Nuôi Slave (Femdom + Gangbang)

6.63/10 trên tổng số 8 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
2 tên này là nô lệ của tao , thằng đang niếm giày tên Huy 25 tuổi , còn thằng đang nấu ăn tên Toàn 28 tuổi , tao nuôi 2 thằng này được 2 tháng rồi , bọn này được gọi là slave nghĩa là nô lệ , còn tao  …
Xem Thêm

Tôi và Anh hẹn gặp nhau ở quán cũ mà chúng tôi hay ngồi. Anh đến sau tôi chừng mười phút. Anh gặp tôi đã nhoẻn cười. Khuôn mặt nhẹ nhàng thư thái của Anh có vẻ vẫn chưa nhận ra có điều gì đó đặc biệt. Tôi cũng không muốn Anh nhận ra vội. Tôi nghĩ mình nên chủ động nói cho Anh biết, ít ra thì cũng như cô ma nữ kia nói. À không, cô nàng đối tác xinh đẹp đã nói…

- Anh về từ bao giờ thế? Sao sáng nay em gọi điện không thấy anh nghe máy? Anh bận à?

- Ừm. Anh gọi nước đi.

- em chưa gọi cho anh à ? Mới đi mấy hôm mà muốn bỏ bê anh rồi.

Anh nhoẻn cười. Tôi không thể tức giận với nụ cười đó được, lại càng không thể tức giận với sự nhẹ nhàng của Anh. Cả cái cảm giác yên bình mà Anh mang tới, lúc nào cũng nhấc bổng tôi ra khỏi ngột ngạt. Hiếm hoi lắm mới có lúc tôi thấy bất an về Anh, nhưng xem ra tôi cũng chẳng thể giận được lâu.

- Tối qua, ai đưa Anh về thế?

Tôi vào đề nhanh hơn tôi nghĩ, nhanh nhạy, thẳng thắn, không vòng vo gì cả.

- Tối qua?

- Ừm.

- Sao Em biết?

Anh làm tôi thất vọng. Anh không cố ý phủ nhận, không vụng về phản đối, mà Anh thừa nhận một cách gián tiếp. Giá như anh hỏi: “Tối qua em đã ở nhà anh à?” hay một câu gì đó quan tâm đại loại thế: “Em về từ hôm qua á?”

Anh không quan tâm tới tôi, không cần biết tôi về lúc nào, sao lại có mặt ở đó, chỉ có vẻ chột dạ về câu hỏi và em cần được biết câu trả lời: “Sao Em biết?”

- Là người mà Em không biết.

Anh lẳng lặng đan những ngón tay nhỏ nhắn vào nhau, bàn tay đặt trên gối phía dưới mặt bàn kính đang loay hoay vì điều gì đó. Anh không nhìn vào mắt tôi khi nói, Anh có vẻ lơ là.

- Vì không biết nên em mới hỏi anh mà. Ai thế? Ai đưa anh về vào giờ đó? Giờ mà mọi người đều đã ngủ.

Khi nói ra câu đó tôi đã sắp không tiết chế được cảm xúc của mình. Muốn hỏi thật nhiều để nghe được câu trả lời nhưng rốt cuộc, Anh thoái thác.

- Không có gì đâu. Bọn anh gặp nhau trước đó, vì muộn rồi mà anh say quá nên không thể lái xe về , cô ấy đưa anh về thôi.

Tôi chẳng còn gì để vặn vẹo, chỉ còn lòng tin đang vơi dần, đang cạn kiệt, chẳng mấy mà đi đến mức báo động đỏ. Chúng tôi ngồi bên nhau mà không nói thêm chuyện gì nữa trừ vài mẩu cuyện vặt vãnh về công việc, về những mối quan hệ chung. Lúc sắp rời quán, Anh hỏi tôi.

- Em có tin anh không?

- …

Tôi lặng người. Tôi bước đi. Tôi đã không trả lời. Vì tôi không thể trả lời. Tôi không muốn dối Anh, càng không muốn dối lòng. Có lẽ, chúng tôi nên gặp nhau sau khi mọi chuyện lắng xuống.

-----

Tôi đi cafe với con bạn, chuyện của con bạn và Long cũng đang gặp chút trục trặc. Thật ra với ai thì tôi còn lấy làm lạ chứ với Long thì tôi cũng không quá khó hiểu. Long là thế, hiếm khi chịu hài lòng với vị trí của mình trong lòng người khác, cũng chẳng mấy khi anh chịu gìn giữ một mối quan hệ cho lâu bền. Hai đứa con gái , hai đen đá không đường, một đĩa hướng dương và ngồi cắn lách tách.

- Long nói có người khác rồi, bảo tao từ bỏ đi.

Con bạn thân cười đắng, tay khuấy đều cốc đen đá mặc dù chẳng có gì trong đó để khuấy.

- Đời về cơ bản là buồn…

Người ta hay bị đứng giữa những sự lựa chọn. Lúc nào cũng phải làm phép tính: được – mất, nên – không nên, dừng lại – tiếp tục,… Đôi khi “đời” đặt vào lòng bàn tay mỗi người những phép tính oái oăm mà nếu không phải chính khổ chủ đưa ra lời giải thì đố mà yên ổn được với “đời”.

- Ờ. Đã “buồn” mà không giải quyết được thì coi như là… ấy luôn rồi.

Hai đứa hiểu ý nhau, cùng cười sau câu nói ấy khiến mấy thằng con trai bên cạnh ngoái đầu sang nhíu mày.

Đêm Hà thành vút gió, hai đứa đi lượn phố đêm. Gió cứ vi vút gào thét đủ thể loại nghe thê lương đến rợn người. Được cái có người bầu bạn nên tâm trạng cũng có chút bớt âu sầu.

- Rượu đê!

- Đùa, thông thái nhỉ? Rủ nhậu sao không rủ luôn lúc nãy. Nửa đêm mới lôi nhau đi nhậu là ý gì?

- Khà khà, chỉ có chị mới hiểu được emmmmm…

Cái từ “em” ở cuối con bạn kéo dài ra nghe đáng sợ. Tôi cười khẩy, chiều lòng con bạn vì biết nó đang sầu sầu rầu rầu. Kể cũng buồn, buồn nhiều chứ, nó thích Long từ năm nhất, cùng lúc với tôi, sau nhiều năm vẫn thích, chuyển dần từ thích sang yêu, rồi có khi sang cả “cuồng” cũng nên. Bằng chứng là nghe phong thanh chuyện Long lả lơi chuyển hướng sang tôi nó vẫn chấp nhận được, vẫn tôn thờ chàng . Tự nhiên “tạch” một phát, chàng cắm cho cái sừng cao hai mươi cen-ti-mét, khỏi nói cũng thấy cái đau đớn vật vã của đứa con gái, cười không nổi mà khóc cũng không xong. Đàn bà khi buồn cứ thích lôi rượu ra hành xác. Chiều được nó đến đâu thì chiều vậy.

Hai đứa tấp vào lề đường nhìn xung quanh , rồi mắt sáng bừng khi nhìn thấy bóng dáng 1 quán nhậu , nhìn cái thực đơn cũng tàm tạm , gọi được 3-4 món với 2 chai rượu , 2 đứa con gái nhâu với nhau cũng làm cho những người xung quanh phải ngạch nhiên

. Tôi không hay rượu, nói đúng hơn là ghét, cực ghét, có uống chỉ uống bên ngoài do đi với khách hay bạn bè tụ tập gì đó thôi.

- …nào thì nhắm mắt nhắm mũi uống với con bạn 2 chén đầy

- Chậc, chắc anh Du ( người yêu tôi ) chán mày ở chỗ đó. Anh Du thích tụ tập , làm người yêu thì phải biết uống chứ , ngoài rượu ra mày còn mắc lỗi ở khoản nào nữa không?

Con bạn say khướt, nó nốc như uống nước lã, cứ ngồi lèm bèm chém gió. Tôi thấy đầu hơi choáng nhưng cũng ngồi yên ậm ừ mua vui cùng nó.

Hai đứa con gái 3 chai rượu , mà nói cho đúng thì con bạn nó xơi gần hết 3 chai , tôi uống đc có vài chén ,

Trong lúc vẫn còn chút tỉnh táo , tôi tính tiền oy chở con bạn về , chắc hôm nay tôi ngủ luôn ở nhà nó

Con bạn tôi tên Thủy , Lệ thủy , hay đấy chứ , tôi với nó chơi thân với nhau từ thời cấp 3 , nhà nó căn bản cũng có chút điều kiện , bố mẹ nó li dị , giờ 1 mình nó sống trong 1 khu biệt thự 4 tầng , nằm ngoại ô thành phố , rộng rãi với 1 khoảng vườn trồng đầy hoa hồng

Bấm chuông cửa mãi , thì thấy có 1 dáng người đàn ông ra mở cửa , rồi đỡ con ban dắt vào nhà , tôi bước lảo đảo đi sau , có lẽ rượu cũng đã thấm tôi cũng thấy quay quay mất oy

Sáng hôm sau khi tôi lờ mờ tỉnh giấc , thấy nhột dưới chân , tôi giật bắn mình thu gọn chân lại , nhìn xuống phía dưới tôi hoảng hồn khi có 1 thằng con trai mặc mỗi cái quần xịt , tôi hét toáng lên thì con bạn ở đâu chạy tới

- mày dậy rồi ah , hết mệt chưa dậy ăn sáng thôi

Nó nhìn tôi , như hiểu ra vấn đề , vì cái mặt tôi lúc này vừa ngạc nhiên vừa sợ vì 1 thằng con trai gần như ko mặc gì liếm láp chân của tôi , Thủy nhìn thằng con trai kia nghiêm mặt rồi nói

- thằng kia Cô bảo lên gọi bạn cô dậy , mày làm gì để bạn cô hoảng hốt như thế

- dạ dạ , cô chủ thứ lỗi cho con , con .. con thấy chân của bạn cô chủ đẹp quá , nên con … muốn liếm chân cho bạn cô chủ thôi ạ

- haha , mày được , biến ra khỏi phòng , tý nữa cô xử

rồi Thủy quay ra nhìn tôi thấy cái vẻ mặt của tôi như muốn hỏi , có chuyện quái quỷ gì xảy ra vậy

tôi ngồi im nhìn nó với vẻ khó hiển và cần 1 lời giải thích từ nó , tôi véo tay lắc đầu để biết đây ko phải mơ

- xuống ăn sáng rồi tao kể cho mày nghe , thú vị lắm ^^

- lại chuyện gì nữa đây , hic trời ạ , mới sáng ra đã gặp toàn những chuyện lạ lùng , haizz!!! , mày xuống trước đi , tao đi làm vệ sinh đã ,

Tôi bước vào nhà tắm , tắm cho thỏa mái , sau 1 đêm mệt mỏi

Bước ra khỏi nhà tắm , tôi thấy người dễ chịu hẳn , bước xuống nhà , tìm thứ nhét vào bụng , còn vài bước cầu thang nữa là xuống tới , tôi nghe thấy tiếng bạn tôi lảnh lót

- có mấy đôi giày mà chúng mày liếm mãi không xong , tối qua tao về muộn chúng mày lười nhác ah , hôm nay chúng mày no đòn với tao

tôi ngó xem có chuyện gì thì thấy anh chàng lúc sáng trong phòng liếm chân tôi đang quỳ dưới chân Thủy với vẻ mặt sợ hãi , cúi gằm mặt xuống rối rít xin lỗi bạn tôi

Bình Luận (1)

  1. user
    CẨU TV OFFICIAL (1 năm trước) Trả Lời

    đm, từ truyện femdom sang ngôn tình.

Thêm Bình Luận