Chương 48

"Cậu xem lén văn kiện của tôi?!", mẹ nghiến răng nghiến lợi, nụ cười đã biến mất không còn một mảnh toàn bộ sắc mặt âm trầm vô cùng giống như điềm báo bão táp sắp đến.

"Làm sao có thể nói là nhìn trộm? Nếu không phải là Trịnh tổng tín nhiệm tôi như vậy, để tôi ra vào phòng làm việc của ngài, tôi cũng không cơ hội đúng không?".

Nhìn thấy mẹ tức giận, Lâm Gia Quần cười càng trở lên tùy ý. Hắn cười tủm tỉm nhìn mẹ, trong mắt trần trụi dục vọng cùng dâm niệm không che giấu chút nào Lâm Gia Quần muốn không chỉ là thân thể mẹ đơn giản như vậy, đối với hắn mà nói chinh phục nội tâm nữ tổng giám đốc lãnh diễm so với làn tình làm hắn càng thêm kích thích.

Hắn muốn từng chút từng chút lăng nhục mẹ, tra tấn mẹ, phá hủy tâm chí mẹ, như vậy mới có thể chân chính dạy dỗ mẹ làm tình nô của mình.

"Trách tôi nhìn lầm người!", mẹ hận đến nghiến răng, chỉ tại mình quá mức lơ là sơ suất, dễ dàng tin Lâm Gia Quần, coi hắn là bạn bè, không ngờ hắn lòng dạ rắn rết như vậy, thận trọng tính kế chính mình.

Mẹ híp lấy mắt nhìn Lâm Gia Quần, một đôi mắt băng lãnh như hàn đàm đã động sát ý.

"Cậu sẽ không sợ, hôm nay cậu không đi ra cái văn phòng này được sao?", Lâm Gia Quần rõ ràng tâm tư của mẹ nhưng cũng không chút nào khiếp đảm:

"Trịnh tổng, toi biết ngài có thể ra tay. Nhưng ngài cần phải suy nghĩ kỹ vài thứ kia tôi đã sớm chuẩn bị, nếu tôi vô cớ mất tích mấy thứ này xem như "Chứng cớ" nha!".

Lúc này Lâm Gia Quần bỏ đi ngụy trang không e dè lộ ra diện mạo xấu xí của con sói đói tham lam.

Mẹ lạnh lùng liếc hắn một cái phẫn nộ giống như thủy triều ở trong ngực mãnh liệt phập phồng, nàng biết Lâm Gia Quần nhất định sớm chuẩn bị kỹ càng, hận chỉ hận mình mắt bị mù! Tín nhiệm nhầm người!

"Cậu muốn như thế nào?", mẹ nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn hắn nữa. Gương mặt dối trá gian trá này nàng liếc nhìn thêm một cái đều có khả năng ói ra!

Lâm Gia Quần nhìn bộ dáng mẹ kinh ngạc trong lòng càng hả hê đắc chí. Hắn cúi người ở bên tai từ từ thổi ra hơi nóng giống như tình nhân vô cùng thân thiết đang thì thầm nhưng từ hắn phun ra vừa cuồng vọng vừa vô sỉ:

"Không phải nói rồi sao, muốn chơi cô a!".

"Cậu!", một đôi tay nắm chặt đầu, nàng quay đầu nhìn hằm hằm đối mặt Lâm Gia Quần.

Khoảng cách ở giữa hai người bất quá mấy cm, khoảng cách nguy hiểm như vậy làm mẹ càng thêm ghê tởm, lại nhanh chóng nghiêng đầu sang bên khác.

Rõ ràng như vậy Lâm Gia Quần cũng không tức giận chút nào mà lại nhếch môi cười cười. Hắn đứng thẳng thân thể, cà lơ phất phơ uy hiếp nói:

"Tổng giám đốc cần phải phối hợp thật tốt, tôi hài lòng dư luận tự nhiên sẽ chìm. Nếu tôi không hài lòng, chuyện năm đó có khả năng sẽ tra ra manh mối".

Mẹ cắn chặt răng, trong lòng cơn tức như đám lửa ở trong lồng ngực lăn lộn lung tung, muốn phát tiết cũng không có chỗ phát tiết chỉ có thể đánh nát nuốt vào bụng, xác thực biệt khuất vô cùng.

Nàng biết nếu mình không bằng lòng yêu cầu của Lâm Gia Quần, một khi sự tình bại lộ công ty toàn bộ xong rồi, tâm huyết nhiều năm như vậy của nàng cũng uổng phí. Nhưng nếu thuận theo tôn nghiêm cùng mặt mũi của nàng phải để nơi nào?

Chính lúc này Lâm Gia Quần đột nhiên duỗi tay đánh úp về phía bộ ngực của mẹ. Ánh mắt mẹ chợt lóe một cái tay liền gạt hai tay hắn ra, chân càng là sử dụng lực đem Lâm Gia Quần đạp ra thật xa.

Lâm Gia Quần vội vàng không kịp chuẩn bị đẩy lảo đảo, tiếp lấy nghiêng ngả xuống đất theo thế chó đớp cứt.

Mẹ theo trong lòng tức giận đang thịnh, bởi vậy hai đòn vừa rồi không chút lưu tình suýt chút nữa đánh gãy tay hắn, Lâm Gia Quần nhe răng trợn mắt xoa lấy cổ tay đứng lên.

Ở trước mặt người phụ nữ mất thể diện lớn như vậy, Lâm Gia Quần mặt mũi cũng có một chút quét rác, nụ cười mất hết, mắt cũng lăng liệt lạnh lùng nhìn mẹ. Không biết tốt xấu! Xem một lại tao thu phục mày như thế nào! Lòng hắn âm thầm gắt một cái.

"Trịnh tổng đây lựa chọn như thế? Vậy cũng chớ trách tôi không khách khí!", Lâm Gia Quần nói xong làm bộ xoay người muốn rời đi.

"Đứng lại!", mẹ uống lên một tiếng gọi lại Lâm Gia Quần, nàng hít một hơi thật sâu, phảng phất là hạ quyết tâm thật lớn mới mở miệng nói:

"Chỉ một lần này, sau khi chuyện kết thúc. Cậu phải đúng hẹn dừng dư luận lại. Tiêu hủy một chút ngôn luận kia".

"Đương nhiên!"

. . . Không có khả năng! Lâm Gia Quần ở trong lòng đắc ý cười cười, chỉ cần có lần thứ nhất liền sẽ có lần thứ hai lần thứ ba, tổng giám đốc quả nhiên là lâu không gần gũi đàn ông, đàn ô g là dạng gì đều đã quên sao?

Mẹ nhắm mắt không muốn nhìn dơ bẩn một màn. Tâm lý liên tục không ngừng nhắc tới coi như là bị chó gặm! Coi như là bị chó gặm! Tuy tâm lý an ủi đã đủ nhiều mà khi hắn mang lấy một bàn tay to chạm tới làn da của mình, tâm lý vẫn khống chế không nổi thăng lên một cỗ cảm giác nồng đậm ghê tởm.

Mẹ ở thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy cái việc bẩn gì chưa thấy qua, lấy tình đổi tiền, càng là kĩ năng của rất nhiều phụ nữ quen dùng, nhưng mẹ thật sự không nghĩ tới loại sự tình này lại cũng sẽ phát sinh trên thân thể của mình.

Lâm Gia Quần trên mặt mang lấy nụ cười thản nhiên, ánh mắt nhìn chằm chằm lấy mẹ. Hắn làm sao không biết tâm lý mẹ đang suy nghĩ gì, hắn biết người đàn bà này không dễ dàng khuất phục như vậy. Bất quá mẹ càng là cường ngạnh thì Lâm Gia Quần càng vui vẻ, như vậy mới có thể chinh phục dục vọng, không phải sao?

Bàn tay to đã cởi bỏ quần áo của mẹ, bầu vú bị áo ngực che khuất cứ như vậy bại lộ ở tầm mắt của hắn. Áo lót là loại cúp chỉ che được nửa bộ ngực, một mảng lớn da thịt trắng bóng lộ ở bên ngoài, tinh tế trắng nõn giống như trân châu làm người ta yêu thích không buông tay.

Lâm Gia Quần đầu tiên là dùng tay ở trên phần da thịt lộ ra vuốt ve qua lại, sau lại kéo áo ngực ra hai bầu vú trắng nõn tựa như con thỏ trắng nhảy ra.