Chương 2.2

Lục Thiệu Huy cũng rất hài lòng nói: "Ừ, bây giờ tôi sẽ giao cho cô cái mệnh lệnh thứ tư: Cô thầm yêu Lục Thiệu Huy với Mạnh Hoa Dương, từ hôm nay trở đi phải câu dẫn chúng tôi".

"Phốc, thực sự. . .", Mạnh Hoa Dương nhịn không được phun ra, Lục Thiệu Huy vội vàng cho hắn cái ánh mắt làm hắn nhịn xuống.

". . . Được. . . Tôi vẫn thầm yêu Lục Thiệu Huy với Mạnh Hoa Hương. Muốn câu dẫn bọn họ. . .", mẹ bị thôi miên máy móc trả lời mệnh lệnh.

"Ừ, tốt lắm! Bây giờ nên phải nhớ lại mùi rồi. Ra, quỳ xuống", Lục Thiệu Huy nói với mẹ, một bên từ trong túi lấy ra một cái bịt mắt cho mẹ, thuận tiện lỗ mãng vuốt ve khuôn mặt, theo mệnh lệnh xưa nay mẹ có chút thích sạch sẽ thế nhưng không để ý chút nào bụi bẩn trên đất, ngây ngốc quỳ ở trên sàn nhà lạnh lẽo.

Hai người cười hì hì tụt bỏ quần, đem hai con cặc ngăm đen sần sùi đặt ở trước mặt mẹ. . . Lục Thiệu Huy hỏi::

"Bên trái là của ai?". Mẹ nhếch mũi ngửi một hơi hai dương vật toả ra nội tiết tố cẩn thận xác nhận trả lời:

"Là của Lục Thiệu Huy. . .", Mạnh Hoa Dương vỗ vỗ lên khuôn mặt của mẹ:

"Phải gọi là Lục thiếu gia hoặc Lục thiếu!".

"Vâng...", mẹ không có chút tình cảm nào đáp trả, Lục Thiệu Huy với Mạnh Hoa Dương nhìn nhau nở nụ cười.

"Đến đây, làm nhiệm vụ". Lục Thiệu Huy ra lệnh, trong mắt tôi hiện lên sự kinh ngặc, cặp môi chậm rãi chạm vào đầu nấm, tôi thấy rõ đầu khấc màu đỏ tím đang được một cái lưỡi mềm mại cẩn thận quét qua quét lại lấy.

Mẹ rõ ràng là không chỉ một lần bị hai gã thiếu niên bắt buộc chơi cái trò chơi này rồi, bằng không không có khả năng chỉ bằng mùi có thể xác định dương vật của bọn họ. . .

Bọn họ cũng dám đùa bỡn mẹ như thế vừa nghĩ tới mẹ ngày thường trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, giống như nữ thần vậy. . . Nhưng bây giờ không hề phản kháng bị hai thằng ít tuổi hơn nàng rất nhiều tùy ý dạy dỗ đùa bỡn, tôi lại cảm thấy một cỗ tà hỏa cháy trong đầu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm mấy người, sợ bỏ qua cái gì.

Mạnh Hoa Dương ở một bên dùng dương vật đã đứng thẳng vỗ vỗ khuôn mặt xinh đẹp:

"Còn cái này cũng phải bú! ~", mẹ thuận theo nhả đầu khấc trong miệng ra quay đầu hướng một khác dương vật dữ tợn ngậm vào trong miệng.

"Hô!. . . Bú thật giỏi không hổ là cực phẩm", hắn cảm thán, bàn tay đặt ở trên mặt mẹ tùy ý véo da thịt mềm mại

"Hai viên trứng cút cũng bú một chút", Lục Thiệu Huy lại ra lệnh, mẹ thuận theo dúi đầu vào dưới háng, đem một đôi trứng cút ngậm vào trong miệng, lưỡi mềm không ngừng đảo chung quanh túi trứng, sau đó miệng ngậm chặt trứng cút hóp gò má lại "Chụt " một tiếng túi trứng tròn xoe để lại một vết son môi toả ra mùi thơm.

"Hô, chỉ dạy hai lần liền có thể làm được loại trình độ này, rất có năng khiếu", Lục Thiệu Huy làm ra một cái đánh giá.

"Ừ. . . Hừ hừ. . .Cái lưỡi này rất giỏi, thật dài xem ra mấy trò sau này nhất định rất thích!. . .", Mạnh Hoa Dương hài hước cười, hai đầu ngón tay kẹp lấy cái lưỡi thơm tho dùng sức kéo ra.

Chỉ thấy cái lưỡi hồng nhạt mềm mại quả thật so phụ nữ bình thường dài hơn một ít, hơn nữa rất mỏng, tràn đầy nước miếng nhơ nhớp, rất đáng yêu, lại bị ngón tay thô ráp kéo ra, nước bọt không ngừng từ đầu lưỡi chảy xuống lộ vẻ dị thường dâm đãng. . .

Khi hai mắt của tôi muốn nứt ra, cái lưỡi dài nhỏ làm người ta khắc sâu ấn tượng bị bọn họ buông ra, dưới mệnh lệnh của Lục Thiệu Huy, cái lưỡi theo bìu dái đến đầu khấc mát xa một vòng.

Hai bàn tay nhỏ bé cũng không nhàn rỗi, ngón tay nõn nà nắm lấy hai bìu dài ngăm đen nhẹ nhàng nắn bóp, chà xát. Xem ra mẹ đã bị hai tên khốn nạn này dạy dỗ rất tỉ mỉ, đầu khấc màu đỏ tím ở trên bờ môi không ngừng thường cọ sát, lưỡi hồng hào linh hoạt lúc liếm láp lúc khẽ hôn lên đầu nấm.

Dương vật hùng dũmg mỗi một tấm đều bị liếm đến sáng bóng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lỗ tiểu khiến tràn ra đầy dịch hôi tanh, đầu lưỡi co nhọn lại hơi hơi đâm một cái, mấy tên khốn ấy nhịn không được sảng khoái rên rỉ. . .

Hai bùi dái ngăm đen không biết bị mẹ bú liếm bao nhiêu lần, bên trên đã in đầy dấu môi son, hai côn thịt bị bú làm dữ tợn dị thường, không ngừng toá ra từng đợt từng đợt khí nóng, lại dinh dính giống như thoa lên một lớp nước đường vậy.

"Giỏi lắm! Ngẩng đầu há miệng ra!", Lục Thiệu Huy ra lệnh, mẹ ngồi chồm hỗm ở trên sàn nhà yên lặng hoàn thành mệnh lệnh, môi đỏ mọng hơi hơi mở ra, đầu lưỡi cũng duỗi ra nghênh đón nhục nhã sắp đến, hai tay chắp trước ngực.

Đối diện Lục Thiệu Huy với Mạnh Hoa Dương cười cười, hai người tùy ý đi lại vài vòng, Mạnh Hoa Dương đột nhiên cúi đầu đến sát trên khuôn mặt của mẹ.

Bọn họ muốn làm cái gì, trong lòng tôi vừa hoảng sợ lại lại tràn đầy hưng phấn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai người sợ bỏ qua một màn này. Chỉ Thấy Mạnh Hoa dương cười dâm đãng, trong miệng lại chậm rãi chảy ra một tia nước bọt, mà mục tiêu đúng là cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên của mẹ.

Súc sinh! Tôi nắm tay thật chặt, nhưng dưới háng lại đầu hàng sớm đã giơ lên thật cao, một bàn tay không biết khi nào thì đã đem nó móc ra, yên lặng ở nơi kín đáo chà xát thật mạnh.

"Bây giờ là ai?", Lục Thiệu Huy hỏi.