Chương 41

Giờ phút này, Trương Hoàng trong lòng tràn đầy khủng hoảng nhìn cái lồn hồng hào giữ hai chân chị gái, trong lòng khẽ kích động, ý nghĩ muốn biến chị gái thành người phụ nữ của chính mình đã bị đè nén lúc trước nảy ra không kiểm soát được!

Anh không thể chịu đựng được chị gái mình bị người đàn ông khác làm chủ, bức thư tình này đã kích thích mạnh mẽ tâm trí của Trương Hoàng.

“Tiểu Hoàng, có chuyện gì vậy?”

Hoàng Yến nhìn bộ dạng sững sờ của em trai, nhẹ nhàng cắn răng hỏi!

Trương Hoàng tỉnh lại, nheo lại ánh mắt, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của chị gái, nghĩ đến bức thư tình vừa rồi, trong lòng lại nhói đau, thiếu chút nữa nở nụ cười, hỏi:

"Chị ơi, ai viết thư tình cho chị vậy? Thời nào rồi còn viết thư?"

Câu hỏi của Trương Hoàng khiến cô hơi không biết trả lời như thế nào, lúc này hình như có chút do dự, chần chừ. Mặc dù cô không thân thiết với em trai bằng mẹ nhưng mẹ mười phần thi cô cũng phải bảy tám phần, mặc dù cô rất yêu thương em trai mình, nhưng em ấy thậm chí đã làm rất nhiều điều không nên xảy ra giữa hai chị em, thậm chí nhắm mắt và giả vờ không nói nhiều điều về bản thân anh trai mình, nhưng cô hiểu rõ hơn ai hết rằng em trai cô có một tình cảm rất đặc biệt dành cho mình, và cô ấy thậm chí có thể cảm nhận được tính chiếm hữu mạnh mẽ của anh trai mình.

Loại cảm giác không bình thường này đối với em trai khiến cô có chút lo lắng trong nhiều lần, tuy nhiên thói quen mà cô bao năm qua đã khiến cô không thể tách rời và không muốn rời xa em trai mình, vì vậy cô thường giả vờ như không biết gì.

Nhìn lá thư trên tay em trai cô không ngờ lại bị anh trai nhìn thấy. Cô đã do dự không biết có nên dùng lá thư này để xóa tan tình cảm mà em trai cô không nên dành cho mình không?

Nhưng cô sợ làm tổn thương em trai mình, cho nên cô vẫn dang do dự. Một đôi mắt trong veo và xinh đẹp lặng lẽ nhìn em trai, cô chưa biết phải làm sao, nhưng đối với Trương Hoàng, sự im lặng chị gái khiến Trương Hoàng dương như cảm thấy như dao cắt. Nhưng trước mặt chị gái, anh lại không dám thể hiện, giả bộ hờ hững, anh bất giác mỉm cười, nụ cười rực rỡ, như thể một người em mừng cho chị gái khi thấy chị gái có

yêu. Anh nói:

“Chúc mừng chị, đã muộn rồi, em về nghỉ ngơi, chị cũng đi ngủ sớm đi!” Nhìn thấy nụ cười rực rỡ của em trai, Hoàng Yến chỉ cảm thấy đau lòng và khó thở.

Nếu em trai mất bình tĩnh mà làm ầm lên thì cô sẽ không cảm thấy gì, nhưng em trai lại cười bất thường khiến cô choáng váng.

“Tiểu Hoàng, em không thích phải không?” Hoàng Yến nhẹ giọng hỏi khi em trai đứng dậy muốn rời đi.

Trương Hoàng giật mình, nhưng vẫn duy trì cảm xúc, cười nói:

"Không phải, chỉ là không quen nhìn thấy chị đột nhiên nhận được thư tình. Không sao đâu"

Có trời mới biết, Trương Hoàng giờ phút này không thể tức giận hận không thể ăn thịt thằng nhóc viết thư tình cho chị gái mình.

Hoàng Yến vẻ mặt bình tĩnh, lẳng lặng nhìn em trai, nhất thời không biết là như thế nào, nhưng cô chưa bao giờ muốn để em trai mình thất vọng về mình, cô cầm lấy lá thư trong tay, lắc lắc nó trước mặt em trai, rồi bình tĩnh xé lá thư từ giữa ra, xé thành từng mảnh rồi ném vào thùng rác!

Đường Phong vốn dĩ đau lòng đến không thở nổi, gần như không nhịn được muốn ngất đi vì đau, nhưng nhìn thấy bức thư tình quan trọng với chị gái lại bị chị gái lặng lẽ xé rách khiến Trương Hoàng suýt nôn ra máu. Nhưng tiếp theo cảm giác cơn sung sướng lớn đột nhiên nổi lên!

“Chị, chị, chị sao…?” Trương Hoàng ngây ngẩn cả người vẫn kiềm chế hết mức, nhưng thân thể và giọng nói đều run rẩy, giọng nói như bị nghẹn lại, khàn khàn cùng khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, hai má không kìm được mà co giật, đành phải đưa tay ra che lại.

thương.

Nhìn thấy em trai ngây ngẩn cả người, Hoàng Yến cười tủm tỉm, đi tới trước mặt em trai,vươn tay nắm lấy mặt em trai, bực bội nói:

"Em, em thật là....Miễn là nó có liên quan đến chị. Em không thèm sũy nghĩ cho chị Phong bì rõ ràng là chưa mở. Làm sao nó lại quan trọng với chị bằng em ? Chị không đọc thì chứng tỏ bức thư không quan trọng chút nào. Chị chỉ lo lắng vì sợ em hiểu lầm, thật sự chị không quan tâm lá thư này"

"Thật, thật sao?chị.....?"

Đúng là anh quan tâm đến chị gái mình quá nhiều, khiến anh luôn phải suy nghĩ nhiều sợ rằng chị gái sẽ trở thành người phụ nữ của người khác.

"Đương nhiên là thật rồi! Em thực sự cho rằng những người đó xứng với chị gái của em sao?"

Hoàng Yến tức giận kéo má em trai mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve má anh nhẹ nhàng nói:

“em không biết chị quan tâm đến em như thế nào, huống chi bức thư này, hay, bất cứ ai, cũng không thể trở thành rào cản giữa chị em chúng ta. Chị sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho em trai, cho dù chị gái mãi mãi không bao giờ kết hôn!"

Trương Hoàng trong lòng vô cùng cảm động, có chút xấu hổ vì phản ứng kích động vừa rồi của anh, nhưng lúc này. Khoảnh khắc, nghe lời của chị gái nói mãi không chịu gả cho ai, trong lòng anh nổi lên một luồng xung lực mạnh mẽ, muốn biến chị thành người phụ nữ của chính mình!...