Chương 47: Thật là ngu xuẩn

Anh ta đặt ly nước trái cây xuống và đi vào trong phòng ngủ, mở tủ quần áo cùng ngăn kéo ra, thấy tất cả trang sức và quần áo anh mua cho cô vẫn còn nguyên, chỉ là trong tủ lộ ra một khoảng trống nhỏ, cũng chính là nơi để hành lý cô mang tới.

Đồng tử của Đới Chính Lê đột nhiên co rút lại.

Anh ta xoay người lại, trên bàn trang điểm, tấm thẻ tín dụng anh đưa cho cô được để ngay ngắn ở chính giữa, bên cạnh là thẻ căn cước có tên "Lộ Điềm Điềm" cùng với một chiếc sim điện thoại, ở trong tấm ảnh trên căn cước, cô vẫn tươi cười như bình thường. Những tấm ảnh Polaroid(*) của bọn họ được treo trên tường cũng không còn nữa.

(*)Polaroid là loại ảnh được in ra từ máy ảnh chụp lấy ngay, hay còn gọi là Instant Camera, với kích cỡ khoảng 5,8cm x 8,7cm và có một khung viền trắng bao quanh hình.

Đới Chính Lê cầm thẻ căn cước lên và gọi điện nhờ người thử kiểm tra, không lâu sau anh ta nhận được câu trả lời: tên và số căn cước là giả, không có thông tin về người này.

Là bởi vì Đới Chính Lê quá tin tưởng cô, tại sao lúc đầu không nghĩ tới việc xác nhận thân phận, bây giờ chỉ còn lại mình anh ta trong căn nhà trống trải này.

Trên giường vẫn còn lộn xộn, anh ta cảm giác như mình vẫn có thể nhìn thấy được hình bóng cô trên đó, nếu đưa tay sờ còn cảm nhận được nhiệt độ, vẫn động lòng người như vậy… nhưng cô đã biến mất rồi.

Điều đáng giận hơn là, cô để lại cho anh ta một tờ giấy, trên đó có viết bài thơ “Bốc toán tử” của Nghiêm Nhị.

Tờ giấy trên tay anh ta rơi xuống đất, với trình độ kiến thức như thế này, cô còn nói mình chưa học đại học sao?

Anh ta trăm phương ngàn kế lo cho Lộ Điềm Điềm đi học, ý định là sau này giúp cô tẩy trắng thanh danh rồi sẽ tìm cách để gia đình mình chấp nhận cô. Cuối cùng cô lại chỉ coi Đới Chính Lê như một “bố đường” bình thường, coi anh ta là một cây ATM, cô đâu có muốn nói chuyện tương lai với anh ta.

Đới Chính Lê đứng chết trân trong phòng, tức đến bật cười, anh ta là đang cười chính mình.

Mình vậy mà lại động lòng với gái làng chơi, con mẹ nó, thật là ngu xuẩn.

Dạ Miêu cảm ơn các bạn đã ủng hộ trong suốt thời gian vừa qua, hãy đề cử và donate để tụi mình có động lực ra truyện nhanh hơn nữa nhé. Nếu có chỗ nào còn thiếu sót, hy vọng độc giả có thể để lại bình luận để team mình rút kinh nghiệm cho những bản dịch sau. Một lần nữa, xin cảm ơn tất cả mọi người.