Chương 2

Nguyên bản đang ăn ngon tôi bỗng nhiên mở to đôi mắt. Bởi vì, hai bầu vú to trắng nõn mềm mại trần trụi hiện ra trước mặt tôi!

Bởi vì mẹ khom lưng, mà cổ của váy ngủ rộng thùng thình, khiến cho cặp vú tròn vo dường như từ bên trong nhảy thoát ra ngoài. Hai ngọn núi ép lại một chỗ ở giữa là khe rãnh sâu thẳm.

Tôi cách mẹ không quá nửa bước, cơ hồ có thể ngửi được mùi sữa thấm vào ruột gan. Lúc này tôi hận không thể vùi đầu vào bên trong ngực mẹ giống trước đây chậc chậc bú mút.

Quá trình rót sữa chỉ vài giây, nhưng tôi lại cảm thấy thời gian dài dằng dặc. Vì ngăn ngừa mẹ phát hiện mình đang tại nhìn trộm, tôi lưu luyến thu hồi tầm mắt dừng lại trên ngực mẹ, khôi phục hình tượng nhu thuận từ nhỏ.

Trong lòng nhắc nhở tuyệt không thể để cho mẹ phát hiện mình đối với nàng có suy nghĩ tà ác này, tuy rằng bình thường mẹ đối với tôi tốt lắm nhưng tôi biết mẹ tuyệt đối không có khả năng cho phép phát sinh chuyện loạn luân. Kế tiếp, hai người ăn xong bữa sáng mẹ liền lái xe đưa tôi đến trường học.

"Mẹ, chiều nay tan học mẹ có tới đón con không?".

"Ư..." Mẹ nghĩ nghĩ, "Không được rồi, hay là con trai tự về nhé, trên đường cẩn thận".

"Vâng". Tôi ngoan ngoãn gật đầu, xuống xe. Bình thường mẹ rất bận rộn, lúc nào đến khuya về nhà, đến trường của tôi số lần cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, tuy rằng thông cảm, nhưng nội tâm của tôi cũng thấy thất vọng, thật sự là muốn ở cùng mẹ nhiều hơn! Nhưng mẹ cũng không biết suy nghĩ của tôi, nàng lái xe chạy đến công ty.

Hiện tại là thời kỳ quan trọng, công ty người đến người đi tầng dưới chót nhân viên đều đang tại nhao nhao bận rộn. Mẹ vừa xuất hiện, liền như hạc trong bầy gà hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.

Mẹ mặc áo sơ mi màu trắng váy đen bó sát như mọi người nhưng mẹ mặc lại có một chút hấp dẫn. Bộ ngực căng phồng dường như muốn xổ ra. Váy bó sát để bờ mông hoàn mỹ hiện ra. Một đôi chân dài cùng giày cao gót màu đen, làm dáng người thon dài lại kéo dài không ít.

Vưu vật như vậy đàn ông nào không tâm động? Công ty nhân viên nam lại nhiều, không có một ai không bị tổng giám đốc hấp dẫn. Nếu có thể đem tổng giám đốc đè ở dưới người, địt trăm lần nghìn lần thật sự là chết không tiếc.

Đáng tiếc vị tổng giám đốc này, cao ngạo lạnh lùng, thủ đoạn độc ác, hơn nữa còn biết Taekwondo bọn hắn cũng chỉ dám có ý chứ không có bản lĩnh.

Hơn nữa nhân viên kỳ cựu đều biết, đã từng có nhân viên muốn dựa vào một chút thủ đoạn thuần phục vị tổng giám đốc này, kết quả trước mặt mọi người bị đánh nhập viện, cuối cùng người cũng không được, công việc mất.

Cho nên theo trong công ty này không ai dám đánh chủ ý với vị tổng giám đốc này. Trong tâm lý của bọn hắn, mẹ cao cao tại thượng giống như nữ hoàng bọn hắn cũng chỉ có thể đứng xa nhìn.

"Chào tổng giám đốc". Các nhân viên ánh mắt đều đảo qua dáng người nóng bỏng của mẹ lại vội vàng dời đi.

Mẹ cũng không để ý, tùy ý "Ừ" một tiếng gật gật đầu xem như đáp lại. Nàng luôn luôn nghiêm khắc, nhân viên công ty đều rất e ngại nàng. Mẹ cảm thấy như vậy tốt lắm, nàng muốn tạo một khí phách lạnh lùng, bằng không nàng là phụ nữ mọi người đều cảm thấy dễ bắt nạt, công ty này còn mở tiếp được không?

Giày cao gót ở trên mặt đất phát ra "cạch cạch", mẹ cao ngạo ngửa đầu, xoay người vào thang máy.

"Nhìn không thấy được mông tổng giám đốc không, chậc chậc, thật muốn kiểm tra thử!".

"Cậu điên rồi! Dám sờ mông hổ, tôi nhiều nhất liền muốn sờ sờ cặp chân kia thôi".

"Hừ! Còn nói tám lạng nửa cân, ha ha ha ha."

Các nhân viên nam nhìn bóng lưng mẹ rời đi, nhao nhao đối với tổng giám đốc sinh ra ảo tưởng, nhưng những lời này cũng chỉ dám nói một chút nếu để cho mẹ biết bọn hắn liền chịu không nổi.

Một chút nhân viên nữ nhìn các nhân viên nam hướng về tổng giám đốc không khỏi khịt mũi, trào phúng bọn hắn. Nhưng kỳ thật trong lòng ghen tị phát điên, nghĩ mình cũng có dáng người như vậy, nghĩ đối tượng của nam đồng nghiệp là chính mình.

Mẹ vào phòng làm việc của mình, bắt tay xử lý công việc của mình. Trong chốc lát, "Cộc cộc cộc" tiếng gõ cửa vang lên. Mẹ không ngẩng đầu, chỉ nhàn nhạt đáp lại, "Mời vào".

Người này tên Lâm Gia Quần, là thư ký. Hắn vừa tốt nghiệp liền vào công ty thực tập, từng bước chậm rãi đi lên, ngồi vào chức thư kí tổng giám đốc. Hơn nữa hắn làm người rất nghiêm chỉnh, đây cũng là điểm mẹ thưởng thức. Công ty rất nhiều chuyện, cơ bản mẹ đều giao cho Lâm Gia Quần xử lý.

"Trịnh tổng, tối mai Nhâm tổng mở tiệc chiêu đãi, giám đốc nhìn như thế nào đáp lại?". Lâm Gia Quần vừa nói, một bên đưa một phong thiếp mời.

Mẹ nhíu nhíu lông mày, tiếp nhận thiếp mời mở ra nhìn một cái. Lâm Gia Quần trong miệng Nhâm tổng tên là Nhậm Thiên Long, là đối tác của mẹ. Lần này là Nhậm Thiên khai trương khách sạn muốn làm long trọng như vậy bất quá là vì kết giao, tạo mối quan hệ thôi.

Nói thật ra mẹ cũng không thích chỗ thế này, bình thường lúc nói chuyện làm ăn còn không chịu nổi, tiệc tùng càng là không được. Bất đắc dĩ nhưng trên mặt mẹ cũng không đổi sắc, lạnh lùng nói:

"Trả lời Nhâm tổng một tiếng, tối mai 8 giờ đến đúng hẹn".

"Vâng". Lâm Gia Quần tiếp nhận thiếp mời trong tay mẹ, tôn kính cúi thấp đầu đi ra ngoài. Nhìn như thành thật bên trong cũng là sóng ngầm phun trào.

Lâm Gia Quần đến công ty này cũng có 4~5 năm rồi, hắn một mực cẩn thận nhịn đến hiện nay cái. Không vì cái gì khác, chỉ vì nữ tổng giám đốc xinh đẹp Trịnh Ý Hinh. Bằng không bằng trình độ của hắn sớm đã bị công ty khác kéo đi.

Lần đầu tiên hắn gặp mẹ ở buổi phỏng, liền sinh ra một suy nghĩ đen tối: Nhất định phải đem con đàn bà vẻ ngoài cao ngạo này dạy dỗ thành một cái bồn chưa tinh! Vì thế nhiều năm như vậy hắn một mực cố gắng, giả vờ trung thực vì muốn từ từ làm mẹ mất cảnh giác.

Gia Quần biết rõ Trịnh Ý Hinh một mình đem công ty có địa vị hôm nay tuyệt đối không phải là một cái kẻ dễ bắt nạt. Ý nghĩ, tâm cơ, chỉ số thông minh, càng huống hồ con này còn có võ, đồn đại nói nàng một người đánh 4,5 tên cũng không thành vấn đề.

Nhưng càng khó thuần phục càng có thể kích thích Lâm Gia Quần. Hắn giống con chuột ngủ đông nhiều năm vì tìm kiếm cơ hội, tìm được nhược điển Trịnh Ý Hinh trí sau đó đem nàng dạy dỗ thành con đĩ chỉ biết địt và địt. Hắn chậm rãi chờ đợi, hắn gần như có thể tưởng tượng cảnh tượng Trịnh Ý Hinh bị hắn địt liên tục cầu xin tha thứ, rên rỉ không ngừng.

Quay đầu nhìn liếc nhìn văn phòng của Trịnh Ý hinh, Lâm Gia Quần trong lòng cười lạnh, "Chờ xem, tổng giám đốc, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cô biến thành một con cái dâm đãng lẳng lơ !".