Chương 3: Mẹ Đã Bị Thôi Miên.

“Mẹ , bãi biển này thật đẹp, hãy nhìn hình dáng bãi biển, khiến mình cảm thấy thoải mái, và sảng khoái, ngồi lên cái ghế nằm, để thưởng thức phong cảnh xung quanh, nhìn màu xanh dương của sóng, mẹ có thể thỏa sức bơi lội, nhìn màu vàng óng ánh của bờ cát, mẹ có thể thoải mái nằm xuống , thư giãn , thả lỏng, bây giờ mẹ cảm thấy thật thoải mái.” Tôi giả giọng dùng âm thanh trầm ấm phát ra.

“Ừ,… Thoải mái…” Mẹ tôi nói chuyện dần dần nhỏ đi, lặp lại từ thoải mái rất nhiều lần.

Tôi cẩn thận dìu mẹ vào ghế nằm, để bắt chước cảm giác như đang nằm trên bãi biển, sau đó tôi đem cửa phòng đóng lại, điều hoà cũng bắt đầu chỉnh theo kế hoạch đã vạch ra.

“Mẹ, bây giờ thấy thoải mái, rất thoải mái , có đúng không?” Tôi hỏi

“Đúng, thật thoải mái.”Mẹ tôi nói mơ hồ.

“Như vậy, mẹ có muốn thoải mái hơn không, càng thả lỏng hơn nữa? Mẹ phải thật sự muốn thả lỏng hơn nữa, thoải mái hơn, bãi cát vàng mềm mại hơn, nước biển trong xanh và gió biển mát mẻ nữa, thực sự muốn thoải mái và thả lỏng hơn nữa có đúng không?” Tôi dụ dỗ.

“Đúng, muốn thoải mái hơn.” Mẹ tôi nở nụ cười vui vẻ hơn và thật tâm hơn.

“Nhưng là mẹ không làm được, vì mẹ chưa tiến vào trạng thái thôi miên, thì mẹ không thể thoải mái được.” Tôi tỏ ra tiếc nuối.

Không ngoài dự kiến của tôi, mẹ tôi đau lòng hơn, thì thầm nói:”Không phải , tôi muốn thoải mái hơn, tôi muốn vào trạng thái thôi miên..”

“Không, mẹ không có tiến vào trạng thái thôi miên, nếu muốn vào phải nghe lời con hoàn toàn mẹ làm được sao?”Tôi mỉm cười nhìn mẹ mình cắn câu.

“Mẹ có thể…”Mẹ tôi lập tức đáp , vẻ đau lòng đã vơi đi nhiều.

“Mệnh lệnh gì cũng nghe sao?Thậm chí trái với luân thường đạo lí?”Tôi cười nói.

“…”Lúc này mẹ tôi không trả lời, lông mày mẹ tôi nhíu chặt lại, đôi mắt run rẩy như sắp tỉnh dậy.

Nằm trong dự kiến của tôi.

Nhìn mẹ tôi phản ứng, tôi không chút hoang mang mỉm cười tiếp tục nói:” Đừng khẩn trương, mẹ hãy thả lỏng, nhìn xem kìa là trời xanh biển rộng, rất là đẹp, hãy nhìn nó, cẩn thận nhìn bãi biển, mẹ phải thả lỏng , thoải mái , đừng sợ, chỉ cần nhìn thấy biển mẹ sẽ thấy thoải mái, thả lỏng không phải sao?”

Dưới sự hướng dẫn của tôi, sắc mặt mẹ tôi bắt đầu khôi phục lại bình thường, vẻ mặt giằng co muốn tỉnh lại cũng mau chóng tiêu tan, về lại vẻ mặt dịu dàng.

“Mẹ, con là con của mẹ có đúng không?”Tôi hỏi

“..Đúng.” Mẹ tôi thì thầm trả lời.

“Mẹ rất yêu thương con , tin tưởng con có đúng không?”Tôi tiếp tục dụ dỗ nói.

“Đúng…” Mẹ tôi nở một nụ cười rất vui vẻ như nhớ lại chuyện gì hạnh phúc lắm.

“Vậy mệnh lệnh của con không làm hại gì tới mẹ có đúng không?Ý của con là, mệnh lệnh này mẹ sẽ không hiểu được, sẽ cảm thấy điều này là sai, nhưng thật ra mệnh lệnh này có nguyên nhân là vì muốn tốt cho mẹ nên mới bảo mẹ làm , hiểu không?”Tôi dụ dỗ nói

“Đã hiểu.” Mẹ tôi thoáng ngập ngừng rồi trả lời.

“Cho nên để tiến vào trạng thái thôi miên, để có thể thoải mái và thả lỏng hơn, thì mẹ phải nghe và thực hiện mệnh lệnh con đề ra cũng không phải là quá khó đúng không?” Tôi cười nói.

“Đúng” Lúc này mẹ tôi không còn do dự nữa trả lời ngay lập tức

“ Vậy mẹ phải làm theo mệnh lệnh của con đúng không”

“Đúng…. Mẹ sẽ làm theo mệnh lệnh của con” Mẹ tôi thì thầm trả lời

“Bây giờ con sẽ đếm ngược từ 5 về 0, thì mẹ sẽ tỉnh lại, đặc biệt cảm thấy thoải mái hơn từ trước đến giờ, mẹ sẽ không chán ghét thịt nướng nữa, mà cảm thấy thịt nướng ăn rất ngon, mẹ yêu thích ăn thịt nướng, đây là mệnh lệnh của con giao cho mẹ đã hiểu chưa?” Tôi nói

“..Được” Mẹ tôi nói

Xác định mẹ tôi nhớ kĩ mệnh lệnh tôi đặt ra, tôi tắt máy vi tính đi, sau đó liền đi ra ngoài cầm lấy hai miếng thịt nướng mẹ tôi mới nướng xong, sau đó đi vào đặt miếng thịt lên bàn học, tiếp tục thôi miên mẹ tôi:” 5, 4,3,2,1,0 tỉnh lại.”

Khi tôi đếm ngược xong, mẹ tôi chậm rãi mở mắt ra và duỗi thẳng cái lưng vì quá mỏi, bắt đầu nói:”ồ, đã thôi miên xong rồi?”

Tôi gật đầu nói“ Mẹ cảm thấy thế nào ?”

“Khoan hãy nói cái khác, Khoa giỏi thật đấy, mẹ cảm thấy cơ thể mình rất thoải mái, giống như mới ngủ một giấc dậy vậy.”Mẹ tôi vui vẻ nói

“Vậy, mẹ ăn thử thịt nướng xem?”Tôi đem thịt nướng đến trước mặt mẹ

“ A, Cái này..”Mẹ tôi nhìn thịt nướng trước mắt, chân mày liễu khẽ nhăn, nhưng không kháng cự được ánh mắt tha thiết của tôi, nên đã cầm đũa gắp một miếng nhỏ nhất bỏ vào miệng mình.

“Trời ơi! Trước kia không biết thịt nướng ngon đến vậy!” Vốn dĩ có chút nửa tin nửa ngờ nhưng khi mẹ tôi ăn miếng thứ nhất thì sắc mặt hồng hào trở lại, vui vẻ nói và gấp thêm thịt nướng nữa nhét vào miệng.

“Khoa, con thôi miên quá giỏi.” Hoàn toàn không có khí chất cao quý đâu mẹ tôi bất chấp gắp nhiều miếng thịt cho vào miệng và mỉm cười nói với tôi.

“Còn có điều thần kì này nữa ạ”Tôi cười nói

“Còn có cái gì?” Xem tôi thần bí , mẹ tôi lòng tò mò lại nổi lên hỏi.

“Mẹ nhìn nơi này”Tôi lấy đèn pin vừa rồi đã chuẩn bị ra , chiếu vào mi tâm mẹ tôi nói.

“Nhìn cẩn thận, nhìn xem ánh mắt mẹ đã không rời rạc nhìn ánh sáng màu trắng này.”

“Khoa.. Con muốn làm gì?” Mẹ tôi khó hiểu hỏi

“Mẹ nhìn kĩ đèn pin, đúng thả lỏng, đem cơ thể của mẹ thả lỏng ra, hai chân của mẹ hoàn toàn buông lỏng, buông lỏng, nhìn đèn pin, thả lỏng cơ thể, tay mẹ bắt đầu không còn sức, thả lỏng cơ thể cảm thấy không còn hơi sức nào, thả lỏng.”

“Khoa.. Con muốn làm gì…”Mẹ tôi bất an nhìn tôi, cô ấy cảm thấy cơ thể bắt đầu kì lạ, nhưng âm thanh tôi trầm ấm vang bên tai mẹ mình không ngừng giống như lời thì thầm của ác ma, mẹ tôi cảm thấy thân thể bắt đầu không nhúc nhích được, tựa như mất quyền kiểm soát cơ thể mình, tứ chi không thể động đậy, hai tay không còn sức lực rũ xuống bên thành ghế bên cạnh.

“Bây giờ mẹ hãy thả lỏng , đừng sợ, phải thật thả lỏng, tưởng tượng bờ cát , tưởng tượng màu xanh của biển, âm thanh của sóng vỗ, nhìn vào bãi biển , cảm thấy cơ thể mẹ thoải mái, đừng suy nghĩ điều gì cả hãy thả lỏng , thả lỏng.”

Mẹ tôi bắt đầu cảm thấy mơ hồ, trước mắt như thật sự xuất hiện một dải màu xanh sóng biển chảy rầm rì, âm thanh của gió biển.

“Ngủ đi, mẹ hãy ngủ đi, hãy ngủ trên bờ cát vàng, Hãy nhớ lại , lúc nãy bờ cát này mẹ cảm thấy thoải mái, giờ muốn thoải mái hơn ?Mẹ hãy ngủ đi.”

Nhìn mẹ tôi đôi mắt dần dần đóng lại, tôi biết mẹ tôi đã tiến vào trạng thái, vì thế tôi chậm rãi tiến sát lại bên tai mẹ tôi nói:”Bây giờ , hãy ngủ đi!”

Nói xong, tôi liền vỗ nhẹ lên trán của mẹ, lập tức mẹ tôi ngả dựa vào thành ghế.