Chương 13: Địt Cô Giáo Như Một Con Chó Cái. (Phần 1).

- Chuẩn bị sẵn sàng chưa, con điếm, toàn bộ mã lực của ông sắp chạy!! Ha ha ha

Cô giáo Liễu nghe được những lời này, mặc dù ánh mắt của cô ta vẫn mê ly, nhưng cô ta vẫn suy yếu quay đầu, hơi hơi nâng người lên, lo lắng lấy tay vuốt ve cánh tay Phong Vũ Bão, hơi thở đứt quãng không hít nổi khí, cô ta ai oán cầu xin, nói:

- Chồng... Chồng à... địt người ta... địt người ta chậm lại một chút đi... Anh... Anh vừa đội... đội lên đỉnh tử cung của người ta... Làm ơn... Làm ơn... Lại làm như vậy... Người ta... Người ta sẽ hỏng mất...

- Là em làm cho tôi sướng? Hay là mẹ nó, anh hầu hạ em hả, con đĩ, có rõ tình hình không hả?

- Không không không... Người ta hầu hạ chồng mà... Người ta cam tâm tình nguyện hầu hạ chồng... Người ta... Người ta chỉ là... là có chút sợ... Nó...

- Ha ha ha ha!!! Sợ cái gì? Nói rõ ràng ra!! - Phong Vũ Bão vừa cười to, liền chuẩn bị rút cặc ra.

- Đừng mà! ...... ổn rồi... chồng tốt của em... anh chậm... Chậm lại... Người ta nói... Người ta nói...

- Lắp bắp cái gì, nhìn của anh này.

Phong Vũ Bão cắt ngang lời của cô giáo Liễu, anh ta làm bộ sắp bắt đầu rút ra.

Cô giáo Liễu gấp gáp, đột nhiên nâng cơ thể cao lên vài phần, còn lấy tay chống bàn, mím môi mình một chút, dùng đôi mắt to ngân ngấn nước mắt nhìn trộm Phong Vũ Bão, rồi lại vội vàng đáp:

- Chồng... chồng à, là cặc của anh... nó to lắm... nó thật mạnh mẽ... Người ta... lồn … lồn của người ta... có hơi bức nên có chút sợ nó... Người ta đã sớm là người của anh... Nhưng... Nhưng chồng, cặc của anh... Làm cho người ta vừa sợ vừa vui... em xin chồng… chồng thương cho người ta... địt người ta hơi… hơi chậm chút để người ta thích ứng... Người ta có thể... Có thể xoay mông... đùa bỡn nó…

Cô giáo Liễu sợ hãi quên mất sự xấu hổ và đạo đức cuối cùng của mình, từ dâm lời tục làm cho cô ta trông thật sự giống như một con đĩ đang cổ vũ, kích thích khách làng chơi để người ta hứng tình mà địt mình mạnh hơn, cô ta hiểu rõ Phong Vũ Bão, biết Phong Vũ Bão đặc biệt thích làm nhục cô ta mới vui vẻ, Phong Vũ Bão vũ nhục cô ta nhiều lần rồi, cô ta cũng đành biết xấu hổ ậm ừ không dám lên tiếng, nhưng lúc này cô ta lại bất chấp liêm sỉ, giống như cô ta nói, vừa vui mừng, lại sợ hãi.

Cô ta vui vẻ vì khoái cảm kích thích toàn thân, khoái cảm khiến cô ta tê dại, nhưng cô ta cũng sợ kích thích bất chợt và mãnh liệt này, có lẽ trong nỗi sợ hãi này còn nỗi sợ đối với cây gậy thịt đen khủng bố như cây quyền trượng. Dù sao, nói tóm lại hiện tại cô ta đúng là muốn làm hết sức mình để lấy lòng người tình nhỏ của cô ta, để người tình của mình đối đối xử nhẹ nhàng với mình.

Nhưng cô giáo Liễu vẫn quá trong sáng, cô ta chỉ là hiểu rõ tính cách của Phong Vũ Bão, nhưng vẫn không hiểu được lòng dạ của đàn ông, bất kỳ tên đàn ông nào khi nghe được lời hấp dẫn, kích thích như vậy, còn là lời cầu xin đáng thương, chẳng lẽ sẽ mềm lòng mà thương hoa tiếc ngọc sao? Có lẽ, có lẽ có một số anh sẽ làm như thế nhưng đó là khi bọn họ xem một số cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp tựa như thiên thần, coi như nữ thần, các anh che chở và quan sát họ, kể cả lạnh hay nóng cũng sẽ làm anh ta lo lắng, sợ hãi, bọn họ cảm thấy cống hiến này là lẽ dĩ nhiên cho nữ thần của họ, bọn họ làm như vậy nhất định sẽ làm nữ thần vui vẻ, mỉm cười. Nhìn nữ thần của mình mỉm cười ngọt ngào với mình là như thể có tất cả, quá khứ, hiện tại, tương lai, trả giá đều cảm thấy xứng đáng.

Nhưng Phong Vũ Bão có phải là loại đàn ông này không? Phong Vũ Bão có vẻ mặt hung thần, cả người toàn cơ bắp, miệng nói lời dơ bẩn, con cặc ngăm đen, tráng kiện, cho nên Phong Vũ Bão lẽ nào là loại đàn ông sẽ biết thương hoa tiếc ngọc sao?

Tôi thấy anh ta đột nhiên dùng tay phải ôm chặt lấy vòng eo của cô giáo Liễu, dùng tay trái nâng một chân của cô ta lên, còn ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ hồng xinh đẹp của cô giáo Liễu. Anh ta nhếch khóe miệng lên, để lộ ra nụ cười dâm dê, không biết xấu hổ. Sau đó, có tiếng "phạch phạch !!!". Truyền đến bên tai tôi.

Một trận gió mạnh, bão táp, da thịt va chạm vào nhau…

Mắt tôi như bị sương mù che, chỉ có nghe thấy âm thanh "ong ong ong" giống như bị ù tai. Tầm mắt của tôi có chút mơ hồ...

Ong... ong ong… phạch phạch phạch... Bốp bốp bốp

Qua vài giây, lỗ tai của tôi lại có thể nghe thấy âm thanh, tôi ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô giáo Liễu dùng cánh tay ngọc ngà ôm cổ Phong Vũ Bão, còn nắm lại nắm tay mà nhét vào trong miệng bản thân, cô ta dừng như muốn nói, nhưng lại không phát ra được lời, nước mắt của cô ta theo cơ thể rung lắc mà văng tung tóe ra chung quanh, bộ ngực của cô ta lắc lư, cơ thể cô ta giống như cứng ngắc, ngay cả một chút động tác nhỏ mà cũng không làm được, nhưng nương theo âm thanh "phạch phạch" này, tương ứng chỉ có tiếng thở dốc yếu ớt của cô ta…

"Phạch phạch phạch. Bốp bốp bốp..."

- Ưm ưm ưm ưm ư... hộc hộc… ưm ưm...

Phong Vũ Bão khôi ngô, mạnh mẽ cắm từng chút từng chút vào lồn của cô giáo Liễu, thoạt nhìn anh ta tựa như một vận động viên, giống như bình thường làm push-up (chống đẩy) từng cái một, động tác của anh ta tuy thô bạo, lực mạnh nhưng rất có tiết tấu, không rối chút nào cả, hơn nữa mỗi một lần anh ta đều tìm cách đẩy lút cán vào, lại hoàn toàn rút ra, anh ta cố gắng mỗi một lần thúc đẩy nhất định phải gõ cửa tử cung của cô giáo Liễu.

Mỗi một lần mạnh mẽ chen vào đều làm cho vách thịt mềm mại bên trong lồn ướt của cô giáo Liễu căng thẳng, dịch nhờn trơn trượt ấm áp này bao bọc lấy cây gậy thịt tráng kiện, cương cứng, mãnh liệt này, đầu quy lớn ở đoạn trước của gậy thịt này giống như là xe công thành mà va chạm, đánh từng chút từng chút vào lòng cô giáo Liễu...

Nụ cười dâm dê của anh ta vẫn cố định trên mặt... anh ta kiên định, không sợ hãi, anh ta đã nắm chắc quyền chủ động trên chiến trường...

Không biết qua bao lâu, vẫn như cũ là tiếng "phạch phạch", từng chút từng chút, tiếng va chạm vẫn có quy luật, dùng sức thúc đẩy.

Chẳng qua tiếng thở dốc yếu ớt của cô giáo Liễu dần dần có chút có khí mà không còn lực, giọng của cô ta càng thêm yếu ớt, như thể mỗi lần thở dốc cô ta đều phải tiêu hao rất nhiều sức lực của bản thân.

Lúc Phong Vũ Bão đâm sâu vào, tiếng kêu của cô giáo Liễu sẽ lớn hơn một chút, đầu cũng sẽ chấn động một chút, cô ta biết "cửa thành" này đã buông lỏng, cô ta cảm giác bên trong mình vừa chua xót vừa tê dại, từng chút từng chút bị đụng phải, mài lên… mà cơ thể mình không dùng được lực, thầm nghĩ ôm chặt Lấy Phong Vũ Bão, cô ta cảm thấy người đàn ông này quá dũng mãnh rồi, tất nhiên, cô ta chắc chắn mình không ngăn cản được, nên chỉ có thể mở ra tất cả phục tùng anh ta...

- Ặc…. Ahhh... Ahhh…. Ah. Ưm... Ahhh... Ưm... Ahhhh... ư ư~~~... Ahhh... ưmmmm...

m thanh của cô ta càng thêm dịu dàng, ngọt ngào, hơi thở mềm mại của cô ta theo động tác thúc đẩy của Phong Vũ Bão mà thở dốc bên tai anh ta, tôi cách xa như vậy mà vẫn có thể cảm giác được âm thanh này kích thích đến thần kinh cỡ nào, huống chi cô ta từng chút từng chút thổi vào lỗ tai Phong Vũ Bão...

Phong Vũ Bão thoáng quay đầu lại, giống như một con lợn rừng vòm vào bên tai cô giáo Liễu, anh ta cắn một ngụm bao trọn lỗ tai của cô giáo Liễu.

Cô giáo Liễu kinh ngạc kêu một tiếng "Aaaaa!" , anh ta cắn mút lỗ tai cô giáo Liễu tựa như mút tủy trong xương ống, khuyên tai tua rua trên vành tai cô giáo Liễu cũng bị cắn tới lung lay.Chinh Phục Nữ Thần - Chương 13: Địt Cô Giáo Như Một Con Chó Cái. (Phần 1).Đây là người phụ nữ tinh tế xinh đẹp đến cỡ nào, cô ta hoàn toàn không được người hiểu rõ thẩm mỹ cùng nghệ thuật thưởng thức mình, trên người cô ta toàn là ánh sáng rực rỡ bắt mắt, vốn có thể để cho một người đàn ông như quý ông thưởng thức vẻ tuyệt đẹp này, cô ta vốn có thể nhận được sự tôn trọng, lễ phép từ một người tao nhã, đó là một loại công nhận cùng cổ vũ khi đối với vẻ đẹp chân chính trên thế gian. Một người đàn ông lịch sự có thể nhìn thấy lòng tự trọng, tự yêu thương của một người phụ nữ trong cô ta, hương vị và trí tuệ bên trong của cô ta. Những thứ này tôi nghĩ hẳn là thế giới quan đã từng có của cô giáo Liễu, bởi vì đây cũng là thế giới quan của tôi...

Nhưng hiện tại tất cả trang sức và trang điểm của cô ta, cùng với khí chất dịu dàng trí thức từ trong ra ngoài của cô ta đều trở thành chất xúc tác dâm mỹ cho thú tính, những điều tốt đẹp này không phải được tôn trọng cùng tán thưởng, mà là bị chinh phục cùng ngược đãi...