Chương 14: Địt Cô Giáo Như Một Con Chó Cái. (Phần 2).

"Xì xì xì…. Phạch phạch phạch."

"Ba ba ba ba ba ba …. Bốp Bốp"

Cánh tay của cô giáo Liễu bắt đầu run rẩy, âm thanh thở dốc cũng càng ngày càng dồn dập, dày đặc, nhưng Phong Vũ Bão vẫn vừa vào vừa ra không hoảng không loạn, miệng của anh ta vẫn cắn trên lỗ tai cô giáo Liễu...

Người dưới của cô giáo Liễu càng phát ra tiếng nước ướt át, dưới ánh đèn chiếu rọi, tôi dừng như nhìn thấy có một dòng chất lỏng theo đùi Phong Vũ Bão chảy xuống...

- Ahhh… Ahhh… ặc.. · ưm… ưm... ưm…chồng… chồng à… N-Người ta... Người ta muốn… Giống như.. người ta... Người ta sắp ra...

Phong Vũ Bão không để ý tới cô giáo Liễu, vẫn như cũ không nhanh không chậm rút cặc ra rồi lại cắm vào.

Cô giáo Liễu ngẩng đầu lên, miệng khẽ bặm, nhíu chặt mày cong, bàn tay bấu trên cổ Phong Vũ Bão càng thêm chặt hơn. Loại va chạm mạnh mẽ này căn bản không quan tâm đến cảm nhận của cô ta, nó hoàn toàn không bị ảnh hưởng hay duy trì cùng tiết tấu, quy luật của cô ta. Nhưng chính loại hành động hoàn toàn không để ý đến cô ta, nó bá đạo, ngông cuồng lại làm cho phòng tuyến trong lòng của cô giáo Liễu sụp đổ nhanh hơn.

- A a... Tử... Tử cung... Hoàn... Hoàn toàn bị đâm thủng... người ta... người ta không được... Không, em không thể... Nhịn không được... Nhịn không được... A a a!

Đầu quy lớn của Phong Vũ Bão vẫn còn ở trong lồn đã hoàn toàn bị lộn xộn của cô giáo Liễu, nó xông thẳng vào, làm nước dâm văng khắp nơi, cũng đủ để chứng minh trong này đã bị va chạm đến rách nát không nhìn nổi... Tử cung nho nhỏ của cô giáo Liễu cũng đã dần dần bị đẩy ra...

- Ahhh... Ahhh… N... Người ta thật sự…... Không, không thể… Sắp... Sắp ra... Sắp ra... a!!!

Theo tiếng kêu to của cô giáo Liễu, tôi chỉ thấy toàn thân cô ta run rẩy một trận, cánh tay ôm Phong Vũ Bão càng ôm chặt hơn nữa, cô ta híp mắt một nửa, nước bọt từ một bên khóe miệng chảy lại. Nhìn đến ở đây, tôi dường như chắc chắn rằng đây là lên đỉnh ở phái nữ.

- Mẹ nó!! Lẳng lơ, nhanh như vậy đã không được à, nhưng ông đây chỉ mới đang khởi động!!

Phong Vũ Bão nhả lỗ tai cô giáo Liễu ra, nói xong, thoáng cái liền buông cô giáo Liễu ra, giống như là vứt bỏ gánh nặng, vứt đôi giày rách, ném một cái lên xuống bàn, con cặc đang cắm vào trong cơ thể cô giáo Liễu cũng thuận thế rút ra. cô giáo Liễu vừa rồi không còn sức lực, bây giờ vừa mới lên đỉnh nên theo dĩ nhiên càng thêm suy yếu, cô ta bị Phong Vũ Bão vứt bỏ, đầu và lưng cô ta đụng một cái "rầm" vào bàn ăn, hai chân mang giày cao gót cũng ngã xuống sàn nhà.

Mà tốc độ rút cặc ra của Phong Vũ Bão là quá nhanh, cô giáo Liễu vừa mới lên đỉnh, cơ thể rất là mẫn cảm và suy yếu, mà Phong Vũ Bão còn đột ngột rút ra như vậy làm lồn của cô ta co thắt lại, sau đó cơ thể cô ta lại mất thăng bằng đụng vào trên bàn, kết quả, tôi thấy cô giáo Liễu còn chưa kịp kêu đau, đã đột ngột nghiêng người kẹp chặt hai chân mình và há miệng to,

- A a a a aa… a a a.. a a...

Khẽ rên rỉ một tiếng.

Sau đó, tôi nghe thấy tiếng nước "tí tách" rơi xuống sàn nhà, tôi nhìn kỹ lại, phát hiện dường như có nước chảy ra từ giữa đùi kẹp chặt của cô giáo Liễu, sau đó từ trên bàn nhỏ giọt xuống sàn nhà.

- Ha ha ha ha! ! ! Lẳng lơ, kích thích như vậy mà làm cho em không chịu nổi rồi à, có thích không, nhưng đừng có giả vờ chết, cặc ông đây vẫn còn trướng.

Phong Vũ Bão vừa nói chuyện, vừa dùng một tay khác tát một cái lên mông của cô giáo Liễu.

- Ahhhh!! ...

Cô giáo Liễu sợ hãi hét lên và xoay người, dùng một bàn tay bảo vệ mông của mình. Còn một tay thì kẹp ở giữa hai đùi, vừa thở gấp lại nhẹ giọng khẽ oán:

- Ng... người ta… còn yếu ớt... khó chịu... anh... . Anh không có một chút thương tiếc nào...

- Thương tiếc hả? Ha ha ha ha! ! ! ! Nói đến thương tiếc anh xém nữa đã quên rồi, em nên báo bình an cho cho chồng em nhỉ.

Nói xong, Phong Vũ Bão nhìn chung quanh phòng, sau đó anh ta xách theo con cặc cứng ngắc trơn bóng to đùng đi đến phòng khách và cầm lấy điện thoại ở trên bàn của cô giáo Liễu, nghênh ngang dùng vân tay chính mình mở khóa điện thoại cô giáo Liễu, sau đó cứ như vậy công khai tìm trong danh bạ điện thoại của cô giáo Liễu hai chữ "trứng rùa". Tên trên danh bạ điện thoại là do Phong Vũ Bão tự sửa, anh ta vô cùng hài lòng việc mình nắm giữ người phụ nữ yếu đuối này ở trong tay.

Mà mỗi khi cô giáo Liễu cầm lấy điện thoại muốn gọi điện cho người chồng "Chân chính" của mình là khi cô ta nhìn thấy tên này sẽ có một chút do dự, có chút xấu hổ. Nội tâm của cô ta cảm thấy mình có lỗi với chồng, cô ta không dám nghĩ đến chồng. Bởi vì cô ta yêu chồng mình, cô ta từng trải như thời thiếu nữ như nụ hoa chớm nở vậy, nhiệt tình, kiên định đem bản thân giao phó cho người đàn ông quý trọng, che chở mình, cô ta chưa bao giờ không hài lòng trong cuộc hôn nhân này, càng không có tủi thân hay đau lòng, cô ta cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất, cô ta chờ mong về cuộc sống cùng nhau, khát khao tương lai ….cho đếm... Một ngày kia... cho đến.. . . Người đó...

Nghĩ vậy, cô giáo Liễu cảm giác áy náy mãnh liệt hơn rồi, cô ta đột nhiên cảm thấy mình đáng thương, cô ta không nghĩ tới mình sẽ sa đọa đến nước này, càng không có bất kỳ sự chuẩn bị, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, cô ta dừng như giống như là bị vận mệnh phi lý này đưa đẩy đến một hoàn cảnh vô cùng lạ lẫm, cô ta từng có suy nghĩ, từng có ảo não, cô ta cũng từng cảm thấy thua thiệt nhìn không rõ người chồng chân chính, cô ta nhìn thấy người chăm sóc cô ta, cho cô ta một người đàn ông của gia đình có trách nhiệm. Khiến cô ta có loại cảm giác muốn trả nợ cho chồng, nên cô ta càng dịu dàng, săn sóc, đến giọng nói cũng ngày càng ngọt ngấy và tình cảm với chồng.

Đương nhiên cô ta cũng từng muốn dùng chính mình, cơ thể mà mình có chút tự tin vào nó để đi bồi thường cho chồng mình, cũng muốn cho anh ta nhấm nháp cơ thể mê người của mình, có một lần ở trên giường, cô ta thậm chí đánh bạo đem vú của chính mình nhét vào trong miệng chồng cho anh ta nếm thử, cũng dùng phần ngạo nghễ vểnh lên của mình ma sát qua đũng quần của chồng mình, nhưng chồng cô ta vẫn như trước, như thường lệ chỉ đơn giản hôn môi, trán, đầu cô ta, rồi nhéo mũi của cô ta, nói rằng "Em làm cô giáo, mà ngày càng thể hiện như một con hồ ly tinh rồi."

Trong tận xương cốt của cô giáo Liễu vẫn biết xấu hổ, ba phen mấy bận chồng cô không hùa theo trò tình thú của cô, cô ta cảm thấy mình rất vô dụng, cô ta không có cách nào khác, không làm được bất kỳ chuyện gì cho chồng mình, trước mặt chồng mình cô ta chỉ có danh nghĩa trên bản hôn thú thôi, cũng có rất nhiều chuyện đều do chồng cô ta quyết định, ở một đoạn thời gian rất dài cô ta cứ cho rằng hạnh phúc cuộc sống chính là như vậy, nhưng khi cô ta đã trải qua ngày hôm đó, cái người kia... cô ta có cách nhìn hoàn toàn mới đối với dĩ vãng đáng sợ, cô cũng không rõ là tại sao.

Trong một khoảnh khắc đó, cô ta phát hiện chính mình giống như báu vật có giá trị, điều này làm cô ta cảm thấy mình rất có giá trị, cảm giác này giống như là một loại tự tin, cô ta cảm nhận được chính mình có đất dụng võ rồi. —— cô, là một người phụ nữ, có cơ thể đầy đặn quyến rũ người, về điểm này chẳng có người đàn ông nào có thể nhịn nổi cám dỗ, không vượt qua cửa này, hơn nữa có nhiều đàn ông như vậy, những người đàn ông có bản lĩnh, bọn họ có thể chạm vào dãy ẩn số đó. Chinh Phục Nữ Thần - Chương 14: Địt Cô Giáo Như Một Con Chó Cái. (Phần 2).Nghĩ như vậy, cảm giác áy náy trong cô ta đã vơi đi rất nhiều, từ khi yêu đến nay cô ta chưa bao giờ oán giận chồng mình, nhưng hiện tại đã khác, cô đã có chút oán hận với chồng mình, cô ta cảm thấy chồng mình không biết quý trọng mình, tài nguyên của cô được hoan nghênh như vậy, mà chồng lại làm như không thấy. Thậm chí khi cô ta tình nguyện vứt bỏ lễ nghĩa liêm sỉ đi hầu hạ người yêu của mình, mà người ta dùng phong thái đàng hoàng đáp lại. Nhưng cô ta không thể biểu đạt ra bất mãn lớn này, cô ta thể chỉ có một chút ấm ức, nhưng khi một số chuyện cô chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra trên người mình, loại ấm ức này của cô sẽ giống như kíp nổ, chỉ cần châm ngòi sẽ dẫn tới một vụ thuốc mà cô không lường trước được…

Có điều nguyên nhân ấm ức của cô ta còn sâu xa hơn những gì cô ta tưởng tượng ra. Cô ta và chồng cô ta có thể đã không xem xét cẩn thận một mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn trong cuộc sống của họ. Giáo dục tốt, phẩm chất cao quý khiến họ không đi hạ thấp người mình để đi xem những nơi khiến người ta cúi đầu xấu hổ. Trước kia, cô ta cũng không để ý tới, cũng không tiện đi tìm hiểu. Nhưng đến ngày đó, người kia xuất hiện, cô ta mới biết được thì ra còn có loại đàn ông mà cô ta còn chưa từng thấy qua, cũng chưa bao giờ tưởng tượng qua còn một mặt khác.

Kể từ ngày hôm đó cô ta biết chồng mình là "không có năng lực", dương vật nhỏ bé đáng yêu của chồng, trước đây nó đã từng có thể chọc làm cô ta xấu hổ, chọc cô ta cười, cô đã từng cúi đầu thẹn thùng, lén lút liếc nhìn hai cái. Khi đó cô ta không cảm thấy có vấn đề gì, chuyện này cũng không liên quan nhiều đến cuộc sống hạnh phúc của bọn họ. Nhưng khi cô bỗng nhiên cảm nhận được một loại khoái cảm khiến người ta điên cuồng, làm cho người ta không cách nào suy nghĩ, là được xuyên qua người, kích thích đến mỗi một tế bào, cuộc sống của cô ta giống như là lần đầu tiên được kích hoạt.

Từ đó về sau, cô ta nhìn khu vực riêng tư của chồng mình thì cô càng thêm xấu hổ, ánh mắt càng né tránh đi, bởi vì trong đó không chỉ có cảm giác xấu hổ của giữ nam và nữ, còn có trong tiềm thức của cô ta, cô ta cảm thấy tự ti và bất đắc dĩ thay người chồng không có năng lực. Bây giờ cô ta đương nhiên biết, từ góc độ đơn giản về phòng the giữa nam nữ mà nói và so sánh với người đàn ông vừa mới ôm mình điên cuồng thúc đẩy thì chồng cô ta chưa một lần làm tình đúng nghĩa kể từ khi quen biết cho tới nay.

Cho nên nói, ấm ức của cô ta bắt đầu tích lũy từng chút một kể từ ngày đó, từng chút từng chút mà nảy mầm, Phong Vũ Bão cùng cô ta dần dần quen biết, cô ta hết lần này đến lần khác rơi vào trong sự chinh phục thô bạo, mạnh mẽ của Phong Vũ Bão. Loại đàn ông chân chính hay thích ngược đãi, xâm lược cô ta, nhưng điều đó chẳng những không làm cho cô ta đau khổ, ngược lại, làm cho cô ta biết giá trị của bản thân, được tán thưởng, cô ta cảm thấy mình càng ngày càng quý giá, bản thân mình càng ngày càng có sức hút. Cho nên loại cảm giác áy náy đối với chồng dần dần bị hòa quyện vào một loại khoái cảm bị chinh phục, loại cảm giác xấu hổ ban đầu cũng chậm rãi thay đổi tính chất của nó, đó không còn là sự xấu hổ của thiếu nữ hoài xuân, mà là một loại xấu hổ để cho mình lúc nào cũng có thể bộc phát dục vọng, có thể bị chơi, còn là sự lén lút, cho nên sự xấu hổ đó như đứa con gái lấp ló bên khung cửa, lúc ẩn lúc hiện.