Chương 1: Gia Đình.

Đó cũng là vào một buổi sáng đầy nắng, tôi giống như thường lệ mặc quần áo xong và chuẩn bị đi ra ngoài.

- Đi đường cẩn thận nha, tan học về nhà sớm nhé.

Cùng với giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào, một người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp và thanh lịch từ cổng đi vào. Người phụ nữ này chính là mẹ Mỹ Hà yêu quý của tôi.

Mẹ vặn vẹo mông đi đến bên cạnh tôi, quỳ trên mặt đất vừa giúp tôi buộc dây giày vừa nói:

- Khôi Minh à, ở trường học phải nghe lời cô giáo nhé, đừng nên chơi cùng với mấy đứa trẻ hư, buổi tối trở về sớm, mẹ sẽ nấu cho con một món gì đó thật ngon.

Tôi nhìn xuống mẹ đang tập trung giúp tôi buộc dây giày, ngửi thấy một mùi thơm cơ thể ngọt ngào và êm dịu. Mẹ đang mặc một chiếc áo len dệt kim cổ chữ V với tay áo ba lỗ và trước mặt là một chiếc tạp dề viền ren màu tím. Phần lưng và eo mềm mại là cặp mông to béo được bao bọc chặt chẽ bởi chiếc váy bó sát hông màu đỏ sẫm. Cặp mông tròn trịa săn chắc và nhô cao. Theo động tác buộc dây giày của mẹ, chúng khẽ đung đưa từ bên này sang bên kia. Làm tôi cảm thấy cổ họng mình phát khô và phải nuốt một chút Nam Dươngiếng.

Tôi định nhắm mắt cúi đầu nói với mẹ rằng tôi có thể tự làm được, nhưng kết quả ánh mắt tôi lại rơi vào mái tóc tơ mềm mại mà mẹ tôi đang kẹp bằng chiếc kẹp tóc màu vàng.

Mặt tôi tức khắc đỏ bừng đến vành tai, tim đập rất nhanh, tôi lấy tay trái túm lấy cặp sách, dùng tay phải che đũng quần, xoay người lao ra khỏi cửa.

- Mẹ... Mẹ, cái đó, con đang vội, sắp muộn rồi, con đi trước

- Này, Khôi Minh, cái thằng này, tay chân như con lật đật hà, chú ý an toàn nhe con!

Ra ngoài đường rồi mà tim của tôi vẫn còn đập thình thịch, nhìn xuống đũng quần thì thấy một cục đang căng phồng và vẫn còn nhảy cẫng lên.

- Haiiiii… sáng nào cũng thế, miễn là mẹ tiễn tôi thì đều như vậy.

Nhưng khi tôi nhắm mắt lại, điều rõ ràng hiện ra trong đầu tôi là: Mái tóc mềm mại và khe ngực sâu thẳm của mẹ đang nuốt chửng sự tỉnh táo và bình tĩnh của tôi vừa rồi.

Mặc dù mẹ mặc chiếc áo len cổ v, không phải là chiếc váy xẻ sâu gợi cảm, nó chỉ là những bộ quần áo bình thường mà các bà nội trợ bình thường vẫn thường mặc, nhưng cặp ngực siêu khủng của mẹ tôi lại đột ngột đưa chiếc áo len dệt kim này trở thành một hàng may mặc khiêu dâm. Đó chính là một cặp vú siêu to khổng lồ, đáng kinh ngạc. Mẹ cúi đầu giúp tôi buộc dây giày, nhưng cái đầu của mẹ thậm chí không thể che được nửa bộ ngực lớn của mình. Chẳng trách mẹ tôi phải quỳ xuống để giúp tôi buộc dây giày, bởi vì nếu ngồi xổm xuống, tôi sợ rằng mẹ không thể nhìn thấy chân của tôi. Cặp vú to đó cơ bản là sẽ bị đè xuống sàn nhà, lắc qua lắc lại theo động tác của mẹ, cái khe ngực hút hồn, làm người ta mộng mơ ấy có vẻ như rất sâu và cũng có vẻ như rất nông... Chính vì vậy mà tôi đã phải lao ra khỏi cửa, rất nhiều buổi sáng tôi đã không thể duy trì một tâm thế bình thường để đi học, nhiều lần tôi vừa đến trường học thì đã vào nhà vệ sinh và phát hiện ra một vết ướt nhỏ trên quần lót của mình... ôi… Tôi thực sự không biết nó trở nên như thế này từ khi nào, khi nào nó sẽ dừng lại nữa.Chinh Phục Nữ Thần - Chương 1: Gia Đình.À… tôi quên giới thiệu bản thân mình rồi, tôi tên là Dương Minh Khôi, năm nay tôi 15 tuổi, có thể là tôi được thừa hưởng dòng máu tốt đẹp của mẹ cho nên da dẻ tôi rất trắng hồng và mịn màng, trước đây tất cả mọi người đều nói tôi giống con gái. Nhưng mà tôi nghĩ rằng mình vẫn đầy nam tính đấy chứ. Tôi còn có một người em gái sinh đôi, nhưng em ấy vẫn còn ở Hoa Kỳ, còn mẹ tôi và tôi mới trở về nước năm ngoái.

Nói về điều này, kỳ thật thì gia đình của chúng tôi thực sự khá phức tạp. Gia đình chúng tôi đều là người Trung Quốc. Từ đời ông nội của chúng tôi, chúng tôi bắt đầu kinh doanh ở Nam Dương, đến thế hệ của cha tôi, chúng tôi liền định cư ở Hoa Kỳ, vì thị trường trong Nam Dươngấy năm nay rất tốt, mà công việc kinh doanh của gia đình tôi cần mở rộng nên phải về nước phát triển. Chính vì vậy mà mẹ con tôi mới về nước làm quen trước, một đoạn thời gian nữa thì em gái tôi cũng sẽ về.

Mẹ của tôi họ Trương, trước khi kết hôn với cha tôi thì bà vẫn sống ở Nam Dương. Nhà họ Trương trước kia vốn cũng rất thân thiết với nhà họ Dương chúng tôi. Năm đó ông nội tôi đã đưa cha tôi đến Nam Dương để thăm họ hàng, kết quả cha tôi đã mang một người phụ nữ xinh đẹp như vậy trở về Hoa Kỳ.

Mẹ tôi năm nay 33 tuổi, vì phong tục hôn nhân của gia đình rất giống ngày xưa nên thích tảo hôn sinh con sớm. Cha tôi may mắn ôm được một người phụ nữ xinh đẹp như mẹ vậy về, cho nên, tất nhiên là cưng chiều vô cùng. Bởi vì sự giàu có của gia đình chúng tôi mà cho dù có nói mẹ tôi giống như một vì Vương phi cũng không quá lời. Mà nhà họ Trương cũng là một gia tộc lớn ở Nam Dương, nên sự dạy dỗ và phép tắc mà mẹ tôi được học từ nhỏ rất tốt, trong ấn tượng của tôi, mẹ tôi luôn là người dịu dàng, đoan trang, cao quý và tao nhã... Nói tóm lại, tôi không thể mô tả nó. Từ khi tôi chào đời đến nay, tôi vẫn luôn cảm thấy gia đình chúng tôi là hạnh phúc nhất.

Khi tôi bước ra đường, có người qua kẻ lại, xe cộ qua lại đông đúc, có nhiều tòa nhà chọc trời, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao cha tôi lại muốn về nước kinh doanh rồi, trong nước thực sự đang phát triển rất nhanh. Nhà tôi cách trường chỉ vài trăm mét, trường tôi học là một trường trung học cơ sở ưu tú hạng nhất của Trung Quốc, thật ra đối với những học sinh như chúng tôi thì không tồn tại khái niệm suất trúng tuyển, vì đa số học sinh sẽ không đi theo con đường phát triển của những người bình thường. Ngôi trường này cũng do mẹ tôi và tôi chọn. Ban đầu, cha tôi muốn tôi theo học trường quốc tế có nhiều con cái của các giám đốc người nước ngoài, nhưng tôi cảm thấy nó không khác gì ở Hoa Kỳ cho nên tôi đã chọn trường này. Vì để cho gần nhà nên mẹ con tôi đã chọn căn biệt thự nhỏ này, đương nhiên nó không lớn bằng nhà ở Hoa Kỳ, càng không thể so với trang viên của gia đình ở Nam Dương được, nhưng tôi đã lớn lên dưới sự chăm sóc của mẹ và những người hầu từ khi tôi còn nhỏ, cho nên tôi cảm thấy hơi nhàm chán, hơn nữa mẹ tôi cũng muốn thử làm một người vợ bình thường xem như thế nào, mà cha tôi không thể đánh bại chúng tôi, vì vậy ông đành phải thuận theo chúng tôi. Trong nháy mắt đã hơn một năm trôi qua, tôi và mẹ đều thích nơi đây, cha tôi thỉnh thoảng sẽ về nước, nhưng đa số đều ở Hoa Kỳ.

Em gái tôi vốn từng sống với ông nội ở Nam Dương, bởi vì người già thì luôn thích có bạn, nhưng ông của tôi đã qua đời cách đây vài năm, vì vậy em ấy được cha đưa về Hoa Kỳ. Em gái tôi được giáo dục muộn hơn tôi một chút, vì vậy mặc dù chúng tôi là sinh đôi nhưng em gái tôi thực sự đi học muộn hơn tôi, có điều em ấy có thể sẽ chuyển trường vào khoảng cuối năm nay.