Chương 14

"Này? Cô...", Vương thư ký bất mãn nhìn về phía Nhậm Thiên Long, mình căn bản còn không có sờ đủ cái này nhịn không được đi, thật sự là! Bất quá hồi tưởng lại vừa rồi trong tay bờ mông bự co dãn, Vương thư ký nội tâm vẫn rất hài lòng. Đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm lấy bóng hình xinh đẹp khi mẹ rời đi, trong lòng âm thầm quyết định nhất định tìm cơ hội chiếm hữu nàng! Đến lúc đó nhất định phải địt nát lỗ lồ của nàng, xem nàng còn dám lớn lối như vậy hay không.

Nhậm rồng bay vội vàng rót rượu cho Vương thư ký, đổi đề tài, lại tìm vài cô ngực lớn mông bự bồi tiếp Vương thư kí. Vừa rồi mẹ vì sao đột nhiên rời đi, lòng hắn kỳ thật rất rõ ràng. Vương Hạo Vĩ cái kia lão sắc quỷ sờ mó hắn đều nhìn ở trong mắt.

Đàn ông nha, đều chung một cái tính nết. Huống hồ đối mặt chính là mẹ loại này cực phẩm mỹ nữ, không động tâm mới là lạ! Nhậm Thiên Long kỳ thật vẫn luôn lặng lẽ chú ý động tĩnh của Vương thư ký với mẹ, nhìn nữ tổng giám đốc trước mặt mọi người bị người khác sỗ sàng giận mà không dám nói gì hắn cũng vui vẻ trong lòng âm thầm nói thích.

Kỳ thật hắn không có cái lá gan này, nếu hắn cũng có thân phận như Vương thư ký còn sẽ chọn làm mẹ đối tác để tiếp cận nàng sao? Haizz, ai bảo hắn không quyền thế, chỉ có thể trước tạm thời nhẫn nại.

Nói đến mẹ bị Vương thư ký trắng trợn không kiêng nể sờ mó như vậy, trước mặt mọi người làm mất mặt Vương thư ký, cũng không có bận tâm có đắc tội người hay không.

Lâm Gia Quần cũng không nói một lời đi theo phía sau, bước nhanh ra ngoài. Hắn lặng lẽ dùng ánh mắt nhìn kỹ mẹ, tình huống vừa rồi tự nhiên không chỉ có Nhậm Thiên Long chú ý tới, Lâm Gia Quần đều đem ánh mắt dính trên người mẹ, tự nhiên cũng nhìn thấy cảnh Vương thư ký dùng tay bóp mông mẹ.

Lòng hắn tư tầng tầng lớp lớp, thầm nghĩ: "Hừ! Con đàn bà này thật sự là quá làm người khác chú ý! Mình phải mau chóng nắm tới tay mới tốt!". Ánh mắt bắn về phía trước mặt bóng hình lung tinh hấp dẫn xinh đẹp, Lâm Gia Quần âm thầm thề "Trịnh Ý Hinh, cô chỉ có thể là thuộc về một mình tôi! Chỉ có tôi mới được chơi cô".

Nhớ tới cảm giác vừa rồi bàn tay vuốt ve bờ mông mình mẹ liền cảm thấy buồn nôn. Lông mày gắt gao nhăn lại, trên mặt cũng mất nụ cười, cả người đều phát tán ra một cỗ khí tức lạnh lùng đạm mạc. Mẹ xoay người mặt lạnh đi ra phía ngoài, bước chân so với bình thường nhanh hơn rất nhiều, hận không thể hiện tại lập tức trở về nhà.

Mọi người thấy mẹ hùng hổ đi ra phía ngoà, đều bị khí tức cường đại làm kinh sợ cho dù muốn đi lên chào hỏi cũng không dám. Nhưng thời điểm này, cũng sẽ xuất hiện tốt thí cái không có mắt.

Mẹ căn bản không quan tâm xung quanh tình hình. Đang lúc nàng bước nhanh vội vàng chuẩn bị đi qua đại sảnh đi đến một kẻ uống rượu say xỉn thật đúng lúc vừa vặn đánh vào trên người mẹ.

"Choang" một tiếng, ly rượu đỏ rơi trên mặt đất vỡ tam, mà rượu đỏ trong ly cũng tất cả đều hắt lên trên người mẹ, toàn bộ hắt từ bộ ngực chảy xuống ra, đem bộ áo tinh xảo phả hủy.

Quan trọng hơn chính là, rượu làm ngực mẹ thấm ướt, hai bầu vú to đầy đặn gợi cảm hoàn toàn bại lộ ra, cái áo ướt đẫm dán vào cơ thể, đường cong cũng lộ rõ, khe ngực sâu tít cũng hiện ra.

Đại sảnh đã xảy ra động tĩnh lớn như vậy, đám người không khỏi nhao nhao ghé mắt nhìn về bên này. Đợi nhìn đến một màn này, đàn ông ở đây không một ai không lộ ra anh mắt như sói như hổ, hận không thể hiện tại nhào tới nuốt mẹ ăn vào bụng.

Vốn là tâm trạng đang không tốt, lúc này càng thêm khó chịu. Nhưng từ nhỏ đến lớn được giao dục đàng hoàng vẫn để cho nàng giữ được phong độ cùng lễ nghi. Mẹ cũng không có lên tiếng trách tội, chỉ nhíu nhíu lông mày, tiếp nhận khăn tay của phục vụ, chà lau vết bẩn trên quần áo. Bất quá là cái người uống rượu say mà thôi, cùng hắn so đo không đáng.

Này mẹ cũng định làm như không có gì xảy ra, kẻ say xỉn này lại không vui. Mặt hắn đỏ bừng, hơi gần một chút có thể ngửu thấy trên người hắn toàn mùi rượu.

Hắn lúc này đã thần chí không rõ căn bản không biết trước mặt là người hắn một mực muốn tạo quan hệ tổng giám đốc Hoa Thịnh, đợi hắn tỉnh lại nhớ lại chuyện của mình làm, sợ là đau lòng đến chết.

Chỉ thấy hắn chỉ vào mẹ chửi ầm lên, mồm miệng có chút không rõ ràng rồi, nhưng mắng lại rất rõ ràng.

"Con khốn? Mẹ nó không có mắt à? Đi vội như vậy đi đầu thai à".

Mặc lấy một thân quần áo sang trọng trong miệng lại nói ra khó nghe như vậy. Loại người này, ở mẹ mà nói giống như con kiến bé nhỏ không đáng kể.

Mẹ căn bản khinh thường quan tâm loại người này, nàng tùy ý lau rượu trên người, liền vòng qua gã đàn ông tiếp tục đi ra ngoài. Lại không nghĩ tới mới vừa đi hai bước bị hắn kéo lại cánh tay.

Đàn ông tuy rằng say, nhưng sức cũng không phải nhỏ. Hắn kéo lại cánh tay mẹ, liền bước đến trước mặt mẹ không buông tha nói:

"Con điếm, câu xin lỗi còn không có đã muốn đi? Không có cửa đâu".

Trước mặt mọi người bị người khác nhục nhã chớ nói chi là mẹ thân là một tổng giám đốc danh tiếng lừng lẫy sợ là người bình thường đều chịu không nổi, mẹ chỉ cảm thấy như gai đâm ở lưng, trên mặt cũng có một chút khó coi.

Xung quanh ánh mắt đều tụ tập đến đây, chờ đợi chế giễu, nhưng không có một người đi ra giảng hòa, đại khái chính là nhân tính.

Mẹ giương mắt nhìn về phía hắn lạnh lùng nói:

"Thả ra".