Dục Vọng Chết Chóc

3/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Tôi là Duy, đại úy đội trọng án trực thuộc bộ công an, công việc của tôi là giải quyết những vụ án mạng, một công việc khá là kinh dị đối với nhiều người. -Trung (đồng đội): Chán quá đi. Trung gục mặt …
Xem Thêm

PHẦN 1: VỤ ÁN ĐẦU TIÊN.

(Nhập vai nhân vật Duy)

Tôi là Duy, đại úy đội trọng án trực thuộc bộ công an, công việc của tôi là giải quyết những vụ án mạng, một công việc khá là kinh dị đối với nhiều người.

-Trung (đồng đội): Chán quá đi.

Trung gục mặt xuống bàn.

-Trung: Cả tháng nay chả có vụ gì ra hồn, cứ thế này thì não em nhũn lại mất.

Nhật, một đồng đội khác của tôi đang ngồi gần đó phì cười.

-Nhật: Rảnh thế này càng sướng chứ rên la gì, chả lẽ chú muốn ngập mặt trong công việc à.

Nhật lấy súng của mình ra lau rồi xía qua tôi một câu.

-Nhật: Nhất là thằng khỉ kia, nhìn nó chăm con ghệ của nó mà tao muốn nã một phát vào đầu cho bỏ ghét.

-Tôi: Kệ tao, mấy thằng không có gấu thì làm quái gì hiểu được.

Tôi mỉm cười nhìn qua Nhật với một khuôn mặt hả hê.

-Trung: Hai anh thôi đi được không, ganh nhau hoài. Ước gì có vụ án mới thì hay nhỉ, vụ án càng to càng tốt, như thế phá án mới đã.

-Tôi: Chả lẽ mày ham án đến vậy à.

Reng … reng … reng …

-Tôi: Alo, đại úy Duy nghe … rõ.

Tôi cúp máy xuống rồi nhìn chằm chằm vào Trung.

-Tôi: Mày hay lắm nhóc, cái miệng của mày sao thiêng quá vậy.

-Trung: Ủa có án hả anh?

Trung nhìn tôi với một ánh mắt rất hả hê.

-Tôi: Ừ, là một vụ án mạng, đi thôi.

Ba chúng tôi nhanh chóng lên xe chạy ngay ra vùng ngoại ô thành phố, chúng tôi dừng lại ở một bãi đất hoang gần đường quốc lộ, mới bước xuống xe đã thấy một vài anh cảnh sát đang khoanh vùng lại. Tôi bước đến và khá sốc với cảnh tưởng trước mặt, một phần cơ thể của một người đàn ông lõa lồ đập vào mắt tôi cùng với vài bộ phận cơ thể của người đó đang vươn vãi khắp nơi.

-Nhật: Vụ án này lớn đấy, hành vi cũng quá dã man, để tôi đi một vòng xem sao.

Tôi và Trung đến bắt truyện một anh cảnh sát đang đứng gần đó.

-Trung: Chào anh, chúng tôi đến từ đội trọng án, các anh đã tìm thấy được gì chưa?

-: Chào các anh, nạn nhân tên là A, 25 tuổi, ở ngay trong thành phố, theo kiểm tra sơ bộ thì nạn nhân đã bị cắt cụt 4 chi, trên người nạn nhân chi chít những vết dây thừng, chắc có lẽ anh ấy đã bị trói trước khi bị sát hại.

-Trung: Một vụ trả thù à.

-Tôi: Các anh đã tìm được các phần thi thể còn lại của nạn nhân chưa?

-: Hiện tại chúng tôi đã tìm đươc ¾ chi của nạn nhân ở xung quanh đây, còn một chi nữa chúng tôi vẫn còn đang tìm kiếm.

-Tôi: Cảm ơn các anh rất nhiều.

Tôi ngồi xuống nhìn qua xác nạn nhân một lượt, một cái xác chi chít những vết lằn trải dài từ thân đến các chỗ bị cắt cụt. Sau khi xem qua một lượt, tôi sờ nhẹ lên những vết lằn trên người nạn nhân.

-Tôi: Nạn nhân không chỉ bị trói đâu, anh ta còn bị đánh nữa.

-Trung: Sao anh lại nghĩ vậy?

-Tôi: Cậu nhìn đi, trong số những vết lằn có những vết lún sâu vào bên trong, nếu chỉ có dây thừng thì không thể lún sâu đến vậy, chứng tỏ nạn nhân đã bị một cái gì đó đánh mạnh vào người, thậm chí là rất mạnh.

-Trung: Cái đó là gì vậy?

-Tôi: Cậu hỏi kẻ giết người đấy, sao tôi biết được.

Trung gãi đầu cười ngượng trả lời.

-Trung: Hihi, em xin lỗi.

Cảm thấy phía trước đã ổn, chúng tôi lật nạn nhân ra sau thì đập vào mắt chúng tôi là một vệt máu chảy dài từ hậu môn nạn nhân, vết máu đã khô nhưng vẫn dễ nhận ra được.

-Trung: Có máu chảy ra từ hậu môn, có lẽ nào.

-Tôi: Lẽ gì?

-Trung: Lẽ nào có liên quan đến cộng đồng LBGT không nhỉ, một vụ giết người vì tình, lâu nay báo đài cũng hay nói về mấy vụ này mà.

-Tôi: Cũng có thể.

Tôi nhìn lại nạn nhân một lần nữa trong đầu vẫn có một cái gì đó không thể giải thích được.

-Tôi: Quái lạ, có gì đó rất lạ ở đây, cái đó là cái gì nhỉ.

-Trung: Anh … anh.

-Tôi: À … ừ.

-Trung: Anh sao vậy? Nhìn kìa, hình như trong túi nạn nhân có một cái gì đó.

Tôi nhanh chóng lục túi nạn nhân ra thì thấy một hình lục giác đều và một chiếc chìa khóa.

-Tôi: Hình lục giác đều và chìa khóa. Là sao nhỉ? Thế này là sao?

-Nhật: Hai đứa điều tra ra sao rồi?

-Tôi: Vụ này rắc rối hơn tao tưởng nhiều, có nhiều dấu hỏi đang đặt ra trong đầu tao mà tao chả biết giải thích thế nào.

-Nhật: Lâu lắm rồi mới thấy mày nói ra câu đó đấy.

-Tôi: Sao, đi một vòng mày có phát hiện ra điều gì không?

-Nhật: Chỉ một từ thôi. “SẠCH”, hiện trường quá sạch, có vẻ như tên sát nhân đã lau chùi kĩ lưỡng trước khi ném nạn nhân ra đây, tôi đi xung quanh hầu như không có chút máu gì vương vãi ở xung quanh đây cả.

-Tôi: Vậy đây không phải là hiện trường đầu tiên rồi, gay nhỉ.

-Nhật: Lại còn lau chùi sạch sẽ, không biết ý đồ của tên này là sao nhỉ?

Ba chúng tôi đi xem xét thêm một vòng nữa nhưng cũng chả tìm thêm được điều gì mới.

-Nhật: Giờ bên pháp y sẽ tiến hành kiểm tra nạn nhân, chúng ta về thôi.

-Tôi: Ừ. À mà Trung, tôi nghe nói cậu có bạn là người thuộc giới LBGT, cậu tìm hiểu giúp tôi xem nạn nhân có liên quan gì đến cộng đồng đó không nhé.

-Trung: Rõ.

-Tôi: Còn ông đi với tôi điều tra nhân thân của nạn nhân nhé.

-Nhật: Ừ.

-Trung: Thôi việc đó để sau đi, em nghe nói có một nhà hàng Nhật mới mở, giảm giá 30%, anh em ta đi test đi.

-Nhật: Ăn uống là giỏi, nhìn cái đống này mà cậu còn muốn ăn nữa à.

-Trung: Sao đâu anh, nhìn riết em quen rồi.

-Nhật: Tôi cũng ạ luôn rồi.

Ba chúng tôi nhanh chóng lên xe ra về khi bầu trời dần chuyển thành màu đỏ, cái màu đỏ đó càng tô đậm thêm độ tai ương, sầu não cho địa điểm mà chúng tôi vừa điều tra. Tại đây, một con người đã về với đất mẹ với một cơ thể bị đứt lìa.

(Nhập vai nhân vật Duy)

Sau ba ngày điều tra, biết bao nhiêu biện pháp nghiệp vụ được đưa ra nhưng chúng tôi vẫn không có gì khả quan, mọi thứ vẫn dậm chân tại chỗ.

Theo điều tra sơ bộ, nạn nhân là A, một nhân viên văn phòng, một nhân viên bình thường với cuộc sống bình thường như bao người khác. Anh ta là một người hiền lành, vui tính, chưa hề gây mâu thuẫn với ai đến nỗi phải trả giá đến vậy.

-Trung: Chào buổi sáng các anh, trông các anh có vẻ căng thẳng quá vậy.

Tôi và Nhật im lặng trầm ngâm một lúc lâu, chưa bao giờ chúng tôi gặp phải một vụ án khó hiểu như vậy.

-Duy: Vụ LBGT cậu điều tra đến đâu rồi.

-Trung: Em đã hỏi kĩ rồi, nạn nhân không hề nằm trong giới đó.

-Duy: Cậu dám chắc như vậy à.

-Nhật: Nó nói đúng đấy, mọi người xung quanh từ gia đình đến bạn bè, tất cả đều nói anh ta rất bình thường, không có dấu hiệu gì là phi giới tính cả. Mà anh Long bên tổ pháp y gọi ông kìa, mau đi thôi.

-Duy: Vậy hả … ok.



-Trung: Cái gì, không có dấu hiệu sử dụng thuốc mê ư?

-Long: Đúng vậy.

-Trung: Còn … còn các chất kích thích, ảo giác hay gì gì đó đều không có luôn ư?

-Long: Hoàn toàn không, nạn nhân hoàn toàn tỉnh táo khi bị sát hại.

-Trung: Mẹ kiếp, đùa nhau à.

Tôi với Trung rất bất ngờ với kết quả của tôt giám định.

-Duy: Vậy có thu được gì đáng kể không anh Long.

-Long: Có một lượng nước tiểu trong dạ dày và khoang mũi của nạn nhân, không ít đâu, chứng tỏ trước khi bị hại, nạn nhân đã bị tra tấn và buộc phải uống nó.

-Trung: Nước tiểu ư?

-Long: Bị ép đến nỗi bị sặc nhưng nó không phải nguyên nhân khiến nạn nhân tử vong.

-Trung: A, chúng ta có thể lấy mẫu nước tiểu để điều tra được không, biết đâu có dấu vết gì đó của hung thủ.

Tôi vỗ vai Trung cười nhạt.

-Duy: Cậu xem phim nhiều quá rồi đấy, cậu có chắc chỗ nước này của ai không, với lại tôi nghĩ Việt Nam mình chưa đủ trình để làm việc đó đâu.

-Long: Chúng tôi cũng đã kiểm tra mẫu nước tiểu đó, nước tiểu của một người phụ nữ.

Trung mừng ra mặt, hỏi ngay.

-Trung: Thấy không, của ai vậy anh?

-Long: Cậu đi hỏi hung thủ đi, tôi chịu.

Liếc một vòng quanh cơ thể nạn nhân bây giờ đã được chắp nối lại, tôi thầm nghĩ.

“Với thể trạng của nạn nhân, không dễ để một người phụ nữ có thể khống chế, thậm chí ép nạn nhân uống nước tiểu của mình đến mức sặc như vậy được”.

-Long: Chưa hết đâu, các cậu nhìn vào đây đi.

Anh Long chi vào phần gáy của nạn nhân.

Bình Luận (1)

  1. user
    kivuong (3 năm trước) Trả Lời

    Drop r ak

Thêm Bình Luận