủ rũ, một lần nữa tái chiến, làm Lý Hiểu Lôi lên đỉnh mới mang lấy một loại kiêu ngạo cùng thỏa mãn đi ngủ.

Hàn Bác cũng không biết trong lòng vợ mình nghĩ gì, còn cho rằng là mình dũng mãnh mới để vợ được thỏa mãn, nhưng kỳ thật, nhìn chồng ở trên cơ thể mình ra sức cày cấy, mà mình nhưng thủy chung không có lên đỉnh, Lý Hiểu Lôi chẳng biết tại sao nghĩ đến cảnh tượng nhìn trộm trong toilet, nghĩ đến người phụ nữ trong toilet bị Triệu Dĩnh Tân địt đến cao trào liên tục, nghĩ đến thường ngày Triệu Dĩnh Tân đối với mình khiêu khích đùa giỡn, nghĩ đến ảnh dương vật Triệu Dĩnh Tân lưu trong điện thoại, nhưng lại không khỏi ảo tưởng lúc này ở trên cơ thể mình không phải là chồng mà là tên thô lỗ kia. Loại kích thích này, mới để cho Lý Hiểu Lôi cuối cùng đạt tới cao trào.

Buổi sáng, nhìn chồng chuẩn bị bữa sáng cho mình, nghĩ đến hành vi mấy ngày hôm trước của mình, Lý Hiểu Lôi đột nhiên cảm thấy có một chút xấu hổ, cũng không kể là để đàn ông khác bóp trộm vú của mình còn là khi cùng chồng ân ái nghĩ cặc người khác, tuy rằng mình cũng có lý do của mình, nhưng chung quy là làm người ta mặt có nóng. Hàn Bác đương nhiên một chút cũng không biết vợ mình lúc này nghĩ gì, nhìn vợ thức giấc, liền săn sóc vợ ăn cơm, thần sắc săn sóc dịu dàng kia nhìn thế nào cũng không giống là người nghiêm khắc trong mắt đồng nghiệp.