Chương 27: Xích Hương khoả thân ngoài đường

Huyết Ngọc Hương nhìn Tố Vương, cằm nàng run rẩy. Nội tâm tranh đấu không ngừng. Nàng biết nếu như hiện tại thoả hiệp, kẻ như hắn sẽ ngày một lấn tới. Cho tới khi nào nàng thật sự trở thành một con điếm của hắn.

Ngọc Hương thà bị làm nhục, chứ không tình nguyện để bị nhục. Nàng nghiêng đầu thoát khỏi lòng bàn tay gắn, khó khăn nói ra quyết định của mình: "Ta sẽ không làm con đĩ của ngươi."

Tố Vương nhìn nàng với ánh mắt đầy tình thương. Đây là thứ mà hắn muốn thấy, một món đồ chơi không dễ dàng đạt được, nếu con cá nào cũng dễ câu thì sẽ chẳng có cá ngon cá dở. Tố Vương lần nữa vươn tay tới, lần này nắm chặt lấy cằm Huyết Ngọc Hương.

"Người đâu! Đem rượu tới!" Đám tạp dịch của Tứ Vận Lâu lần lượt đem mấy vò rượu cực mạnh đến bên cạnh Tố Vương.

"Đây là Mộng Tình Kiếp, loại rượu nổi tiếng của Tứ Vận Lâu ta." Ải Ma Ma tự hào giới thiệu. "Uống vào tâm trạng bay cao, lòng nhập mộng mà trải tình duyên."

Tố Vương mỉm cười, gật đầu đã hiểu. Hắn khui một vò rượu và đổ vào miệng Huyết Ngọc Hương. "Mộng mà ngươi sắp trải qua sẽ không phải là tình. Mà là nhục và dục."

Tố Vương xả rượu không thương tiếc, nước tràn vào họng Huyết Ngọc Hương như thác đổ. Nàng không hề nuốt xuống một giọt. Nhưng Tố Vương lại đổ tràn hết lên mặt, rượu chui vào lỗ mũi khiến nàng ho sặc sụa. Vì hớp khí, nàng phải há to miệng mà thở, từ đó rượu kiếm được đường mà chui xuống. Huyết Ngọc Hương cố gắng chống cự, nhưng chỉ khiến cho phổi nàng khổ thêm, cổ họng phát ra từng tiếng òng ọc.

Hết một vò, Tố Vương lại khui một vò. Lần này hắn đổ rượu càng tùy ý hơn, chảy hết lên mái tóc Huyết Ngọc Hương. Cả người nàng dần dần nồng nặc mùi rượu, khuôn mặt đỏ hồng như trái gấc, cả cơ thể cũng đổi màu.

Từng chiếc nắp đỏ bị ném lên đất, từng dòng rượu sáng loá đổ lên Huyết Ngọc Hương. Có rất nhiều rượu đổ lên sàn và cũng có rất nhiều rượu bị Tố Vương ép vào bụng Huyết Ngọc Hương. Đến vò thứ bảy và cũng là vò cuối cùng, Huyết Ngọc Hương có phản xạ ói, Tố Vương cũng dừng lại. Hắn tưới nửa bình còn lại lên cả thân thể nàng, khiến làn da sáng bóng trong ánh chiều tà màu trứng.

Huyết Ngọc Hương khuôn mặt đã mơ màng, nàng chỉ còn một chút tỉnh táo còn xót lại. Nếu không phải bị Sắc Nô Thuật điều khiển, Hương đã ngã quỵ ra sàn mà thiếp đi. Trong tầm mắt của nàng, mọi thứ mờ đi và mất cân đối, đầu có cảm giác như bị vạn chiếc búa bổ vào bưng bưng. Cơ thể lạnh lẽo nổi hết cả da gà, run rẩy như một con chó phốc. Đặc biệt là hai chiếc đùi nàng, theo nhịp run và sự đỏ lên của làn da, chúng trông ngày càng mê người.

Đám sơn tặc nhìn mỹ nữ say rượu trước mặt mà cặc đứa nào đứa nấy đều cứng ngắc. Nếu không phải Tố Vương còn đây, Huyết Ngọc Hương đã bị những con sói này xâu xé.

Vũ Kim chứng kiến màn tra tấn của Tố Vươmg mà nứng hết cả lên, lồn dâm ra nước như mưa, chảy dài lên hai chân. Nàng đút ngón tay vào miệng mình, hơi thở gấp gáp. "Mới ngày nào đó, nghĩa tử cũng tra tấn ta tàn nhẫn như vậy."

Vấn Phong ở bên vuốt ve lấy cái eo của Vũ Kim, miệng hôn lấy cổ nàng, mũi ngửi hương thơm nóng bỏng như lửa của mẫu thân. "Tối nay mẫu thân muốn chơi trò gì?"

Tiểu Cẩu ở bên như được mở ra một thế giới hoàn toàn mới. Mấy chục năm giang hồ, hắn chịch gái không có ít. Vậy mà chưa từng nghĩ nhìn phụ nữ bị tra tấn lại kích dục đến vậy. Tiểu Cẩu sờ sẫm con cặc mình, lòng nghĩ tới khi đút nó vào lồn Nam Sơn. Hắn và con gái cũng có thể chơi rất nhiều trò à nha.

Lão Nhị hèn mọn, nhìn Tố Vương ép rượu Ngọc Hương mà lòng hăng hái thôi rồi. "Lão Vương định làm gì tiếp đây? Lão Nhị ta hiếu kỳ quá đi."

Máu dâm của Vinh Dã cũng nâng cao. Hắn không đi sờ soạn những cô nương khác. Trừ Ngọc Hương đang bị Tố Vương hành ra thì chỉ có nhan sắc Vũ Kim so được với nàng. Thế là hắn cũng quay sang Vũ Kim, tay thò vào sau lớp vải mỏng trên ngực mà nghịch lấy đầu ti nàng.

Tố Vương bỗng lên tiếng: "Ải Ma Ma! Mang xích chó đến cho ta?"

Huyết Ngọc Hương trừng to mắt, miệng lắp ba lắp bắp: "Ngươi... muốn làm gì?"

Tố Vương mỉm cười: "Ta đã nói không mút lấy cặc ta thì đem ngươi treo ngoài cổng."

Ải Ma Ma rất nhanh nhẹn mang một cái xích chó tới. Vòng cổ làm từ sắt, có màu xanh đen, sợi xích dài có mắt to tướng, cầm đi va vào nhau keo leng keng.

"Mang ả ra cổng cột vào." Tố Vương nói. "Dắt ra như chó."

Huyết Ngọc Hương say gần chết, nàng hiểu được những gì sắp xảy ra nhưng cũng không đủ lý trí mà kêu ca. Ải Ma Ma đeo vòng sắt lên cổ nàng và kéo đi, Huyết Ngọc Hương ngoan ngoãn bò đi. Rượu từ trên thân thể và mái tóc nhỏ xuống tí tách. Lông tơ ở âm hộ ướt át cũng nhiễu nước liên tục, nhưng vì cả người nàng đều ướt, người xem không biết đó là nước rượi hay nước lồn nàng.

Cả lầu bốn đều là người bị Tố Vương khống chế suy nghĩ cùng đám đồng dâm sơn tặc. Cho dù bọn họ có chứng kiến tất cả mọi việc đã diễn ra, cũng không có phản ứng gì lạ. Song khi Ải Ma Ma dắt Huyết Ngọc Hương xuống lầu ba. Nơi các con em nhà giàu cùng ông chủ trong thành đang nghe nhạc và đánh bạc, đám đông lập tức vỡ tổ.

Người đầu tiên phát hiện ra cơ thể trần truồng của Huyết Ngọc Hương là một lão phú ông bán vải. Trong cơn men lão đã không còn rõ cái gì là thật cái gì là ảo. Ban đầu lão còn tưởng mình bị ảo giác. Nhưng sau khi lau mắt mấy lần, cơ thể trần truồng xanh mơn mởn kia vẫn còn, lão hít một hơi rét lạnh, vỗ tên đồng bạn đi chung với mình và chỉ về hướng đó. Một người thấy, cả lầu đều thấy. Bọn họ chưa bao giờ chứng kiến chuyện bất thường như vậy, cả đám còn là nhà giàu lịch sự nên bọn họ đều im re không một tiếng nói, chỉ âm thầm quan sát mọi việc.

Đến lầu hai, nơi dành cho những kẻ có địa vị, chỉ là thấp hơn lầu ba. Khả năng giữ bình tĩnh của bọn chúng kém hơn nhiều lắm. Khi thấy cái mông đỏ hồng của Huyết Ngọc Hương, không thiếu người kiềm nén không được mà hô to bất ngờ. Cả đám nhanh chóng tụ lại nơi cầu thang, xem Ải Ma Ma dẫn chó cái Huyết Ngọc Hương đi xuống.

"Chuyện quái gì đang diễn ra? Chiêu trò câu khách mới sao?"

"Đó... Đó là Huyết cô nương, Huyết Ngọc Nữ! Ta đến đây cũng là muốn được nhìn nàng. Tại sao..."

"Chẹp chẹp! Nhìn khuôn mặt vô liêm sỉ của nàng kìa, một chút xấu hổ đều không có. Thậm chí còn hưng phấn?"

Biểu cảm mông lung chỉ là do lý trí Huyết Ngọc Hương bị rượu tê dại, Tố Vương vẫn chưa huấn luyện nàng xong đâu.

Đến lầu một, nơi những ai chịu chi tiền là có thể vào. Không cần địa vị, tiền tài to lớn hay quan chức triều đình. Lầu một rộng nhất, có nhiều bàn phân bố khắp nơi, mỗi nơi đều có cô nương đứng làm tay phát cho các môn cờ bạc. Lầu ba yên lặng quan sát, lầu hai vỡ tổ, lầu một triệt để lâm vào hỗn loạn. Ai nấy đều bỏ bàn mình đang ngồi mà bu lại xung quanh Ải Ma Ma. Người người ngắm nhìn Huyết Ngọc Hương và cơ thể trần truồng của ả, người người buông lời nói tục tĩu hoặc hỏi thăm chuyện đang xảy ra.

"Ai da! Đây không phải Huyết cô nương sao? Trượng phu ta ngày nào cũng đến đây cũng là vì nhìn con ả này. Vậy mà giờ lại không biết xấu hổ trần truồng bò như một con chó."

"Ải Ma Ma, đây là có chuyện gì? Sao ngươi lại đối xử Huyết cô nương như vậy?"

"Đây là triệt để thông cáo thiên hạ là bán nghệ kiêm bán thân sao?"

"Ải Ma Ma, một đêm bao nhiêu? Một đêm bao nhiêu?"

"Con đĩ đấy. Ngay từ đầu ta thấy đã biết nó là loại lăng loàng."

"Kỹ nữ vô liêm sĩ!"

Những lời tục tĩu hầu hết đều đến từ các nữ nhân khác. Các phụ nhân trung niên mê cờ bạc không kém gì nam nhân. Nơi này ngoại trừ lầu hai và ba đặc biệt, thì ở lầu một không thiếu nữ nhân chanh chua. Bọn họ buông lời nhục mạ còn cay nghiệt hơn nam nhân. Nguyên nhân có thể một phần vì tự ti, một phần vì ganh ghét, phần nhiều chắc là do thua nhiều quá không có chỗ trút.

Nam nhân thì lại có phản ứng tốt hơn nhiều lắm. Bọn họ người ham mê sắc đẹp, ngươi mặt dày hỏi giá, số ít lại có vẻ lo lắng hỏi thăm. Nhưng số ít đó không thật sự tốt đẹp vậy đâu, trong tâm muốn lợi dụng lúc người té ngã mà làm người tốt, bắt cóc đi trái tim.

Huyết Ngọc Hương nghe thấy hết tất cả. Nàng muốn rượu đưa mình đi xa, vùi dập đi lý trí để nàng không phải trải nghiệm sự nhục nhã này. Nhưng thiên không thương nàng, rượu đầy bụng nhưng lòng lại càng ngày càng tỉnh. Những giọng nói chửi bới, trêu chọc chỉ càng ngày một rõ. Đầu gối Ngọc Hương đau nhức, hai cánh tay mệt rã rời. Nàng dù có tập võ phòng thân nhưng đâu chịu được sự đay nghiến này. Sát thương vào tâm cuốn lấy hết sức mạnh cơ thể.

Bầu vú nàng rung rinh theo từng bước đi. Âm hộ cảm nhận thấy từng đợt co rút. Huyết Ngọc Hương muốn cầm lấy một con dao kết liễu đi đời mình. Cuộc đời nữ nhân chỉ có phẩm hạnh, nàng như thế này thì còn đâu cuộc đời.

"Đừng nhìn ta. Đừng nhìn ta." Nội Tâm Huyết Ngọc Hương gào thét. Nàng muốn rống to, giải toả hết tất cả. Nhưng nàng lại không thể mở miệng, bờ môi này dường như đã không còn thuộc về nàng.

Huyết Ngọc Hương nhìn chằm chằm lên mặt đất, nàng không dám ngẩng đầu lên nhìn. Lời lẽ của bọn họ đã cay độc đến vậy, ánh mắt của bọn họ rồi sẽ ra sao. Nàng không dám tưởng tượng, vì thế cũng không dám nhìn lấy.

Ải Ma Ma im lặng không trả lời bất kì câu hỏi nào và dắt Huyết Ngọc Hương thẳng ra cổng. Bầu trời lúc này đã ngả màu, hoàng hôn bao toả, song người đi đường vẫn còn nhiều lắm. Theo sau bà ta, đoàn người từ bên trong lầu đi theo mà quan sát. Đám Tố Vương thì mở cửa sổ mà nhìn xuống từ lầu bốn.

Người đi đường rất nhanh chóng nhận ra sự bất thường. Bọn họ rì rào bàn tán, bao vây lại trước cổng Tứ Vận Lâu.

Hai tên vệ sỹ thấy Huyết Ngọc Hương cũng giật hết cả mình, hai mắt nhìn nhau. Bọn chúng không lên ngăn cản, nhiệm vụ của bọn chúng chỉ là canh cửa. Ải Ma Ma còn đây, không cần chúng ra tay.

Ải Ma Ma cột xích sắt trong tay vào cái cột lớn tại cổng chính. Nơi này nằm ngay đường phố chính. Tất cả người dân Bái Lậu thành đều sẽ nhìn thấy cơ thể loã lồ của Huyết Ngọc Hương. Huyết Ngọc Hương thì cúi gầm mặt, đầu chui vào giữa hai cánh tay, mái tóc xoã dài xuống, khuôn mặt nàng hầu như bị che lấy hết cả. Nàng có thể cảm nhận được gió chiều lành lạnh, mặt đất sần sùi nơi hai bàn tay và đầu gối. Hai bầu vú của nàng buông thõng, nhũ hoa đã to lớn nay lại càng bắt mắt vì chúng cứng lên.

Đầu ti chỉ cứng khi bị kích thích. Huyết Ngọc Hương đây chính là đang bị kích thích mà cứng ti. Chỉ là sự kích thích này không phải khoái cảm mà là sự xấu mặt tột cùng. Lồn tơ của nàng lộ rõ dưới thanh thiên bạch nhật. Khe mông mỹ miều hấp dẫn ánh nhìn. Cả cuộc đời Huyết Ngọc Hương, chưa từng có nam nhân trông thấy tất cả của nàng.

Hiện tại, tất cả của nàng bị tất cả nam nhân thành Bái Lậu đều nhìn.