Chương 24: Tứ Sắc Thuật

Nam Sơn mở mắt, nàng lần nữa xuất hiện trong phòng mình, chăn êm nệm ấm, làm gì có đám sơn tặc và một đống cặc bao phủ lấy nàng.

"Tất cả chỉ là mơ sao?" Nam Sơn mơ hồ. Nàng mong mọi thứ là vậy. Nàng mong sự thật là vậy. Nàng thật sự không dám quay lại hiện thực nơi cả cơ thể và tâm hồn liên tục bị tra tấn như thế.

Nam Sơn sờ lấy ngực mình, cặp vú cảm giác nhức nhức. "Khoan đã..."

Nam Sơn đưa tay vào quần, cái lồn rất rát. "Không thể nào!"

Nam Sơn chẳng cần sờ đít, nàng chỉ mới chuyển người, cả lỗ hậu đều nhói lên khó chịu. "Mọi việc là thật."

Nam Sơn trùm chăn kín mặt. Nàng không nghĩ làm phụ nữ trưởng thành lại khó như vậy. Trách nhiệm chăm sóc cho các sơn tặc lại nặng nề như vậy. Nàng không hề nghĩ được rằng làm đĩ lại đau khổ như vậy. Nam Sơn chẳng muốn chơi trò làm tình nữa, chỉ muốn nằm dài trong phòng mãi.

Không có ai làm phiền đến nàng, trừ có người đưa cơm đến thì bọn họ thật sự để Nam Sơn nằm dài trong phòng.

Hiện tại trong sơn trại còn lại tầm bốn mươi huynh đệ. Tố Vương, Vấn Phong, Tiểu Cẩu, Vinh Dã, Văn Hai cùng một nhóm sơn tặc khác hợp lại thành mười mấy người cưỡi ngựa mà đi. Tố Vương dĩ nhiên mang Vũ Kim theo. Con hàng này là cỗ máy cày kinh nghiệm cực bền. Cày bao nhiêu cũng không hư. Khác với cô bé non dại kia, suýt chút nữa bị chơi hỏng.

Trên thảo nguyên rộng lớn, một đoàn ngựa chạy đi. Tiểu Cẩu cùng Tố Vương dẫn đầu, ngay sau là ba người Dã, Hai và Phong. Vũ Kim ngồi sau lưng Tố Vương và ôm chặt lấy hắn, hai tay đôi khi không kiềm được mà sờ sẫm lung tung. Nàng hiện tại đã mặc một bộ y phục màu vàng nhạt do chính bản thân tự may. Mới ban đầu Tố Vương nhìn thấy kỹ năng thiên phú của Kim là may vá, dù không thất vọng nhưng cũng không có hi vọng gì lớn. Thật ra kỹ năng này lại hữu dụng hơn rất nhiều.

Chưa kể đến khả năng may quần áo các loại tăng mạnh. Đến cả mắt nhìn vải vóc, tình trạng áo giáp cũng tăng cao. Tổng quát tất cả mọi thứ mặc trên người, trừ trang sức và vũ khí ra, thì Vũ Kim đều có kiến thức và kỹ năng đặc biệt về nó. Nàng còn bình luận qua một số loại giáp da, giáp sắt trong trại. Tố Vương kiến thức eo hẹp về áo giáp nhưng hắn thông minh, nghe qua là đủ hiểu nàng rất có nghề. Kết luận, kỹ năng may vá của Vũ Kim không vô dụng như hắn tưởng.

Sơn trại cướp của còn thừa lại vải vóc cũng khá nhiều. Ngày trước còn từng cướp của một đội buôn thợ may nên không thiếu kéo chỉ. Vũ Kim lấy một chút vải và may cho mình vài bộ quần áo. Tố Vương nhìn nàng may mà cũng trợn ngược cả mắt. Vũ Kim may mà không đo đạc, không vẽ vời gì cả. Dường như nàng nhìn là có thể đọc được số đo, lúc cắt vải mười lần đều như ý, không xảy ra lần hỏng nào. Chỉ trong vòng một ngày mà Vũ Kim may ra tới mấy bộ y phục nữ nóng bỏng.

Tố Vương vốn tính toán quay lại căn nhà cũ của Kim, Phong mà lấy thêm đồ đạc. Nhìn nàng may với công suất cao như thế hẳn là không thiếu quần áo nên Tố Vương thấy không cần nữa. Một lý do khác là bây giờ cơ thể Vũ Kim săn chắc, nào còn mỡ bụng, vú xệ nữa. Đồ cũ chắc chắn chẳng còn vừa.

Vũ Kim dâm đãng, may ra y phục hiển nhiên dâm không cần nói. Những chỗ cần che không che, dù có che cũng bán trong suốt, thấy hết tất cả. Tố Vương rất ưa thích phong cách đĩ thoả này. Đáng tiếc vì tránh sự chú ý, hắn phải ra lệnh cho nàng may thêm mấy bộ khá bình thường.

Như bộ y phục màu vàng hiện tại, chúng che rất kín các bộ phận nhạy cảm, không để lọt ra cái gì. Nhúng Vũ Kim cũng chỉ là làm đến đó thôi. Phần trên nói áo cũng chẳng phải áo mà trông như một chiếc bikini, hai sợi vải kéo dài che lấy hai đầu ti, còn lại thì để lộ ra bầu ngực căng tràn cùng cái bụng phẳng lì với lỗ rốn đầy mê hoặc nằm giữa. Bên dưới kín đáo hơn chút, là một bộ váy dài qua gối, có phần xuyên thấu nhưng chỉ đủ để thấy đường nét cơ thể mờ ảo, không thấy được chi tiết. Cái dâm ở chỗ, sau váy thì Vũ Kim chẳng mặc gì, hoàn toàn để âm hộ phong phanh. Tố Vương có thiện ý nhắc nhở nàng nên mang cái gì đó vào, lỡ đến tháng thì còn xử lý được. Vũ Kim lắc đầu tội nghiệp bảo mặc quần lót vào phiền lắm, để hàng lồ lộ như vậy khi nào cần chịch thì chỉ cần tốc váy lên.

Tố Vương cũng không để ý lắm nên mặc nàng làm gì thì làm. Lỡ như Vũ Kim đến tháng chảy máu thì tới lúc đó lại tính.

Một ngày đã trôi qua kể từ hôm hoang lạc trong hồ nước khoáng. Nam Sơn bất tỉnh xong thì Tố Vương cho người đưa nàng về nghỉ. Cô nương này vẫn còn nhỏ, chịu cực không được, phải bảo tồn nếu không hỏng hết hàng. Hắn ra lệnh cho đám sơn tặc chăm sóc Tố Vương, không hành hạ nàng nữa. Hắn giao nhiệm vụ chỉ huy lại cho Thanh Thu. Ngoài Vinh Dã và Tiểu Cẩu thì tên này mạnh nhất trong đám sơn tặc, sắc tâm của hắn lại không nhiều, có thể tin tưởng bảo vệ Nam Sơn khỏi đám chó sói còn lại.

Sau ngày hôm kia, cộng thêm ngày hôm qua Vũ Kim cũng đắm chìm trong dục loạn. Dục tính hiện tại của Tố Vương đã nâng lên tầm cao mới.

Dục tính hiện tại: 22 350.

Khi Tố Vương nhận ra lượng dục tính tăng lên hắn cũng mất hồn. Hôm vui chơi ở hồ nước, một mình Vũ Kim sản xuất gần mười ngàn dục tính. Tinh trùng của mấy chục huynh đệ đều đã bắn lên người nàng, tâm tính Vũ Kim lại dâm, thể lực lại bền, chơi cả buổi chiều thì được thành quả này. Nam Sơn thì yếu kém hơn nhiều, mặc dù nàng cũng bị chơi tập thể nhưng chỉ sản xuất hơn ba ngàn dục tính, gần tới bốn ngàn. Sang ngày hôm sau thì Nam Sơn mệt quá nên ngủ li bì. Vũ Kim thì vẫn kiếm sơn tặc chịch như không có chuyện gì.

Hôm ở hồ nước vì lý do "ăn mừng" nên các sơn tặc chơi Vũ Kim thoải mái. Ngày hôm sau vì tránh hỗn loạn, Tố Vương dùng lại luật tiền trao cháo múc, sơn tặc nào trả tiền cao thì chơi trước. Số người chơi Vũ Kim cũng giảm mạnh, hôm đó nàng chỉ sản xuất được tầm năm ngàn dục tính. Cộng thêm những pha nghịch ngợm lặt vặt nữa thì Tố Vương tích đủ 22 350 dục tính.

Nghĩ đến cái máy làm tình hư đốn này là Tố Vương vui vẻ. Nhớ lại dáng vẻ hiền từ, đoan trang của nàng ban đầu. Hiện tại thì bú cặc như uống nước, mặc đồ dâm đãng thôi rồi. Ai có thể nghĩ được sự thay đổi này chỉ trong vài ngày. Tố Vương quay đầu ra sau, nâng chiếc cằm Vũ Kim lên. Nàng ta hưng phấn, phối hợp lè lưỡi ra và cùng Tố Vương trao đổi nước miếng với nhau. Hai cái lưỡi quấn quít, đùa giỡn như hai con mèo vờn nhau. Đám sơn tặc còn lại nhìn Vũ Kim dâm đãng đã quen nên không nói gì.

Tố Vương ăn cháo lưỡi của Vũ Kim một lúc thì dừng, quay lại triệu hồi Sắc Đạo Thư.

Sắc Đạo Thư nhờ dục tính tăng mạnh mà xuất ra bốn thuật mới. Một thuật xuất hiện khi dục tính đạt sáu ngàn, một thuật tại mốc mười ngàn. Một thuật tại mốc mười bốn ngàn và thuật cuối ở gốc hai mươi ngàn.

Sắc Pháp Rèn Luyện Thuật: Tiêu hao dục tính để đẩy cao tiến độ rèn luyện một môn sắc đạo công pháp bất kì của bản thân.

Sắc Đạo Nhiễm Tử Công: Thần, Quỷ, Tiên, Ma đều có thể tu. Là thiên thư của sắc đạo. Chỉ rõ con đường trúc cơ nhờ sắc đạo.

Sắc Giả Không Minh Thuật: Tiêu hao dục tính để khai phá một không gian tùy thân mà chỉ có bản thân sử dụng được. Không gian có thể tích 3x3 mét, có thể chứa vật chết, không thể chứa vật sống. Vật có hạn sử dụng hư hao chậm một nửa so với bên ngoài. Có thể tiêu hao thêm dục tính để mở rộng thể tích không gian.

Sắc Giả Dịch Thân Thuật: Tiêu hao dục tính để dịch chuyển bản thân đến một địa điểm đã từng đến trong quá khứ hoặc một địa điểm có thể nhìn thấy.

Ba thuật và một công, cả bốn đều cực kì hữu dụng và mạnh mẽ. Đặc biệt Nhiễm Tử Công là công pháp tu tiên thẳng đến Trúc Cơ đỉnh phong. Một ngày vừa qua Tố Vương đã nghiên cứu thử Nhiễm Tử Công. Bên trong có nói trường sinh đạo phân thành Luyện Khí, Trúc Cơ và Kết Đan, ba cảnh giới đầu tiên của tu tiên. Nhiễm Tử Công chỉ là công pháp luyện đến đỉnh Trúc Cơ, muốn có phần sau, Tố Vương nghĩ bản thân phải nâng cấp nó lên như với Sắc Nô Dung Phàm Thuật. Trường sinh đạo đồng thời không chỉ có một đường mà phân ra thành bốn: Thần, Quỷ, Tiên và Ma. Thần tu công đức, Tiên tu linh khí, Quỷ tu linh hồn và Ma tu bản tâm.

Tố Vương có thử nghiệm luyện qua nhưng ngoại trừ các phần giới thiệu chung chung, nội dung thật sự của Nhiễm Tử Công hoàn toàn không thể đọc được. Chúng tồn tại trong đầu Tố Vương nhưng hoàn toàn vô nghĩa, biến thành những chữ cái màu tím bay nhảy lung tung. Tố Vương chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết nên tạm thời để đó, tính sau.

Sắc Pháp Rèn Luyện Thuật thì chính là con đường tắt mà Tố Vương đang tìm kiếm cho công pháp võ đạo của mình. Nó không chỉ có thể đẩy tiến độ của công, mà còn cả pháp. Nghĩa là Tố Vương có thể nâng cao sức chiến đấu của bản thân chỉ bằng dục tính. Song đánh nhau là sẽ có thiệt hại, chi bằng tiêu dục tính để khống chế tâm thần hay cơ thể kẻ địch, cần gì phải đánh đánh giết giết. Tố Vương thấy để dục tính lại cho Sắc Nô Thuật và Sắc Tâm Thuật cần thiết hơn cho những gì hắn sắp làm nên tạm thời không dùng Rèn Luyện Thuật.

Không Minh Thuật và Dịch Thân Thuật. Một cái là túi đồ, một cái là dịch chuyển nhanh. Cả hai cực kì hữu dụng. Không Minh Thuật dùng để vận chuyển và chứa trang bị. Dịch Thân Thuật thì là cọng cây cứu mạng lỡ có chuyện xảy ra.

Song Dịch Thân Thuật không chỉ có một khả năng đó. Tố Vương nhớ lại thế giới cũ của mình và dùng Dịch Thân Thuật. Sắc Đạo Thư báo giá hai tỷ, dù đắt nhưng thật sự có thể sử dụng. Sau này chỉ cần hắn có đủ dục tính, có thể đi về thế giới cũ săn gái. Thậm chí, nếu có cách nhìn lén thế giới khác, săn gái đa vũ trụ cũng là điều hoàn toàn có thể.