Làm Tình Với Alien


Hoàng hôn đang buông dần xuống bao phủ núi đồi, gió thổi vù vù bật cả tóc tai, Lan và Hồng đang trên đường lái xe về thăm nhà và dịp Tết Nguyên Đán ở Houston. Cảnh vật chung quanh họ rất bình thường như ngày nào của khí trời Texas . Nói cách khác, là không có dấu hiệu gì đặc biệt trong vòng chu vi mấy cây số . Lan nhấn nút cruise control cho chiếc xe chạy dọc trên xa lộ ở tốc độ 100 miles/hr vì biết rằng không có cảnh sát ở quanh đây vào lúc này . Dù cảnh sát có ở đây đi chăng nữa thì họ dường như cũng mặc kệ vì chỉ muốn mau chóng về đến nhà sau một buổi học vất vả ở Dallas .

Hồng xao lãng nhìn khung trời màu hồng thiệt là đẹp của buổi hoàng hôn ở cuối chân trời . Thình lình nàng bị giật mình bởi Lan thúc cù chỏ vào Hồng và hỏi :

- Hồng, mày có thấy gì không ?

Hồng dịu cặp mắt và trả lời :

- Tao đâu có thấy gì đâu, cái gì dzậy ?

- Mày không thấy thiệt hả . Có một vệt sáng xẹt xuống trước mặt , tốc độ nhanh kinh hồn . Mày để ý kỹ xem trước mặt có gì không ?

Lan cho xe giảm tốc độ khoảng 70 trong khi Hồng tiếp tục dụi mắt và bắt đầu để ý kỹ ở phía trước mặt và nhũ rằng chuyện gì đang xãy ra ở phía trước . Có phải là tai nạn xe cộ ? Máy bay rớt ? Nhìn một lúc chẳng thấy gì Hồng nhún vai tỏ vẻ "who care !" và chỉ muốn lim dim ngủ vì nàng đã lái gần hơn hai tiếng rồi. Nhưng điều đó không thể nào làm được . . .

Lan dường như yên tâm hơn khi không còn thấy dấu hiệu vệt sáng ban nảy nữa và bắt đầu tăng tốc. Đi được chừng hơn 10 miles thì có một quần sáng thật lớn ở trước mặt, Hồng thấy lờ mờ một hình dạng một chiếc dĩa bay mà nàng có dịp xem phim đang ở thù lù ở trước mặt . Không tin vào mắt mình nàng cho xe chậm lại để ngắm nhìn cho kỹ

Bỗng xa xa một người thanh niên đứng gần đó đưa tay lên vẩy lia lịa . Bụng của Hồng thót lên và đánh rộn rã, và miệng của nàng bỗng khô quánh vì sợ . Hồng lúc đó tự hỏi là Lan đã thấy chuyện gì lúc nãy vậy ? Người thanh niên này đang làm cái gì ở giữa khu vực vắng vẻ như thế kia ? Hình như chiếc dĩa bay thì phải ? Ngộ quá !

Lan và Hồng cho xe chạy vù ngang mặt người thanh niên đó . Hồng thở dài thoải mái day qua nói với Lan:

- Phiu u . . . cám ơn mày nghe, tao không muốn rước người thanh niên đó đâu, không chừng là ma đó ! Hay là người của hành tin khác xuống đó . Cái đĩa bay hay là cái đó chắc là của anh ta rồi .

Nhưng Hồng vừa nói dứt lời thì bỗng Lan từ từ cho xe chậm lại và dừng hẳn . Sau đó Lan cho xe de lại về phía người thanh niên đang đứng mặc cho Hồng đưa cặp mắt lo sợ về phía Lan .

- Trời ơi! Mày định rước anh ta lên xe hả ! Mày có điên không ?

Bỗng Lan quát to lại:

- Mở cửa sổ đi , mày không biết thương người gì hết, biết đâu anh ta đang bị thương thì sau . "Cứu một người hơn xây bảy tháp phụ đồ", mày không nghe nói sao ?"

Hồng bỗng phát giác ra điều gì đó không bình thường ở đây nhưng nàng vẫn kéo cửa kính xe xuống và cố gắng ép người vào sát vách xe hy vọng là Lan nhìn không lầm là anh ta đang bị thương và cần quá giang thôi chứ không có gì khác. Lan nhìn chằm chặp vào Hồng rồi nghiêng qua nói với chàng thanh niên đứng trên đường:

- Anh có sao không, anh ?

Người thanh niên đó?cúi xuống về phía cửa sổ nơi Hồng đang ngồi . Hồng sợ quá nép người về phía sau. Trong cái bầu trời u u của màn đềm Texas bỗng có một làn gió lạnh thổi tạt qua, và Hồng bỗng thấy ớn xương sống lưng . Hồng lén nhìn lên về phía người thanh niên đó .

Trời ơi! Anh ta đẹp trai quá ! Chắc anh ta là một siêu người mẫu đây mà! Vầng trán cao thông minh, vai rộng năm tất, lưng to và có khuôn mặt chữ điền rất là đàn ông . Tại sao một người mẫu lại đứng ở một nơi hoang vắng như thế này vào giờ này chứ ?

Anh ta nói:

- Cám ơn đã ngừng xe, hai em có thể nào cho tôi quá giang không ?

Giọng nói đó sao mà trầm bỗng! Hồng bỗng cảm giác da thịt được sưởi ấm trong giọng nói đó . Giọng nói của anh ta thật ngọt ngào, dễ chịu, và có sức lôi cuốn nào đó làm Hồng như muốn mở cửa ra ngay tức thì để đón anh ta vào .

Anh ta dường như nhìn thẳng vào Lan đang ngồi với cái miệng há hốc vì vẻ đẹp của anh chàng này . Trông anh ta như là Brad Pitt vậy đó !

Lan nhũn nhặn trả lời bằng cái giọng đã "chịu đèn" anh ta:

- Um . . . Đương nhiên là được rồi, anh lên xe ngồi ở phía sau đi nhé!

Sau khi anh chàng lên xe thì Lan lẫm bẫm tự trách thầm mình: "Trời ơi! Lan à ! sao mày dễ dãi quá vậy , lại cho một người đàn ông lạ mặt lên xe vào lúc này ? Nhưng thôi trễ rồi, anh ta đã ngồi xuống ghế rồi !"

Bỗng Lan lên tiếng:

- À, Hồng, mày lái xe thế tao một chút nhé ! Tao bỗng nhiên thấy hơi mệt .

Lúc đó Hồng day qua định trả lời với Lan là "Được", thì Hồng cũng phát giác là anh chàng nọ đang cười mỉm chi nhìn nàng. Hồng bỗng thấy xao xuyến trong lòng vì nụ cười thật dễ thương của anh ta. Hai đôi má lúm đồng tiền trông mới có duyên làm sao !

Lan bước ra khỏi ghế tài xế và ngoài dự liệu của Hồng, Lan mở cửa sau để ngồi chung với anh chàng đẹp trai .

Lan nói: "Hơi mệt, ngồi ở sau này thoải mái hơn!".

Lúc này cả hai không để ý, anh chàng đẹp trai bỗng thoáng lên ánh mắt sáng ngời như sao .

Sau khi Hồng đổi chổ cho Lan, thì bắt đầu đạp chân ga và cho xe chạy . Kim đồng hồ tốc độ bắt đầu tăng lên cho tới số 90, và Hồng tiếp tục thả lỏng tư thế trên xa lộ vắng vẻ . Khi đi được chừng năm miles Hồng bỗng liếc nhìn phớt ra sau kính chiếu hậu và bỗng thấy rạo rực khắp thân thể khi bắt gặp anh ta đang nhìn nàng say đắm.

Cặp mắt của anh chàng đẹp trai dường như muốn thu hết hồn của Hồng vào trong đó . Chúng nó như cặp mắt mèo sáng hoắc trong đêm 30 tỉnh mịch làm Hồng vừa vui vừa sợ . Hồng cố gắng tìm kiếm Lan ở phía sau, nhưng Lan nằm khuất sau tầm nhìn nên chẳng thấy được .

- Em đẹp lắm! Tôi chưa từng thấy ai đẹp như em hết .

Hồng nghe người thanh niên nói chuyện và giọng của anh ta dường như có sức mạnh vô hình nào đó thu hút Hồng vào trong . Sức mạnh đó càng lúc càng mạnh như một luồng nam châm áp bức bầu không khí chung quanh. Chân ga của Hồng càng lúc càng mạnh . Hồng hoàn toàn không còn biết là anh ta đang nói gì chỉ nghe những tiếng chát chúa bên tai. Lát sau thì Hồng có thể liếc nhìn thấy Lan trong kính chiếu hậu , và thật là "khủng khiếp" đối với Hồng khi thấy Lan đang ngủ mê, đầu của nàng tựa vào vai của anh ta trong khi anh ta đang choàng tay ôm Lan vào lòng . Hồng tự nhũ:

- Thôi, chết rồi ! Anh ta có tà ý đây mà . Mình phải làm sao đây ?

Anh thanh niên đó nhìn Hồng một lần nữa và nhìn chăm chăm . Anh ta còn cười duyên đưa cặp mắt sáng như viên ngọc về phía Hồng .

- Hãy cho xe ngừng lại - anh ta nói nhỏ nhẹ như chắc như đinh thép.

Không biết một động lực nào mà Hồng đã ngoan ngoãn cho xe ngừng lại ngay lập tức. Cả ba ngồi đó trong bầu trời đen kịn chỉ có tiếng rịt rà của máy xe và tiếng thở đều đều nhẹ nhàng của Lan . Chung quanh tiếng côn trùng ọ ẹ vang rền . Hồng bất giác thấy sợ vô cùng . Thôi rồi, không biết phải làm sao đây !

- Tất cả ra ngoài - anh thanh niên bỗng lên tiếng ra lệnh .

Trái tim của Hồng bỗng khua lên như trống trận . Anh thanh niên đó bước ra khỏi xe trước và đi bộ vòng qua để mở cửa bên phía của Lan . Anh ta giúp Lan bước ra mặc dù Lan vẫn còn đang ngáy ngủ . Hồng theo dõi, tò mò, và run sợ .

Anh ta quay qua Hồng và nói :

- Không có điều gì sẽ hại cho người bạn của em và em đâu . Em có hiểu không ?

Hồng gật đầu nhưng hãy còn lo lắng lắm! Anh thanh niên đẹp trai dường như đọc được ý nghĩ đó của Hồng liền nói:

Thêm Bình Luận