Chương 16

Lại nhìn khuôn mặt kiều mỵ, ngũ quan tinh xảo. Trần Sở chỉ cảm thấy nội tâm của mình giống như bị người khác một mũi tên bắn trúng, quả thực hoài nghi người phụ nữ trước mặt có phải người thật hay không.

Mẹ thấy thiếu niên trước mặt ngơ ngác sững sờ, không khỏi có chút buồn cười. Đồng thời nội tâm cũng sinh ra một chút kiêu ngạo, mình quả nhiên là đẹp không thể tưởng tưởng nổi, bất kể là già hay trẻ nhìn thấy mình cũng là thành ngây ngốc.

"Xin chào, cho hỏi cậu tìm ai?".

Trần sở lúc này mới phản ứng, toàn bộ gương mặt đỏ rần rần ấp úng trả lời: "Cháu tìm, cháu tìm Hứa Vũ".

"Tiểu Vũ, có người tìm con". Mẹ quay vào trong phòng hô một tiếng, tiếp lấy theo mời Trần Sở vào trong nhà.

"Trần Sở! Mày tới sớm như thế ư". Tôi cười hì hì chạy đến, lôi cánh tay của hắn cười khanh khách giới thiệu:

"Mẹ, đây là bạn con Trần Sở, cũng là bạn tốt nhất của con!".

Trần Sở lúc này cũng lấy lại tinh thần rồi, hắn ngay từ đầu tiếp cận tôi, trở thành bạn tốt của tôi, đương nhiên là bởi vì hắn gia thế hiển hách. Nhà Trần Sở cũng là có công ty riêng, nhưng chỉ có thể cũng coi là cái công ty nhỏ, cùng Hoa Thịnh danh tiếng lừng lẫy so càng là nhỏ bé không đáng kể.

Bởi vậy Trần Sở trăm phương ngàn kế cùng tôi kết giao, cố gắng sắm vai một nhân vật bạn tốt mục đích đúng là vì cùng tôi có quan hệ.

Mẹ rất ít đến trường học của tôi, bình thường có hội nghị cũng là thư ký Lâm Gia Quần thay thế nàng. Bởi vậy Trần Sở cơ hồ chưa thấy qua mẹ, hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra người bằng sức một mình đem công ty phát triển như vậy lại là nữ tổng giám đốc trẻ tuổi gợi cảm.

"Tiểu Vũ, mẹ mày quá trẻ. Tao còn cho rằng là chị gái của mày". Trần Sở mỉm cười chân thành nói, tướng mạo đoan chính làm hắn nhìn qua như là một con cừu nhỏ, nhưng ai có thể nghĩ đến dưới da cừu cũng là một con sói rắp tâm hại người.

"Hừ! Cũng không nhìn là mẹ ai!". Tôi ngẩng cằm cao ngạo đáp lại. Nghe thấy bạn khen mẹ tôi, thỏa mãn hư vinh trong lòng tôi, ở bên trong mắt tôi mẹ chính là phụ nữ đẹp thế giới.

Mẹ đối với Trần Sở ấn tượng cũng không tệ lắm, nghe vậy càng là buồn cười, có ai không thích người khác khen chính mình đâu? Càng huống hồ, Trần Sở ở trong mắt mẹ chính là đứa bé đơn thuần, trẻ con luôn nói thật. Hai mắt mẹ nheo nheo giống như là trăng khuyết, trong thanh thuần lại mang lấy quyến rũ.

"Haha thật biết nói chuyện!" Tiếp lấy mẹ nhìn đồng hồ trên tay, thời gian đã không còn sớm, mẹ không còn dừng lại:

"Hai đứa ở trong nhà chơi, mẹ phải đi làm".

"Mẹ, cô hẹn gặp lại", tôi với Trần Sở đồng thanh nói.

Mẹ xoay người chậm rãi rời đi. Eo nhỏ mông to, lưng thẳng tắp, vừa di chuyển đều toát ra vẻ phong tình. Trần Sở gắt gao nhìn chằm chằm lấy thân ảnh, trong lòng không khỏi dấy lên dục hỏa, một cái ý nghĩ đáng sợ dần dần hình thành trong não hắn.

Nếu như lúc này tôi thoáng chú ý một chút, liền nhìn thấy hai mắt hắn tỏa ánh sáng giống như một con chó sói, hoàn toàn khác biệt Trần Sở mà tôi quen biết. Đáng tiếc, chú ý của tôi lực toàn bộ đều đặt ở trên người mẹ căn bản không thể chú ý.

"Hứa Vũ, mẹ mày quá đẹp so minh tinh trên TV còn đẹp hơn", Trần Sở chân tâm thật ý nói.

"Đó là dĩ nhiên!", tôi hả hê đắc chí, lại nghĩ tới bộ dáng Trần Sở ở trước mặt mẹ miệng lưỡi trơn tru, "Ranh con này còn biết vuốt mông ngựa! Tao cho mày biết, bình thường mẹ tao đối xử với mọi người rất lạnh nhạt, bất quá ấn tượng với mày rất tốt".

Trần Sở cũng là vui vẻ ra mặt "Đó là đương nhiên! Tao từ nhỏ nhưng có tiếng làm người khác yêu thích!".

"Thôi câm, mang cái kia đến không?". Gương mặt hắn kiểu" tao biết ngay " chế nhạo nói:

"Đương nhiên, còn có thể quên sao", hắn liền từ trong ngực lôi ra một quyển sách.

Tôi cầm lấy vừa nhìn, mặt bìa loè loẹt, là một phụ nữ lõa thể, phía trên có vài chữ to "Người mẹ xinh đẹp".

Tùy tiện mở ra một tờ, tôi nhanh chóng khép lại lộ ra một nụ cười đáng khinh "Haha very good!". Trần Sở cũng cười gian:

"Tao cho mày biết, may mắn tao giấu vào trong, bằng không bị mẹ mày nhìn thấy, đừng nói có ấn tượng tốt, phỏng chừng liền cửa nhà cũng không cho bước qua!".

"Bạn tốt bạn tốt, lúc nào mời mày ăn cơm!", tôi cười hì hì vỗ vỗ vai, trong lòng tràn đầy vui vẻ. Từ khi nhìn thấy cảnh mẹ thủ dâm, trong lòng không thể tự chủ khắc sâu cơ thể gợi cảm của mẹ vào trong não, tôi mê luyến càng ngày càng sâu, suy nghĩ dâm loạn cũng dần dần ở trong lòng tôi mọc rễ nẩy mầm.

Nhưng chung quy là nghĩ mà thôi, tôi nhát gan yếu đuối không dám có cái gì hành động khác lạ. Chỉ dám vụng trộm nhân lúc mẹ không ở nhà dùng quần lót, hoặc là nhìn ảnh chụp mẹ thủ dâm. Nhưng dần dà, cái này đã không thỏa mãn được dục vọng tôi đối với mẹ rồi.

Vì thế, tôi liền lặng lẽ hỏi thăm Trần Sở có vật gì tốt có thể dùng để quay tay. Trần Sở cười tôi một thời gian nói sẽ có. Không nghĩ tới thật lấy được! Trong lòng tôi kích động không thôi, vẫn hợp khẩu vị mẹ con loạn luân văn, thật sự là quá kích thích!

"Đi một chút đi! Đi vào trong phòng tao chơi!". Tôi ôm vai Trần Sở kéo hắn đi.

Lúc này trong lòng tôi đối với Trần Sở vừa cảm kích vừa ỷ lại, chỉ cảm thấy Trần Sở như không gì làm không được, là thật sự coi hắn như bạn tốt.

Mà tôi căn bản không biết mình ngu xuẩn đến cỡ nào, đem một con sói coi như con cừu nhỏ. Lần lượt tin tưởng hắn, lần lượt đối với hắn không giữ lại chút nào. Mà miệng gọi bạn tốt lại đối với mẹ tôi làm ra chuyện không thể tha thứ!