Chương 3: Hai tân lang

Cả một đường do ma ma và tỳ nữ đỡ Lý Khinh Khinh, xuyên qua hành lang. Lý Khinh Khinh đội khăn voan có chút không vui không thể nói rõ, cho đến khi nàng nhìn thấy một cánh tay vươn ra, nàng lập tức nhận ra đó chính là Quý Lăng Xuyên mới thấy yên tâm.

Sau khi bái đường nàng được đỡ ngồi lên trên giường hỉ, ma ma và tỳ nữ đi cùng đều lùi ra ngoài cửa. Lý Khinh Khinh trải qua một hồi dày vò sớm đã không ngậm được gậy ngọc nữa rồi, dâm thủy trộn lẫn tinh dịch làm ướt hết quần.

Không lâu sau có người đẩy cửa bước vào, Lý Khinh Khinh tưởng rằng là Quý Lăng Xuyên, cánh một lớp khăn voan giòn tan hỏi: "Phụ thân sao người lại vào nhanh như vậy, ma ma nói tân lang phải uống rất nhiều rượu, trời tối rồi mới có thể đến."

Chỉ là người đến không trả lời câu hỏi của Lý Khinh Khinh, nàng không xác định lại gọi một tiếng: "Phụ thân?" Giọng nói mềm mại câu người giống hệt con người nàng. Chỉ nghe thấy một tiếng cười khẽ, sau đó hai tay vươn vào trong khăn voan dùng mấy lớp lụa trắng che mắt nàng lại. Động tác hai tay dịu dàng lại mang theo hơi lạnh, nàng có thể cảm nhận được vải lụa vòng ra sau đầu thắt một nút, không chặt cũng không lỏng. Khăn voan của nàng bị một nam nhân không phải là phụ thân vén lên: "Ngươi là ai? Chỉ có tân lang mới có thể vén khăn voan của tân nương lên thôi." Lý Khinh Khinh chậm chạp cuộn người lại, nàng theo bản năng cảm thấy mình không nên để người khác nhìn thấy.

"Ta chính là tân lang, Khinh Khinh đừng sợ." Âm thanh của nam nhân dịu dàng như ngọc, ngữ điệu cũng rất thân thiết.

"Sao lại là ngươi được." Tuy rằng Lý Khinh Khinh ngốc nhưng vẫn hiểu một vài đạo lý. Đây là âm thanh nàng chưa từng nghe thấy bao giờ, nàng đương nhiên không biết người này.

"Phụ thân chưa từng nhắc với muội trong nhà có một ca ca sao, chính là ta, phủ Tướng quân cảnh giới nghiêm ngặt, nếu như ta là giả cũng không vào được, Khinh Khinh thử dùng cái đầu thông minh nghĩ thử xem." Nam tử giao quyền phán đoán cho Lý Khinh Khinh, nàng nghe hiểu lời của hắn, nghiêm túc suy nghĩ một lát, quyết định tin hắn. Thế là ngọt ngào gọi một tiếng "ca ca", lại bổ sung thêm "Muội đói rồi."

Quý Hoàn lập tức đứng dậy bê một đĩa điểm tâm tới, cầm bánh hồng trà đút vào cái miệng anh đào nhỏ trước mặt. Nhìn thấy miệng nhỏ đỏ tươi đóng rồi lại mở, hắn chỉ cảm thấy huyết khí trào lên, nghiêng người qua, đầu lưỡi liếm đi điểm tâm còn sót lại trên khóe miệng nàng.

Lý Khinh Khinh sợ đến nỗi hai tay vội vàng bụm miệng lại, nàng còn chưa gặp phải chuyện như thế này. Quý Hoàn rất có kiên nhẫn, dẫn dắt từng bước: "Khinh Khinh có làm như này với phụ thân không?" Lý Khinh Khinh chậm chạp gật gật đầu, Quý Hoàn lại ôm nàng vào lòng nói: "Như này cũng có sao?" Lý Khinh Khinh vẫn gật đầu. Quý Hoàn lại nói: "Vậy thì đúng rồi, bây giờ chúng ta là người một nhà, chính là phải thân thiết như thế này." Lý Khinh Khinh bị hắn thuyết phục, không phòng bị nữa, yên tâm làm ổ trong lòng hắn thưởng thức điểm tâm.

Giữa lúc đó có tỳ nữ đi vào thu dọn một lượt rồi lại lặng lẽ lùi ra, bọn họ đều là nô tỳ được sinh ra ở phủ Tướng quân, được huấn luyện sẽ không nhìn nhiều nói nhiều về bất kỳ chuyện gì của chủ nhân.

Quý Hoàn nhìn Lý Khinh Khinh đã lau đi lớp trang điểm, ngây thơ đáng yêu. Tỳ nữ mặc lên một lớp váy sam voan mỏng chắn đi cảnh xuân trước ngực, hai bầu mềm mại bị ép vào nhau, không quy củ nằm dưới yếm. Xiêm y từng cái một rơi xuống, da thịt trắng như tuyết hiện ra, cũng chỉ có trong vàng ngọc mới có thể nuôi được một mỹ nhân tinh khiết đáng yêu như thế này, hoàn toàn để hắn và Quý Lăng Xuyên vẽ tranh trên mảng gấm vóc này.

Vừa nãy Lý Khinh Khinh được tỳ nữ hầu hạ rửa mặt, hạ thân đã được rửa sạch, chỉ có một ít tinh dịch còn sót lại trong hoa huyệt, bây giờ đang chầm chậm chảy ra. Vải lụa che đi đôi mắt đã được lấy ra, nàng bắt gặp ánh mắt đánh giá nàng của Quý Hoàn, rõ ràng là vẻ mặt trăng thanh gió mát, trong mắt đáng sợ như muốn ăn mất nàng.

Ngón tay có khớp xương rõ ràng từng chút một thăm dò trong tiểu huyệt, vách thịt chặt khít nơi cửa huyệt cũng quấn lấy ngón tay mát lạnh, khó mà đi vào. Tư vị này làm Quý Hoàn mê mẩn, mới chỉ là ngón tay mà thôi... Nghĩ đến đây ánh mặt lại tối hơn vài phần.

Đúng lúc này Quý Lăng Xuyên đẩy cửa bước vào, vòng qua bức bình phong thêu hoa điểu, ngay lập tức nhìn thấy Quý Hoàn và Lý Khinh Khinh đang làm chuyện dâm. Lý Khinh Khinh vừa nhìn thấy Quý Lăng Xuyên đã mở miệng nói: "Ưm ~ Phụ thân ~ Sao bây giờ người mới đến vậy ~ A ~" Vốn đã là một nữ hài nhi yêu kiều, lúc này bị nam nhân làm dâm lại thêm vài phần quyến rũ.

Quý Lăng Xuyên bước nhanh về phía trước, trả lời: "Kiều Kiều Nhi của ta, là phụ thân tới muộn rồi." Nói xong thì kéo người trên của Lý Khinh Khinh qua, để dựa vào trong lòng mình.

"Ưm ưm... A..." Động tác này làm ngón tay Quý Hoàn đánh một vòng trong hoa huyệt nàng, nàng không chịu được tự nhiên rên rỉ thành tiếng.

Hai bàn tay có vết chai mỏng nắm lấy hai bầu ngực đầy đặn, nặn thành những hình dạng khác nhau.

"A... Phụ thân.... Ưm ưm.... Ca ca..." Lý Khinh Khinh trên dưới đều bị thao làm, tiếng rên rỉ không dứt.

"Kiều Kiều Nhi, con gọi phu quân nào vậy?" Quý Lăng Xuyên ác ý véo quả mâm xôi nhỏ hỏi.