Chương 3

Ông chỉ xung quanh phòng làm việc, sau đó hai bàn tay chỉ lên bộ vest đắt đỏ ở trên người mình: “Tất cả cái này, chị vốn dĩ có thể có tất cả cái này.”

Dương Vũ cúi thấp đầu, một hồi lâu cũng thở dài một hơi, bà đứng dậy, chầm chậm đi đến bên cạnh của Đổng Bình Xuyên.

“Bình Xuyên, làm khó em còn nhớ những lời mà năm đó từng nói rồi....”

Bà từ từ cúi người xuống: “Năm đó chị có mắt như mù, không nhìn ra phi long ẩn núp, bây giờ cũng không nói cái này nữa, Bình Xuyên em giúp chị một lần, chị.... chị có thể...”

Bà vừa nói vừa đưa cơ thể của mình dựa sát Đổng Bình Xuyên, con người đến trung niên, Dương Vũ tất nhiên không có thân hình yểu điệu của năm đó nữa, chiều cao một mét sáu lăm, thân hình lộ rõ vẻ đẫy đã, nhưng mà ngực to mông cong cũng càng có ý vị của người phụ nữ trưởng thành.

“Sư tỷ, chị... chị đây là...” Cảm nhận thấy mùi nước hoa mê người được toả ra từ cơ thể quen thuộc của Dương Vũ, tâm trạng của Đổng Bình Xuyên bất giác nóng lên, nhưng ông vội vàng lùi về sau, giơ tay ngăn Dương Vũ lại, chính vào lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của ông vang lên, ông vội vàng quay người lại, cầm điện thoại lên.

“Alo.”

“Giám đốc Đổng, cô Lý đang ở ngoài đợi ông.” Giọng của thư ký vang lên.

“Ừ! Để cô ấy vào đi.” Đổng Bình Xuyên nói xong đặt điện thoại xuống.

Quay đầu nhìn về phía Dương Vũ có chút không biết phải làm sao, Đổng Bình Xuyên cười nói:

“Sư tỷ, em bây giờ có chút chuyện bận, số tiền mà chồng chị nợ, em thật sự là lực bất tòng tâm.... Hay là như thế này đi! Đàn em của em có lẽ có quen biết với những tên chủ nợ đó, em bảo các cậu ấy đi nói chuyện, về chuyện lãi chắc chắn có thể giảm đi cho hai người một chút, còn có em sẽ bảo bọn họ trong thời gian ngắn đừng đến tìm gây phiền phức cho hai người nữa, có điều.... những việc còn lại, vẫn là cần bản thân hai người lại phải tiếp tục đi nghĩ cách.”

“Bình.... Cảm.... cảm ơn em.”

Dương Vũ lúc này có chút cảm giác không biết chui vào lỗ nào, vốn dĩ còn muốn cầu xin khổ sở hai câu, nhưng lúc này cô lại chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi văn phòng làm việc này: “Chị...chị đi đây....” Nói xong quay người đi về phía bên ngoài.

“Sư tỷ, túi của chị.”

Đổng Bình Xuyên cầm túi xách nữ rơi ở trên ghế của Dương Vũ lên rồi đuổi theo, Dương Vũ gật gật đầu, nhận lại túi liền đi ra bên ngoài. Lúc này cửa của phòng làm việc mở ra, một cô gái có dáng vẻ của sinh viên đại học đi vào, gương mặt trứng ngỗng, thân hình cân đối, trên người mặc quần áo chơi bóng chuyền, mặc áo crop top váy trắng ngắn, đem cơ thể bao trọn đến nỗi trước lồi sau cong. Dương Vũ sau khi nhìn thấy, phát hiện ra thân hình diện mạo của cô gái này ít nhiều có một hai phần giống như mình khi ở trong trường năm đó.

Thấy Dương Vũ rời khỏi phòng làm việc của Đổng Bình Xuyên giống như chạy trốn, cô gái đó lúc này mới đóng cửa lại, sau đó đi đến gần Đổng Bình Xuyên, liếc mắt nhìn ông, sau đó giơ tay vân vê gò má của nhân vật lớn của hai giới hắc bạch này:

“Có phải là giấu em lén lút với tình nhân già của anh phải không? Nói! Dì ấy là ai vậy?”

Đổng Bình Xuyên cười hi hi, hai tay bóp một cái lên bộ ngực cao thẳng của cô nói: “Em đã nói đó là dì ấy rồi, anh làm sao có thể tìm nhân tình như vậy chứ?”

“Ai biết được anh chứ? Nói không chừng khẩu vị của giám đốc Đổng lại đặc biệt.”

“Khẩu vị của anh chỉ thích những người như em thôi...” Đổng Bình Xuyên đã bắt đầu sờ từ trên xuống dưới người của cô bé, trong lòng thầm ngẫm nghĩ, chơi gái tất nhiên vẫn là phải chơi gái trẻ rồi.

Dương Vũ mặc dù là nữ thần trong lòng ông năm đó, nhưng bây giờ đã qua 45 tuổi rồi, là viên ngọc không còn đáng giá nữa rồi! Vì để có được bà mà tiêu số tiền lớn như vậy? Thật sự nghĩ bản thân ông là kẻ ngốc à? Cần gì phải như vậy? Giống như cô gái ở trước mắt này, năm nay mới 18 tuổi, vừa đúng là lúc tướng mạo xinh đẹp nhất, một tháng cũng chỉ là tiêu mấy vạn của ông là có thể tuỳ ý ông thích làm gì thì làm đó, muốn phóng túng bao nhiêu thì có bấy nhiêu phóng túng! Dương Vũ? Vẫn là kệ đi.

Chính ở tại khách sạn Vân Đỉnh cách một con đường với toà nhà Tín Dũng, Đổng Bình Xuyên dùng khăn lau khô người, nửa thân dưới rắn chắc, viên thuốc tăng cường sinh lý nam ông mới uống nửa tiếng trước đã bắt đầu có tác dụng, ông lấy ra một bình thuốc Ấn Độ ở bên cạnh, ở chỗ quy đầu xịt hai phát. Có lẽ là bắt đầu từ năm bốn mươi tuổi, ông phát hiện khả năng về vấn đề kia của ông có xu hướng càng ngày càng giảm sút, bây giờ cần phải dựa vào sự giúp đỡ của những thứ này mới có thể sự mạnh mẽ của nam giới được.

Là một nhà kinh doanh lớn ai ai đều biết, Đổng Bình Xuyên có một gương mặt khác hẳn với vẻ đạo mạo trang nghiêm ở trên truyền hình. Khi còn trẻ ở tầng lớp thấp kém nỗ lực phấn đấu đã nỗ lực khống chế ham muốn tình dục của mình, sau khi thành công được hoàn toàn giải phóng ra. Những năm này Đổng Bình Xuyên ở bên ngoài quả thực là đã bao nuôi mấy người phụ nữ, còn có hai người phụ nữ còn sinh cho ông hai người con gái không có danh phận.

Phải nói kiểu chuyện sau khi những doanh nhân thành công ghét bỏ người vợ già của mình không hề hiếm, nhưng vấn đề chính là vợ của Đổng Bình Xuyên Bùi Văn Tuyền không hề già, bà ấy là cô giáo ngữ văn của trường Nhất Trung ở thành phố Bình Hà, tuổi ba tám cũng không tính là lớn lắm, vẫn là một mỹ nhân sáng loá của trường Nhất Trung.

Với lại năm đó Đổng Bình Xuyên làm giàu, mức độ rất lớn cũng là dựa vào người vợ này: bố vợ của ông Bùi Hồng là lãnh đạo của cục giáo dục thành phố, lúc ông vừa mới vào làm ở cục giáo dục liền được ông ấy coi trọng tiền đồ của ông và quyết định gả con gái mình cho ông.

Mối làm ăn lần đầu tiên sau khi ông kinh doanh chính là dựa vào mối quan hệ của bố vợ mới có thể khai thác được, đến bây giờ Bùi Hồng đã thăng chức lên cục trưởng cục giáo dục rồi, mặc dù trong sự nghiệp Đổng Bình Xuyên đã không cần sự giúp đỡ gì của Bùi Hồng, nhưng đối với người lăn lộn nhiều năm trong giới quan trường Đổng Bình Xuyên vẫn là có chút dè chừng.

Cũng bởi vì vậy ông ở bên ngoài mặc dù phong lưu, nhưng đối với vợ Bùi Văn Tuyền vẫn rất tốt, điều khiến ông phiền lòng là con trai độc nhất Đổng Lôi của ông và Bùi Văn Tuyền, đứa con trai này từ nhỏ đã bị chiều thành hư, khi học tiểu học liền kết giao với một đám lưu manh đi theo đằng sau cậu thành lập một cái bang hội gì đó, miễn cưỡng học xong cấp hai, đứa con trai này sống chết không học tiếp nữa, bây giờ ngày ngày ở bên ngoài vui chơi.

Với lại đứa con này hai năm gần đây dần dần trưởng thành, đương như đối với chuyện phong lưu bên ngoài của Đổng Bình Xuyên cũng có chút tin tức, thái độ đối với người bố này càng ngày càng càn quấy.

Có điều Đổng Bình Xuyên lúc này cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều, bởi vì ở ngoài căn phòng này, lúc này đang có một món ăn ngon miệng đang đợi ông đi thưởng thức! Ông đi ra khỏi phòng tắm, đi đến bên cạnh Lý Nhã Lâm đang cầm điện thoại lướt xem tin nhắn ở trong phòng.

“Tắm xong rồi sao? Vậy đến em rồi.” Nhìn thấy Đổng Bình Xuyên đi ra, Lý Nhã Lâm để điện thoại xuống, nhảy xuống giường.

“Đừng tắm nữa, cứ như thế này đi, cũng tốt mà.” Đổng Bình Xuyên ôm chặt lấy người Lý Nhã Lâm mặc bộ quần áo đánh bóng chuyền, mũi ở đằng sau cổ hít sâu một cái.

“Đừng tắm nữa sao? Nhưng em vừa đánh vóng xong, trên người toàn là mồ hôi hôi lắm.” Lý Nhã Lâm cười hi hi vỗ lên đỉnh đầu của Đổng Bình Xuyên.

“Ở đâu hôi nào? Trên người con gái ta đây gọi là mồ hơi thơm của con gái xinh đẹp.” Đổng Bình Xuyên lè lưỡi ra, liếm lên trên cổ của Lý Nhã Lâm, khiến cô buồn cười cười lớn lên, cô giơ tay ôm chặt lấy phần eo béo phệ của Đổng Bình Xuyên.

“Nói chuyện như thế nào vậy? Quên nên gọi anh như thế nào rồi sao?” Đổng Bình Xuyên tức giận nói.

“Bố! Bố tốt.” Lý Nhã Lâm trong lòng thần mắng ông già béo này quá là biến thái, nhưng mồm vẫn là ngoan ngoãn gọi.

“Đấy! Như này mới ngoan chứ! Con gái ngoan, dương vậy của bố rất lớn, muốn chịch con gái ngoan của ta rồi!”

Gương mặt của Đổng Bình Xuyên đều là dáng vẻ hạ lưu, làm gì còn có phong phạm nào của nhân vật kinh doanh lớn, uỷ viên hội nghị hiệp thương chính trị!

“Dương vật của bố to quá đi!”

Lý Nhã Lâm nắm chặt dương vật dài hơn 10cm của Đổng Bình Xuyên, vừa mới đưa đến bên miệng, trong mũi liền ngửi thấy mùi nhàn nhạt.

“Ông già biến thái lại xịt cái thứ đó rồi.” Trong lòng của cô mắng lớn, mỗi lần sau khi xịt thứ đó, dương vật của Đổng Bình Xuyên giống như bị tê vậy, muốn rất lâu mới có thể khiến ông phóng thích ra.

“Con gái ngoan, nào, nằm xuống đi.” Đổng Bình Xuyên để Lý Nhã Lâm nằm xuống giường, sau đó ngồi xổm ở trước ngực cô, đem dương vật tiến vào chiếc môi xinh đẹp của.

“Ưm....ưm....ưm...” Lý Nhã Lâm liền hơi ngẩng đầu lên, mồm ngậm chặt dương vật của Đổng Bình Xuyên, lựa ý hùa theo mỗi lần rút ra đưa vào của ông, cân của Đổng Bình Xuyên có 100 kg, cô sợ hãi đợi chút nữa ông ấy đứng không vững, cả người ngồi lên trên ngực của cô, vậy sao có thể chịu được chứ.

“Bố ơi! Ở bên dưới của người ta.... Rất ngứa.... Muốn dương vật to của bố rồi! Muốn dương vật của bố đưa vào âm hộ....”

Miễn cưỡng dùng miệng quan hệ cho Đổng Bình Xuyên vài phút, Lý Nhã Lâm liền vặn vẹo người nói. Đổng Bình Xuyên chẳng biết làm sao chỉ đành rút dương vật ra, Lý Nhã Lâm vội vàng cởi quần ra, lúc muốn cởi áo bị Đổng Bình Xuyên ngăn cản lại.

“Cứ mặc quần áo như thế này rồi “làm” thôi!”Đổng Bình Xuyên cười ha ha, đem cặp đùi thon dài của Lý Nhã Lâm mở rộng ra: “Con gái, bố cứ như vậy mà “làm” con đây!” Nói xong dương vật cương cứng ngắm chuẩn lỗ thịt của cô gái đang mở ra, chứ như vậy mà đâm vào. Chính vào lúc này, ông đột nhiên dừng lại một chút, nhìn Lý Nhã Lâm hỏi:

“Mấy hôm này em không có làm việc gì có lỗi với anh đúng không?”