Cô Giáo Của Tôi Hay Truyện Đời Thằng Duy Nguyễn (Femdom)

6.6/10 trên tổng số 10 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Duy năm nay 16 tuổi.Bố mẹ nó mất sớm, Duy lên thành phố sống với gia đình cô nó từ hồi 10 tuổi. Tuy là cô ruột, “sảy cha còn chú” nhưng trong thâm tâm Duy, nó luôn biết mình là thân phận ăn nhờ ở đậu, …
Xem Thêm

Chương 1
Duy năm nay 16 tuổi.Bố mẹ nó mất sớm, Duy lên thành phố sống với gia đình cô nó từ hồi 10 tuổi.

Tuy là cô ruột, “sảy cha còn chú” nhưng trong thâm tâm Duy, nó luôn biết mình là thân phận ăn nhờ ở đậu, vì thế trong suốt những năm qua, nó cố gắng cư xử thật ngoan ngoãn, biết điều khi sống ở nhà cô nó.Nó cố gắng từ bỏ mọi ham muốn của con trẻ, chỉ những thứ nhất thiết cần mua nó mới dám xin tiền cô nó.Không những thế, ngoài giờ học, về nhà. Duy còn làm việc nhà rất chăm chỉ, và nhường nhịn Nhi – con em họ con của cô nó hết sức có thể. Nó sẽ sống lầm lũi như một cái bóng trong nhà cô nó như thế suốt những năm niên thiếu nếu như không có những biến cố xảy ra năm nó 16 tuổi.

16 tuổi, Duy mới học đến lớp 8 do hồi ở quê nó đi học muộn hơn so với bọn đồng trang lứa.Tuy phải học cùng lớp với một lũ kém mình 2 tuổi nhưng Duy chẳng hề nổi trội trong lớp nó bởi vóc dáng nó cũng bé nhỏ gầy gò chẳng giống một chàng trai 16 tuổi, cộng thêm tính cách cam chịu, sống thu mình, nhút nhát và ít nói của nó nên trong lớp nó cũng chả có gì nổi bật hay được mọi người để ý.Có lẽ, sự khác biệt nổi bật duy nhất của Duy là kết quả học tập của nó.Duy học rất giỏi môn Văn và thường đứng đầu lớp trong các bài tập làm văn.Ngược lại, nó học giỏi văn đến đâu thì lại dốt Toán đến đó.Có lẽ đầu óc nó không thể tiếp thu được những công thức số học, những định lý và mệnh đề khô cứng.

Giờ tan học hôm đó, sau khi nhận kết quả thê thảm từ bài kiểm tra toán giữa kì, Duy bị cô Ngọc Ánh – giáo viên dạy toán kiêm chủ nhiệm lớp nó giữ ở lại nói chuyện.

_ Duy à, học giỏi Văn là rất tốt nhưng cô cảm thấy em đã thiên lệch về môn đó.Em nhìn kết quả môn toán của em xem.Em nên biết thi tốt nghiệp rồi thi đại học sau này, đâu chỉ có mình môn văn.Em phải dành thời gian học thêm toán để cải thiện điểm số của mình đi.

_ở nhà em phải làm việc nhà.Em không có nhiều thời gian.Mà em cũng chả có ý định sẽ thi đại học đâu – Duy nói bình thản

Cô Ngọc Ánh nhìn nó và cảm thấy tội nghiệp thay cho Duy.

_ Duy à, cô..cô biết rõ hoàn cảnh của gia đình em.Nhưng con đường học vấn luôn là con đường giúp em thành công dễ nhất.Cô muốn phụ đạo cho em môn toán vào các ngày chủ nhật ở nhà cô.Em thấy thế nào?

_Nhưng...em..em .. – nó ấp úng

Cô Ngọc Ánh mỉm cười xoa đầu nó:

_ Cô biết, em không muốn làm phiền thêm đến cô em chứ gì? Về vấn đề học phí, em không phải lo, cô sẽ dạy miễn phí cho em.Thế có được không?

_Dạ...không cô ạ.Em không quen nhận cái gì không của người khác.Em cảm ơn sự quan tâm của cô, em sẽ cố gắng tự học môn toán

_ Em cứng đầu quá Duy à - cô lại cười – ừm...thôi được rồi, em xem thế này có được không? Cô sẽ dạy em mà không lấy tiền học phí, đổi lại sau khi học xong em phải giúp cô làm việc nhà.Nhà cô ít người, nhà cửa bề bộn lắm mà cô còn phải bận làm giáo án.Em thấy thế có được không, chúng ta không ai nợ ai?

_ Em..dạ..thế thì cũng được ạ - Duy nói đơn giản thế nhưng thực sự trong lòng nó trào lên một nỗi biết ơn với cô chủ nhiệm của nó

_Được rồi, vậy bắt đầu từ chủ nhật tuần này nhé, 8h sáng, ở nhà cô.Trời muộn rồi, em về đi thôi.Chúng ta thống nhất thế nhé – Cô nói và cười với nó.Một nụ cười vừa có nét duyên dáng của người phụ nữ vừa pha chút tinh nghịch gì đó.Ai có thể tin cô đã 34 tuổi.

_________________________

Chủ nhật, nó đến nhà cô chủ nhiệm nó rất đúng giờ.Đó là một căn hộ chung cư xinh xắn ở khu đô thị mới gần nhà nó.Cô và con gái ở tầng 7.Chồng cô nghe nói đã mất, hoặc có thể là đã li dị, Duy không biết chắc mà cũng không quan tâm, chỉ biết 20-11 đến nhà cô chơi cũng chỉ có 2 mẹ con cô.Con gái cô – Vi – 14 tuổi - học cùng lớp hiện tại với Duy.Cô bé xinh xắn đó tuy hơi nghịch ngợm, mải chơi nhưng được cái học khá đều tất cả các môn.Có mẹ làm cô giáo thật tốt! Nó nghĩ vậy rồi thở dài.

Sau 1 hồi chuông cửa, cô Ngọc Ánh mở cửa cho nó

_ Duy đến rồi đó hả em? Đúng giờ thật! Vào nhà đi em – cô nở nụ cười tươi rói với nó như với một vị khách quý đến nhà.Trông cô hôm nay không còn vẻ nghiêm nghị, cứng nhắc như một cô giáo dạy toán trong bộ quần áo mặc nhà, mái tóc buông xõa tự nhiên.Chà, 34 tuổi mà cô trông như chưa đầy 30.

Vi không có nhà.Cũng dễ hiểu thôi.Một ngày chủ nhật đẹp trời thế này chắc chỉ có mình nó phải chôn chân nơi đây, đối mặt với môn toán chết tiệt.Duy nghĩ và chán nản giở cuốn sách ra.

___________________

2 tiếng đồng hồ học toán.Chưa bao giờ nó phải dành nhiều thời gian để học toán như lúc này đây.Cũng may, học một – một với cô Ngọc Ánh nên cô chỉ dạy tận tình cho nó, nó cũng mạnh dạn hỏi cô những chỗ chưa hiểu mà không phải ngại bạn bè cùng lớp.Cô thật khác xa với vẻ nghiêm túc, khó gần khi ở trên trường.Khi gia sư cho nó, cô chỉ dạy rất kiên nhẫn, tận tâm và nhẹ nhàng.Cô cũng luôn mỉm cười, thi thoảng pha một vài câu đùa cốt sao để Duy cảm thấy thoải mái và bớt căng thẳng với môn toán.Duy biết ơn vì điều này lắm lắm.Cô thật tốt.

Sau khi học toán xong, đã 11 giờ.Cô Ngọc Ánh đi nấu cơm, còn Duy - theo đúng “giao kèo” giữa hai cô trò, nó dọn dẹp nhà cửa giúp cô.Quả thật là nhà cô khá bừa bộn.Nó nhăn mặt nhìn toàn cảnh căn hộ 2 mẹ con cô nhưng không dám chê công khai.Cũng may, Duy đã quá quen với các công việc dọn dẹp ở nhà bà cô nó nên ý thức sạch sẽ, thói quen thích dọn dẹp đã ăn sâu vào Duy.Nó bắt tay vào quét dọn, kê lại đồ đạc một cách hứng khởi khác hẳn với lúc phải giở quyển vở toán ra.Đang lau sàn, nó nghe tiếng cô Ngọc Ánh kêu “Á” phát ra từ trong bếp.Duy chạy ngay vào bếp lo cô bị làm sao.Nó thấy ngón tay cô chảy máu

_ Cô sao thế, cô có sao không cô?? – Nó lo lắng

_ Không sao em ạ - Cô Ngọc Ánh ngước lên, cười gượng gạo với nó – cô đang thái thịt, không cẩn thận bị đứt tay tí thôi

_Sao lại không sao.Bị đứt tay cũng đau lắm chứ.Cô ra đây, em băng bó lại cho cô

_ Không sao mà em, cô lấy miếng dán băng lại là sẽ ổn thôi

_Thôi cô ra phòng ngoài nghỉ đi, vẫn còn sớm, cô để em nấu nốt cơm cho cô

_Ái chà, đàn ông con trai cũng vào bếp cơ à? Có nấu nổi không? – Cô Ngọc Ánh hỏi đùa nó

_ Hì – Duy ngại ngùng gãi đầu - ở nhà em vẫn thường nấu cơm cho cả nhà mà. – cô yên tâm.Em không làm cháy món gì đâu

_Thế nấu xong ở lại ăn cơm luôn với mẹ con cô nhé.Vi chắc cũng sắp về

_Thôi cô ạ,em về nhà ăn cơm thôi

_Không được, em mà không ở lại ăn cơm cùng thì cô không cho em nấu

_ Dạ vâng, được rồi, em sẽ ở lại ăn với cô, em..cảm ơn cô

Cô nhìn nó cười rồi quay ra phòng ngoài.Thật khác xa cô chủ nhiệm mình từng biết –Duy thầm nghĩ – không ngờ cô Ngọc Ánh lại là một người dễ mến, tốt bụng đến thế này.Cô cười trông đẹp biết bao.Giá ở trên trường cô cũng hay cười như ở nhà thế này...chắc các thầy giáo, rồi có khi cả lũ học sinh nam ai cũng mến cô mất.Nó vừa cười một mình cái suy nghĩ đó của mình, vừa cắt nốt miếng thịt cô Ngọc Ánh đang bỏ dở.

20 phút sau, cơm nước đã tinh tươm.Nó bước ra phòng khách.Con bé Vi vẫn chưa về.Cô Ngọc Ánh đang nằm ngủ trên ghế salon.Có lẽ do mệt quá, hoặc do thời tiết quá đẹp chăng mà cô đã ngủ thiếp đi trên ghế.Thảo nào nãy giờ im ắng vậy.

Nó khe khẽ đến gần định lay cô dậy ăn cơm.Bất chợt nó nhìn vào người cô.Cô nằm nghiêng, quay lưng về phía nó.Trong bộ đồ mặc nhà trông cô thật nhẹ nhàng, dễn gần.Những đường cong cơ thể cô nơi vòng eo, bờ mông hiện ra.Trông cô thật hấp dẫn làm sao.Nó nghĩ thế rồi bỗng cảm thấy tội lỗi.Sao nó có thể nghĩ đến vòng eo, bờ mông của cô giáo mình chứ? Một cô giáo đã rất tốt với nó.Duy tự trách mình, nhưng mắt nó thì vẫn cứ dán vào cơ thể cô.Nó đứng như trời trồng, con cu thì bắt đầu cương cứng.Và như thể ma xui quỷ khiến, chả hiểu sao nó ko dánh thức cô dậy mà nó quỳ xụp xuống sàn, bò bằng hai tay hai chân nhè nhẹ đến gần cô.Đến gần nơi bờ mông cô.Hơi thở nó gấp gáp, mặt nó nóng bừng, tim nó đập thình thịch, con cu đã cương cứng.Khuông mặt nó đang ở cạnh ngay sát mông cô Ngọc Ánh.Mông cô đẹp quá - nó liếm môi.Cặp mông cong, to tròn, ẩn hiện chiếc quần lót sau lớp quần ngoài.Mùi thơm nhè nhẹ trên người cô tỏa ra.Nó không chịu dc nữa, một tay thò xuống con cu đang căng cứng mà xoa nhè nhẹ, còn mặt nó thì từ từ úp vào giữa mông cô.Sắp rồi, sắp rồi, mũi nó sắp chạm vào mông cô.Nó làm thật khẽ khàng, hít thật sâu khi mũi nó chạm đến mông cô Ngọc Ánh như thể đang ngửi hoa.

( Theo các bạn diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào?)

Bình Luận (4)

  1. user
    LOL (3 năm trước) Trả Lời

    Ủa r vụ tặng giày sinh nhật nhi đâu ?

  2. user
    LOL (3 năm trước) Trả Lời

    Ủa r vụ tặng giày sinh nhật nhi đâ

  3. user
    Hiếu (3 năm trước) Trả Lời

    Truyện như lồn.mày đừng ra nữa

      user
      :) (3 năm trước)

      :_))

Thêm Bình Luận