2 Moms 2 Sons (Hai Người Mẹ Hai Người Con)

4.2/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Dạo gần đây, tôi thường cùng mẹ hồi tưởng về mùa hè năm đó. Một mùa hè nóng bỏng và đam mê "Mẹ nhớ gì nhất vào mùa hè năm đó?" - Tôi hỏi mẹ. "Tất cả mọi thứ, những kỷ niệm thật tuyệt!" – Mẹ không cần  …
Xem Thêm

Dạo gần đây, tôi thường cùng mẹ hồi tưởng về mùa hè năm đó. Một mùa hè nóng bỏng và đam mê

"Mẹ nhớ gì nhất vào mùa hè năm đó?" - Tôi hỏi mẹ.

"Tất cả mọi thứ, những kỷ niệm thật tuyệt!" – Mẹ không cần suy nghĩ mà đáp lại ngay lập tức.

"Yeah!!!" - Tôi nói. - "Những kỷ niệm thật khó quên"

"Mẹ còn nhớ rẩt rõ…" - Mẹ nhướn đôi mắt gợi tình nhìn tôi nói. "Hi, chỉ có thể hình dung bằng hai chữ là “cứng” và “nhiều”…."

Tôi không bao giờ tưởng tượng được những điều mà tôi đã trải qua trong mùa hè năm đó. Khi đó, tôi đã mất đi trinh tiết với mẹ, dì và anh họ của mình.

Năm đó, tôi vẫn còn là một thiếu niên 17 tuổi. Chú của tôi đã thuê một cabin lớn tại vùng núi phía bắc Los Angeles, để gia đình chú và gia đình tôi tới nghỉ dưỡng một tuần. Trùng hợp là cha tôi không thể đi cùng, vì công việc của ông quá nhiều và không nghỉ nhiều ngày như vậy được. Với lại, cha cũng không thích những buổi đi chơi dã ngoại cho lắm. Bởi vì điều đó mà tình cảm của cha dành cho gia đình ngày càng nhạt dần. Đồng nghĩa với cuộc hôn nhân của cha mẹ cũng dần dần nhạt phai theo, và chú tôi cũng chưa bao giờ ưa cái tính không thích hòa đồng của cha tôi.

Vì vậy, sáng thứ hai năm đó chú Floyd, dì Barbara và em họ Robert, đã chạy xe qua đón mẹ con tôi lên đường cho chuyến đi nghỉ hè. Tôi và mẹ bỏ hành lý lên sau xe và bắt đầu cho cuộc hành trình hơn hai giờ để đến địa điểm nghỉ dưỡng. Chú Floyd, năm nay bốn mươi ba tuổi, chú phụ trách lái xe trong khi dì Barbara ba mươi bốn tuổi ngồi cạnh chú trên cabin phía trước. Dì Barbara là một người Mỹ bản địa đúng nghĩa; với mái tóc nâu ngắn, đôi mắt nâu, da đen với nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng không nghĩ nhiều về dì vào lúc đó, nhưng Barbara đã thực sự thật nóng bỏng về sau này. Em họ của tôi Robert, cũng da đen như di Barbara, ngồi cùng tôi và mẹ tôi, Susan, ở ghế sau. Mẹ tôi, ba mươi tám tuổi, dáng người nhỏ nhắn, mắt vàng, với một nụ cười rạng rỡ cùng làn da nâu rất phù hợp với thân hình của mình. Mẹ tôi là một nghệ sĩ múa ba-lê nên bà sở hữu một đôi chân dài rắn chắc và tuyệt đẹp. Tôi nghĩ chắc có rất nhiều người hâm mộ đôi chân của mẹ và tôi cũng là một trong số đó. Tôi thoạt trông cũng giống với mẹ, cũng có một làn da nâu như của bà.

Sau hơn hai giờ, chúng tôi đến nơi, mọi người đều mệt mỏi nhưng cũng rất hào hứng. Nơi chú tôi thuê là một ngôi nhà là hai tầng, với ba phòng ngủ; hai phòng trên gác và một phòng ở tầng dưới gần bếp. Robert và tôi được săp xếp một phòng, mẹ tôi một phòng và dì và chú tôi ở phòng còn lại. Chúng tôi tản nhau về phòng mình để sắp xếp đồ đạc, quyết tâm hưởng thụ tuần lễ nghỉ ngơi này thật vui vẻ, vì dạo này ở thành phố thời tiết hơi nóng, trong khi ở nơi đây không khí thiên nhiên cùng cây cối núi non mát mẻ thật tuyệt vời.

Ngày đầu tiên không có gì đặc biệt xảy ra. Chú tôi bận rộn với các thiệt bị điện đóm, đường nước, trong khi mẹ tôi và dì thì lại dành phần lớn thời gian để nói chuyện các thứ. Robert và tôi thì loanh quanh ngoài sân của khu nhà.

Ngày hôm sau, khi mọi người chuẩn bị ăn sáng và vạch ra kế hoạch làm gì trong ngày thì chú tôi nhận được một cú điện thoại ở công ty gọi tới. Chú làm việc cho công ty điện máy lớn và phía công ty cũng đang quá thiếu người trong mùa nắng nóng năm nay, họ bắt buộc phải gọi chú về làm vì nhu cầu của máy điều hòa tăng cao nên cần có người lắp ráp và bảo hành trục trặc, thật sự là ở công ty đang rất thiếu người. Công ty thật sự cần người và họ yêu cầu chú sắp xếp về luôn trong ngày, và dĩ nhiên, chú tôi không thể từ chối được yêu cầu đó. Lúc đó, tôi cho rằng tất cả mọi người sẽ phải về nhà sớm, nhưng chú ấy nói rằng chú sẽ cố gắng giải quyết công việc và quay trở lại đây sơn. Nhưng mọi chuyện không như chú dự tính. Khoảng chiều tối đó, mẹ tôi và dì nhận được điện thoại của chú báo là công việc có chút phát sinh có lẽ chưa thể quay lại khu nghỉ dưỡng ngay được. Vậy là đêm ấy, trong căn nhà với ba phòng ngủ chỉ còn lại: hai phụ nữ trung niên nóng bỏng và hai cậu nhóc thiếu niên.

Thật là một sự kết hợp đầy ảo diệu trong một mùa hè đam mê sắp xẩy ra!

Khoảng giữa đêm, Robert và tôi vẫn chưa ngủ mà đang nói chuyện về âm nhạc và các cô gái. Tôi nhớ đến chuyện của Wendy Braeger, một phụ nữ đẫy đà nóng bỏng với mái tóc màu hung đỏ học cùng trường với tôi. Và khi tôi đề cập chuyện tôi và cô ấy muốn đi xa hơn quan hệ bạn bè với mẹ,thì mẹ tôi đã kịch liệt phản ứng với giọng điệu hơi ghen tỵ.

"Mẹ không muốn con có bất kỳ quan hệ gì với nhưng con nhỏ không ra gì ở trường học!" – Mẹ nói.

"Cô ấy phải người như mẹ nghĩ!" - Tôi phản đối.

Tôi đang định thanh phản đối tiếp nhưng tôi bị ngăn lại, và tôi không bao giờ nghĩ rằng câu tiếp theo của mẹ làm tôi choáng váng và sững sờ:

"Nếu mẹ có đủ khả năng, mẹ sẽ trả tiền cho một người phụ nữ lớn tuổi, có kinh nghiệm để dạy cho con những điều con muốn biết về phụ nữ."

Thời gian đó gia đình tôi cũng hơi khó khăn về tài chính! Rồi cuộc trò chuyện đó, tôi cũng tạm thời quên đi mất và nghe lời mẹ hoàn thành năm học đó mà không hẹn hò với cô gái nào cả. Cho đến bây giờ khi chúng tôi đi nghỉ hè cùng gia đình chú, nói chuyện với em họ làm tôi bất giác nhớ lại câu chuyện với mẹ hôm đó.

Khi tôi còn đang nhớ lại những chuyện đó thì mẹ và dì vẫn đang trò chuyện dưới phòng khách. Các bạn cũng cảm thấy bất ngờ là mẹ tôi cũng đang nói đến câu chuyện mà tôi đang nghĩ tới! Hai người mẹ đang nói chuyện về hai cậu con trai quý tử của mình, và mẹ tôi cũng trùng hợp nói đến chuyện là không muốn tôi có quan hệ tình dục với những con nhỏ bạn học ở trường. Sau câu chuyện đó, mẹ cũng đề cập đến chuyện muốn tìm một "phụ nữ lớn tuổi" để dạy tôi về quan hệ tình dục nhưng vẫn chưa kiếm được người phù hợp. Câu chuyện đến đây thì mẹ ngập ngừng nhìn dì Barbara và hồi hộp nói:

"Sao không phải là chúng ta, Barbara."

"Chúng ta thì sao cơ?" – Dì hỏi lại.

"Dạy cho những cậu con trai của chúng ta." – Mẹ tôi tiếp lời.

"Về SEX?" – Dì Barbara trả lời với giọng thì thầm. Còn mẹ thì nhìn thẳng vào mắt dì như đồng ý với câu nói đó của dì.

"Susan ... đó là loạn luân." – Dì ngập ngừng nói ra ý kiến của mình.

Mẹ thở dài rồi năm lấy hai tay dì và nói:

"Barbara, đừng giả vờ đạo đức với chị! Em ngủ đâu phải với mỗi chồng của mình."

Sau một lúc mà dì Barbara vẫn im lặng thì mẹ hít một hơi dài nhìn dì rồi táo bạo nói:

"Được thôi, em không là thì chị sẽ làm!" – Mẹ lại hít sâu như muốn lấy lại sự bình tĩnh và tiếp lời: "Chị sẽ đi lên ngay bây giờ, nhưng sẽ không chỉ với con của chị mà cả với con của em nữa!"

Đôi mắt của Barbara mở to, há hốc miệng vì bất ngờ với lời nói của mẹ, Rồi dì ra hiệu gì đó cho mẹ tôi nhưng dì không thốt được lời nào cả.

"Chuyện gì?" Mẹ hỏi vì không hiểu dì đang muốn ra hiệu chuyện gì

Dì lại vẫy tay, lắc đầu, rồi dì nói, "Em…không biết, em muốn… nói … em chỉ … em không biết….!"

"Em có muốn một sự trao đổi không?" - Mẹ tôi hỏi dì.

"Trao đổi?"

"Đúng vậy. Em với con chị và chị với con của em. "

Barbara nhìn chằm chằm vào mẹ tôi hơi đắn đo để quyết định một lúc, rồi thở dài ra và nói:

" Chị thực sự muốn là điều này ư? "

Mẹ tôi gật đầu. Vì có lẽ bà dã suy nghĩ trong vài tháng nay, nên đã có sự kiên quyết cho quyết định của mình. Rồi mẹ nói tiếp:

“Em nhìn đi, Floyd không có ở đây đêm nay. Và điều này không giống như em ở cùng với người đàn ông khác. Chị cũng đã lừa dối chồng, em biết đấy. "

"Uhm, nhưng… chuyện này… hơi khác…."

Mẹ lại hạ thấp giọng nói:

"Barbara, có hai người đàn ông trẻ trên lầu. Đừng xem hai đưa là con chúng ta, hãy xem hai đứa như những người đàn ông trẻ trung khác và còn là hai người đàn ông chưa từng tiếp xúc với phụ nữ. Tại sao chúng ta không dạy cho họ để họ không cảm thấy mình thua thiệt bạn bè, rồi hai đứa có thể gia nhập cùng đám du côn ở trường để hiểu biết về sex hơn, rồi mắc bệnh này kia nữa.”

Thêm Bình Luận