Chương 1.2

"Hắc hắc, phải đợi cá mắc câu, phải nghĩ thật kĩ. Nhớ cái món đồ chơi mới của tao không. Lấy con lẳng lơ này thử xem" Lục Thiệu Huy dứt lời bò lên giường.

Một bên Mạnh Hoa Dương nhanh chóng ra phía sau đỡ dậy mẹ. Mẹ hỗn loạn mê ly nhìn hai gã thiếu niên, miệng mơ hồ không rõ nói thầm thì:

"Không say, hai người các cậu không được chạm vào...".

"Cô Hạ uống say, hai chúng em là giúp cô giải rượu đây".

"Hỗn đản... Buông... Buông... Cô không uống say...". Mẹ giùng giằng vặn vẹo cơ thể.

"Haha, được được, cô Hạ không uống say. Không uống say. Đến chúng ta lại chơi trò chơi, nếu cô Hạ thắng, chúng em liền cho cô Hạ uống trà tỉnh rượu, được không?". Lục thiệu Huy mỉm cười nói.

"Được... Chỉ một lần!" Mẹ giùng giằng nói.

"Em đáp ứng rồi! Nhìn nó. Chỉ cần cô Hạ có thể nhìn tới 2 phút, chúng em liền nhận thua". Lục Thiệu Huy vừa nói vừa từ trong ngực lấy ra một cái phổ phổ thông thông đồng hồ ở trước mắt mẹ đung đưa.

Một lòng không chịu thua, mẹ miễn cưỡng giương đôi mắt nhìn chằm chằm vào. Lục Thiệu Huy chậm rãi gần sát bên tai mẹ thấp giọng nỉ non cái gì... Từ từ mẹ đình chỉ nói thầm, đồng tử trong đôi mắt đẹp dần dần mất đi chống cự...

5 phút sau ngoài thân hình có chút lay động bên, trong đôi mắt dần dần tràn đầy mê mang, vẫn không nhúc nhích ngồi yên. Mạnh Hoa Dương cẩn thận hỏi:

"Thế nào?", Lục Thiệu Huy đem đồng hồ ở trước mắt mẹ quơ quơ, mẹ giống như điêu khắc vẫn không nhúc nhích.

"Hắc! Xong", Lục Thiệu Huy nói.

"Thật sự?" Mạnh Hoa Dương hưng phấn nói, một tay mạnh mẽ tóm lấy bộ ngực căng đầy.

"Ô..." Mẹ cau lông mi, ánh mắt dường như khôi phục chút thanh minh. Lục Thiệu Huy vội vàng đẩy tay Mạnh Hoa Dương ra:

"Làm cái gì đấy! Vẫn chưa được! Mày muốn làm nàng tỉnh sao?", Mạnh Hoa Dương cười cười:

"Thật có lỗi, hưng phấn ~".

"Việc này không thể gấp. Ít nhất phải nhiều lần mới có thể thành công. Bằng không kiếm củi ba năm thiêu một giờ đấy". Lục Thiệu Huy nói xong, cẩn thận kiểm tra lại ánh mắt mẹ nhìn một hồi lâu mới hài lòng nở nụ cười.

"Cũng may, hiện tại làm tao bắt đầu".

"Cô tên gì?".

"Hạ Thư Lan. . .".

"Có mấy người con".

"Hai...".

Lục Thiệu Huy tùy ý dò hỏi, tựa hồ tại nghiệm chứng hiệu quả, vừa hướng mẹ nói một ít nội dung, một bên Mạnh Hoa Dương cười hắc hắc nói:

"Con điếm qua thành thật, ngay cả lúc nào bị phá trinh cũng nói rõ!". Lục Thiệu Huy đắc ý cười rồi nhìn mẹ trong trạng thái dại ra nói:

"Bây giờ tôi nói với cô mấy mệnh lệnh, cô phải nhớ nó thật sâu ở trong đầu, cũng chấp hành nó thật tốt".

"... Được...".

"Một, cô quên chuyện nhìn đồng hồ đi chỉ ngoại từ mệnh lệnh của tôi".

"Hai, khi tôi nói: cô Hạ em có một vấn đề không rõ. Cô phải dẫn tôi và Mạnh Hoa Dương tìm nơi không có ai".

"Ba, khi tôi nói: cô Hạ em có rất nhiều vấn đề không rõ, cô phải mang tôi cùng Mạnh Hoa Dương về nhà học bổ túc".

"... Được...".

"Cuối cùng cô chỉ nhớ rõ tôi đưa cô về nhà, cô liền lên giường ngủ thẳng đến ngày mai".

"... Được...".

"Giờ chúng tôi về nhà. Cô làm chuyện cô muốn làm đi!", Lục Thiệu Huy sau khi nói xong vỗ tay phát ra tiếng, chỉ thấy cơ thể mẹ run lên, giống như không nhìn thấy hai gã thiếu cười dâm đãng, mơ màng nói:

"Đau đầu quá... Vậy...", nói xong quần áo cũng không cởi liền chui vào trong chăn, chỉ chốc lát liền phát âm thanh ngủ say... Mạnh hoa dương nghi ngờ hỏi:

"Như vậy là được rồi?".

"Ừ, thêm vài lần thôi miên như vậy, nàng có thể nhận càng nhiều mệnh lệnh hơn, đến lúc đó chúng ta có thể...".

"Vậy hôm nay như vậy đã xong rồi? Địt mẹ, cặc tao còn cứng làm sao bây giờ?", Mạnh Hoa Dương bất mãn nói.

"Hôm nay, chỉ có thể làm một ít kích thích, dù sao nàng sẽ phải ngủ thẳng đến ngày mai", Lục Thiệu Huy nói tụt quần ra lộ ra một dương vật ngăm đen làm người ta hít thở không thông...

"Địt mẹ...", nhịn không được tôi chửi một tiếng, hai mắt muốn nứt nhìn dưới người hắn dương vật khoảng 15 cm dữ tợn chỉa thẳng vào mẹ đang ngủ.

Một bàn tay trắng noãn bị hắn lôi ra ngoài chăn cầm thân cặc nóng bỏng, chủ nhân của nó thì vẻ mặt hưởng thụ nhẹ nhàng chuyện động bàn tay của mẹ. Một bên Mạnh Hoa Hương lôi bàn chân trong chăn của mẹ ra.

"Hô... Thật là thoải mái", hai người đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ. Trong mộng mẹ bị hai thanh sắt nóng làm bỏng thân thể mềm mại run run...

Lục Thiệu Huy đem tay cầm dương vật tại khe khẽ động đậy. Mà sau lưng Mạnh Hoa Dương nhịn không được cầm chân mẹ kẹp lại giống như thủ dâm, chỉ chốc lát hai chân của mẹ đã để lại đám nước nhầy, Mạnh Hoa Hương trong miệng còn lẩm bẩm:

"Con đĩ hôm nay tha một lần, qua một thời gian nữa cho em ăn dương vật của anh... Nha... Hắc hắc... . . . Thật mong chờ...".

Ở trên bàn chân xóc đã nghiền Mạnh Hoa Dương lấy thêm một cái ở trong chăn kéo ra kẹp lấy khúc thịt. Bàn chân mềm mại ép chặt lấy dương vật làm hắn sảng khoái tru lên không thôi, một bên sảng khoái rút ra đút vào, một bên thấp giọng mắng:

"Con đĩ... Đồ đê tiện... Nhìn vẻ mặt đứng đắn... Tao đâm chết con chó... Em trời sinh nên để cho đàn ông địt lỗ lồn... Gừ ~ hừ.... Sướng...", phựt một tiếng, ở gót chân chỗ bị xé ra một cái lỗ hổng, dương vật nóng bỏng nhanh chóng chui vào trong.

Mạnh Hoa Dương hít một hơi thật sâu, dưới háng đẩy mãnh liệt.

Lục Thiệu Huy một bên dùng tay mẹ vuốt cặc, một bên nắm tay kia thì vuốt vuốt khuôn mặt xinh đẹp, dường như muốn nuốt cả da lẫn xương vào vậy. Mà mẹ đang bị xâm phạm lại ngủ ngon ngọt vô cùng, trên mặt nổi lên một tầng mỏng đỏ ửng. Hai tên cầm thú dần dần tiến vào cao trào.

"Hô, không được! ! Hoa Dương lên, cùng nhau bắn trên mặt nàng". Lục Thiệu Huy khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, rút dương vật trong tay mẹ ra đứng ở đầu giường, Mạnh Hoa Dương cũng theo sát nhắm ngay gương mặt của mẹ.

"Aaaaa... Con đĩ lấy mặt hứng tinh của bọn tao đi... Aaa...".

Hai con cặt phun ra tinh trùng nóng bỏng, chỉ trong nháy mắt mặt của mẹ đã bị hai tên súc sinh bắn đầy tinh lên. Tinh dịch giống như làm mẹ một cái mặt nạ vậy, một ít tinh còn chảy vào khóe miệng, đem người phụ ngủ say nhịn không được ho khan, không ít tinh dịch thuận thế rơi vào miệng, bị nàng vô ý thức nuốt xuống bụng...

Mái tóc bị giội lên từng tầng một thật dày tinh dịch, mà bên gối lại một mảnh ẩm ướt, tinh trừng theo gương mặt ửng đỏ dần dần chảy xuống, mẹ phảng phất là ngủ ở trên tinh dịch, trong không khí tràn đầy mùi tanh của tinh trùng.

"Hô! ! ... Haha... Thật đẹp!". Mạnh Hoa Hương haha cười dâm đãng, đem sau cùng một tia tinh dịch bắn vào.khóe miệng mẹ. Hai người cười hì hì lật lấy điện thoại ra, đem khúc gân xanh đen dán ở trên mặt đầy tinh trùng của mẹ tùy ý chụp.

"Aaa... Con lẳng lơ nếu thấy chụp ảnh cùng cặc của chúng ta cũng không biết nghĩ như thế nào, hì hì...". Lục Thiệu Huy cười dâm đãng, ôm lấy đầu mẹ đem dương vật dán ở gương mặt kiều diễm chụp từng tấm.

"Hìhì, đương nhiên quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ nga! Hắc hắc!". Mạnh Hoa Dương khuôn mặt tuấn tú cười quái dị, đem đầu khấc còn dính chút tinh trùng đặt lên bờ môi chụp thêm một tấm...

Đương hai người chụp đuợc không dưới mấy trăm tấm hình mới hài lòng dọn dẹp dấu vết, lưu luyếm rời đi. Tôi ngơ ngác nhìn mẹ ngủ, nghĩ đến nàng tại không hề hay biết bị hai gã khốn nạn xâm phạm qua, tất chân trong tay bị dương vật dưới háng tức giận phá thủng một cái lổ. Tôi quỷ thần sai khiến đeo lên trên dương vật mạnh mẽ bắn vài phát...