Lão Tiến Và Tứ Đại Danh Bổ


-Sư phụ ơi, tỉnh dậy đi!

Lão Tiến lồm cồm bò dậy khi nghe tiếng kêu. Vừa mở mắt lão thấy đứng quanh giường mình là 4 thiếu niên trẻ tuổi với trang phục cổ quái.

-Các ngươi là ai?

-Sư phụ bị làm sao thế? Hôm nay con phát hiện người ngất xỉu tại hoa viên nên đưa người vào nghỉ ngơi

Chàng trai cao lớn nhất với hai bắp tay vạm vỡ lên tiếng

-Ngươi nói cái gì vậy? Ta là Tiến, tổng giám đốc công ty bất động sản lớn nhất Châu Á

-Có lẽ sư phụ bị say nắng nên mất trí tạm thời – chàng thiếu niên điển trai nhất trong 4 người đang ngồi trên xe lăn nói

-Các ngươi nói ta là sư phụ các ngươi? Thế các ngươi là ai?

Chàng trai cao lớn khi nãy nói trước:

-Con là Thiết Thủ

Chàng trai thô kệch, nét mặt lạnh lùng đứng kế bên cũng lên tiếng:

-Lãnh Huyết

Cậu thiếu niên mình dây có gương mặt trẻ con chỉ tay vào mặt mình nói:

-Con là Truy Mệnh

Cậu trai ngồi xe lăn chưa kịp nói câu nào lão Tiến đã cắt lời:

-Còn con là Vô Tình đúng chứ?

Cậu trai mỉm cười gật đầu.

Đầu óc lão Tiến bị chấn động mạnh, lão nhớ ra điều gì đó. Lão nhớ mình đang ăn nằm với hai đứa bé dân tộc ở Tây Nguyên thì ba chúng nó phát hiện. Lão nhớ mình đã dùng tiền để dụ dỗ cha chúng nó tham gia nhưng…đúng rồi, hắn ta đã cầm chiếc búa đánh vào đầu lão…chẳng lẽ lão đã chết rồi? Không thể nào? Làm sao một đại gia như lão lại có thể dễ dàng chết như vậy.

-Sư phụ không sao chứ?

Vô Tình lại sát bên giường ân cần hỏi thăm lão Tiến.

-Ta không sao, các con đừng bận tâm.

Lão nhìn lướt cả chàng danh bổ trẻ, bất giác nước bọt lão trào ra. Lão nên biết ơn ông trời vì đưa mình đến đây mới phải. Bốn chàng thiếu niên ở đây ai cũng hoàn hảo cả, lão quyết phải ăn cả bọn.

-Ta hơi mệt, cần một chút công lực, Lãnh Huyết và Thiết Thủ ở đây giúp ta, Truy Mệnh và Vô Tình các con ra trước đi.

Chàng thiếu niên có gương mặt búng ra sữa Truy Mệnh đẩy Vô Tình ra khỏi phòng theo lời “sư phụ” để lại Lãnh Huyết và Thiết Thủ lóng ngóng trong phòng.

-Ta bị tổn thương nguyên khí nặng, cần phải dùng dương khí của các con để khôi phục, hai con cởi bỏ y phục ra đi.

Vô Tình và Truy Mệnh đứng trước cửa chờ sư phụ trị thương xong nhưng chỉ nghe được những âm thanh kì quái bên trong:

-Ôi, mới 15 tuổi mà con to thế Lãnh Huyết, ực…ực

-Đúng là trai 17 bẻ gãy sừng trâu, con lắp cái sừng trâu vô chỗ đó à, ọc…ọc

-Nhột quá sư phụ, đừng mà..

-Làm kiểu sói đi Lãnh Huyết, ối trời ơi là trơi, ai dạy cho con trò ngoáy “kiếm” thế.

-Nhét cái sừng trâu của con vào thay Lãnh Huyết đi, Lãnh Huyết ra phía trước để sư phụ thổi “kiếm” cho nào.

-Nóng quá sư phụ ơi, chỗ đó của con..tê quá.. – tiếng Thiết Thủ rên rỉ.

Bình Luận (2)

  1. user
    Chuongtrang (3 năm trước) Trả Lời

    Ra jk ạ lâu quá

  2. user
    Wing (4 năm trước) Trả Lời

    Ra tiếp đi ạ

Thêm Bình Luận