Chương 1-1

Tôi tên là Vương Chí Vĩ, năm nay 17 tuổi học lớp 11. Tôi là một người không quan tâm đến mọi chuyện xung quanh, từ nhỏ đến lớn trong lòng tôi chỉ có đọc sách, công việc ba tôi thường phải đi công tác ở nước ngoài chỉ còn lại tôi và mẹ trong nhà. Mẹ tôi tên Giang Tú năm nay 36 tuổi là một nữ cảnh sát. Với ngoại hình cao 1m68 và cân nặng 61kg, trước kia mẹ tôi có tập qua vài môn võ và rất thích tập khiêu vũ, vì thế cho nên dáng người của mẹ tôi phải khiến nhiều hoa hậu phải hâm mộ, nhiều người không biết còn nghĩ mẹ tôi chỉ tầm 27 28 tuổi. Mẹ có làn da trắng như tuyết, mái tóc mượt mà như thác nước đổ xuống. Cặp đùi nõn nà, đôi chân ngọc thon dài. Bình thường mẹ còn thích mặc tất chân đen mang giày cao gót. Cái loại thành thục xinh đẹp mê người khí chất được toát ra làm cho nhiều người si mê. Tôi thường lấy tất chân hoặc giày của mẹ mà thủ dâm còn về việc lén nhìn mẹ tắm tôi quả thật không dám nghĩ tới. Nhưng rốt cuộc có một ngày chính mẹ là người giúp tôi thủ dâm dùng đôi môi mộng nước ấm áp ấy mà bú cặc cho tôi, cuối cùng là trao cho tôi hưởng thụ được thân hình mà tôi nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Mọi thứ đều đến hết mức bất ngờ còn dùng một cách không ai dám nghĩ. Nếu tất cả mọi thứ được lựa chọn tôi tình nguyện tất cả không bao giờ phát sinh...

Phải trở lại một năm trước, lúc ấy trường tôi tổ chức thi thử giữ kì, trong lớp tôi là một học sinh khá là giỏi, các bài kiểm tra như kiểu này đối với tôi không có gì phải lo. Nhưng trước khi thi hai ngày, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi.

Buổi tối hôm đó tôi học xong, chuẩn bị về nhà tắm rửa kết thúc một ngày học mệt mỏi thì đột nhiên một bạn nữ chặn tôi lại. Cô ấy là tuệ nhi trong trường học nổi tiếng du côn đánh nhau, hút thuốc, xăm hình. Mặc dù ngoại hình không thể chê nhưng những thứ nêu trên đều khiến mọi người sợ hãi mà tránh xa hơn nữa tôi với cô ta chính là người của hai thế giới khác nhau.

“Chí vĩ, bài kiểm tra kế tiếp giúp tao vượt qua, sau đó tao giúp mày đi ngang trong trường”

nghe xong tôi sững sờ tưởng mình nghe nhầm.

“nhưng làm thế là bị cấm thi với chúng ta cũng không chung phòng thi nên làm sao giúp được, cái này tôi không giúp được”

thái độ của tôi lúc đó lạnh lùng mà trả lời. Bỗng nhiên chát một tiếng

“cho mày mặt mũi nên mày không sợ đúng không, đến lúc đó tao cho mày một cái điện thoại, đem đáp án gửi qua tao, rõ chưa”

Giọng cô ta bỗng nhiên to hơn khiến tôi sợ hãi.

”Nhưng là..”

“không có nhưng nhị, tao tìm tới mày mày phải biết điều mà làm tốt thì tao có thể không để ai động tới mày, còn không thì đừng nghĩ mà yên ổn trong cái trường này”

nói xong những lời này, cô ta nghênh ngang mà đi. Để lại cho tôi một mình run rẩy sợ hãi. Một thằng con trai lại trở thành thế này thật là vô dụng nhưng cũng chẳng còn cách nào, nếu cô ta nổi điên lên kêu tới mấy chục thằng tới thì tôi chỉ còn chờ gia đình mình hốt xác thôi. Lúc đó đầu óc tôi trống rỗng không biết nên làm gì. Cuối cùng thì kì thi cũng tới, trong tay tôi nắm chặt lấy điện thoại, nhưng lúc đó tôi lại có cảm giác giám thị cứ nhìn chằm chằm vào mình. Tôi là một học sinh ngoan, chưa bao giờ dám vi phạm, nên tôi không có cơ hội gửi đáp án cho con tuệ và cũng một phần trong lòng tôi cũng không dám làm, nói chung lúc đó lòng tôi rất rối để làm cho xong bài thi.

Bình thường khi thi xong thì thứ sáu là có điểm thi, sau đó được nghỉ hai ngày. Mấy ngày trước có điểm thi tôi đứng thứ 2 trong lớp còn con tuệ kia thì xếp gần cuối. Cũng may là mấy ngày sau nó không tìm tới tôi, nghĩ rằng mọi chuyện qua rồi nhưng lúc tôi chuẩn bị về nhà thì nó lại xuất hiện cản tôi cũng quanh có thêm mấy thằng khác, trong lòng tôi lúc này kêu lên bỏ mẹ rồi.

“mày gan đấy, chắc mày không sợ nên không để ý lời tao nói, vậy thì đừng có trách tao, đập chết nó cho tao”

nó kêu lên mấy thằng xung quanh nhào vào cho tôi một trận thấu trời xanh

“ Đứng lên mà cút đi, sau này để tao thấy mặt mày một lần thì tao đánh một lần, cút”

Nói xong bọn nó cũng đi. Tôi trong lòng vừa đau vừa kêu (dm sợ vl)