Chương 49: Lại là Tịnh Thủy Am

"Tịnh Thủy Am chính là môn phái đã đuổi đánh ngươi?" Tố Vương nói.

Tung Tiểu Cẩu gật đầu. "Không sai."

Vấn Phong nói: "Chuyện là thế nào? Tại sao thê tử của lão Đạt cắt tóc đi tu?"

"Chuyện này ngươi vẫn nên hỏi lão Đạt đi. Ta không tiện nói." Lão Cẩu vòng tay biểu thị.

Cả nhóm nhìn về phía Hà Kính Đạt.

"Thôi, kể cho các ngươi cũng được. Chuyện này không phải là bí mật gì." Hà Kính Đạt nhấp một ngụm trà, hít sâu chuẩn bị tâm lý.

Cả nhóm ngồi dưới mái đình, gió thổi mát mẻ, cây cối trong vườn xanh tươi lung lay. Bầu trời đã gần trưa nhưng không hề có chút nắng gắt nào, mặt đất nhuốm một màu xanh xám nhè nhẹ.

"Thê tử của ta, mẫu thân của Hoài Hân tên là Tiên Vong Ánh. Nàng xuất thân Ái Lộng Tô, một tiểu trấn định cư xung quanh đầm lấy Ái Lộng, nơi con sông Thiết Điện chảy ngang. Thiết Điện chắc các ngươi không xa lạ gì, là một trong chín con sông lớn của Cửu Long quốc.

Ái Lộng Tô tuy chỉ là một trấn nhỏ nhưng nổi tiếng cực kỳ. Các đời kiêu hùng đại hiệp có rất nhiều đều xuất phát từ đây. Có người nói vì nơi này phong cảnh hữu tình, thích hợp cho võ nhân danh sĩ tu luyện. Có người nói nơi này có nhiều ẩn thế cao thủ ngấm ngầm truyền thụ võ công. Tất cả tin đồn đều đúng cả. Nhưng bọn họ lại không biết rõ chân tướng. Không chỉ vì danh lam thắng cảnh hay ẩn thế cao thủ, lý do Ái Lộng Tô thu hút nhiều võ giả như thế là vì Tiên Tầm Bảo Điện. Tiên Tầm Bảo Điện do Tiên gia thành lập, cất chứa bên trong rất nhiều võ giả công pháp mạnh mẽ. Mà thê tử ta, Tiên Vong Anh chính là người của Tiên gia. Năm ấy Ánh nhi vốn là sẽ trở thành thủ môn giả của Tiên Tầm Bảo Điện, một mình quản lý hơn ngàn quyển bí tịch võ công."

"Để ta đoán, Tiên Vong Ánh gặp ngươi và sa vào kiếp tình. Từ bỏ thân phận thủ môn giả, sau đó rời đi Tiên gia mà lấy ngươi." Tố Vương nói.

Hà Kính Đạt gãi đầu. "Công tử mắt sáng như đuốc. Mọi chuyện đúng là xảy ra như vậy."

Tố Vương cười nhẹ. Cái kịch bản này hắn thấy không biết bao nhiêu lần, không cần nghe đến cuối đều có thể suy ra

"Tiên Vong Ánh là cái ả hung dữ đòi thiến ngươi đấy sao?" Tung Tiểu Cẩu không biết nhớ lại cái gì, gãi râu, híp mắt thâm thúy nói.

"Ách!" Mặt mo Hà Kính Đạt đỏ lên. Cả nhóm cười rộ. Cặp phu thê này hẳn là có một đoạn tiểu sử trập trùng.

Hà Kính Đạt giả vờ ho, kéo sự chú ý về lại câu chuyện. "Ánh nhi mến ta. Ta cũng yêu thích nàng. Thế là từ đó về sau ta bỏ nghiệp hái hoa, trở thành một tướng công như ý cho Ánh nhi. Chúng ta sinh ra Hoài Hân, vài năm đầu cực kỳ hạnh phúc."

"Lại để ta đoán." Tên Tố Vương cực kỳ phiền phức, lại giơ tay cắt ngang. "Hà gia không có ai chủ trì. Ngươi bắt buộc phải về làm gia chủ. Tiên Vong Ánh cô nàng này không ưa Hà gia ngươi nên sinh mâu thuẫn?"

Mí mắt Hà Kính Đạt giật giật. "Nguyễn công tử, có phải Ánh nhi phái người đến đây dò xét ta hay không?"

Tố Vương cười ngặt nghẽo, xua tay. "Không có. Không có. Lão Đạt nói tiếp đi."

Hà Kính Đạt vẫn có chút không tin, cảnh giác nhìn hắn. "Hà gia bọn ta thì các ngươi hiểu rồi. Dâm đãng cùng cực. Ánh nhi cực kỳ ghét ở lại đây. Ta lại không thể bỏ Hà gia vô chủ. Nàng không về lại được Tiên Tầm Bảo Điện. Trời xui đất khiến ngày ấy lại có Tôn Nguyệt sư thái của Tịnh Thủy Am chạy ngang. Sư thái cùng nương tử mới gặp mà như đã quen thân, rốt cuộc nàng rời đi mà gia nhập Tịnh Thủy Am."

"Ta cảm thấy có chuyện gì đó sai sai?" Tố Vương gãi cằm nói.

Vấn Phong bên cạnh cũng nhíu mày. "Đại ca nói đúng. Tiên Vong Ánh rời đi sao lại để nữ nhi ở lại. Nàng ta cũng chỉ vừa mới gặp Tôn Nguyệt không bao lâu, sao lại dễ dàng đi theo. Chốn giang hồ nào có chuyện dễ tin người vậy nha?"

Tố Vương nghĩ đến cái gì, bỗng dưng nhìn chằm chằm Hà Kính Đạt khiến lão run lên. Hắn quay qua nhìn Tiểu Cẩu, sau đó lại nhìn lão Đạt. Suy nghĩ bắn nhanh như máy.

"Vãi cả đạn, ta hiểu rồi nha." Tố Vương đập bàn ôm bụng cười đến ra cả nước mắt.

Tiểu Cẩu không kiềm được có chút chột dạ, một giọt mồ hôi chảy dài trên trán.

"Nguyễn công tử hiểu được cái gì?" Kính Đạt hiếu kỳ nói.

Tố Vương cố nín cười, chỉ cái mặt thiếu mũi của lão Cẩu. "Ta hỏi ngươi. Hồi ngươi bị lão thái bà đó rượt là khi nào?"

"Cỡ mười năm trước đi." Tiểu Cẩu chần chừ nói.

Hà Kính Đạt trợn to mắt nhìn hắn. Mười năm trước cũng là lúc Tôn Nguyệt sư thái chạy ngang đây. "Thì ra vợ ta chạy là do ngươi. Ta bóp chết ngươi cái lão chó này."

Lão Đạt bóp lấy cổ lão Cẩu mà lắc như điên. Lão Cẩu choáng hết cả mặt, lưỡi bay ra khỏi miệng vả lung tung như cây xúc xích.

Tố Vương giơ tay cản huynh đệ tương tàn. "Ngươi không thể trách lão Cẩu được nha. Tất cả chỉ có thể trách thê tử ngươi lòng không chung thủy và lão sư thái điếm chó kia."

"Ý ngươi là sao?" Lão Cẩu và lão Đạt ngờ vực nhìn hắn.

Tố Vương mỉm cười đầy đê tiện. "Ta hỏi ngươi lão Đạt. Ngày ấy Tôn Nguyệt sư thái có ở lại Hà gia ngươi không?"

"Có... Tầm hai ngày." Hà Kính Đạt lắp bắp, lão cảm nhận được một bí mật kinh thiên sắp bị bộc lộ. Một bí mật sẽ khiến máu lão sôi trào không thôi.

"Ta lại hỏi." Tố Vương cười mỉm, mặt dâm cực kỳ. "Tôn Nguyệt sư thái tối ngủ phòng ai?"

Hà Kính Đạt đờ đẫn. "Ả ta... Ả ta ngủ nhờ phòng của thê tử ta."

Hà Kính Đạt với Tiên Vong Ánh mâu thuẫn nên từ lâu đã không còn ngủ chung, mỗi người một phòng. Tôn Nguyệt sư thái đến ở nhờ, không đi phòng ngủ cho khách, lại chui lên giường Tiên Vong Ánh làm gì ta?

Lão Đạt đỏ hết cả mặt. Lần này là vì tức chứ không phải vì ngại. Lão đạp đổ cả cái bàn. "Lão thái bà ngươi giỏi lắm! Dám câu dẫn thê tử ta! Ta nhất định phải băm vằm ngươi!"

Hà Kính Đạt thở hổn hển. Hà gia hắn dâm đãng, vợ chịch cháu, chồng chịch con, giao lưu qua lại không hề có gì lạ. Nhưng đó là dưới sự đồng ý của đôi bên và hoàn toàn bày ra ánh sáng. Tiên Vong Ánh lén lén lút lút, có thể bị phân vào tội ngoại tình.

"Ta phải đi Tịnh Thủy Am, xé nát da mặt lão thái bà kia ra! Ngoài mặt thì đường đường chính chính, tâm không gần sắc, bên trong lại chơi bóng."

Tố Vương chạm tay lên vai Hà Kính Đạt. Lão Đạt thư sướng rên rỉ. Tất cả sự tức giận tan đi. Cả nhóm đờ ra mà nhìn biểu cảm kì lạ của lão. Tố Vương thì vẫn như thường, tay rời khỏi vai. "Lão Đạt ngươi cứ bình tình. Chúng ta đã là người một nhà, sơn tặc Vân Lam sẽ đòi lại công đạo cho ngươi. Hiện tại ngươi chạy qua đó chỉ là đi tìm chết."

Tiểu Cẩu sán lại gần. "Đúng đó lão Đạt, ta đánh nhau với lão thái bà đó rồi. Dù là hai chúng ta hợp lực cũng đánh không lại."

"Chẳng lẽ các ngươi kêu ta nhịn?" Hà Kính Đạt thở phì phò.

Lão Nhị yên lặng từ nãy lúc này bỗng lên tiếng. "Hà gia chủ à Hà gia chủ. Ngươi không hiểu sơn tặc bọn ta. Bọn ta có gái cùng hưởng, có địch cùng đánh. Không bao giờ nhịn ai. Như lão già Ngô Chiến kia dám cắt đứt nhân duyên của lão Phong, chúng ta đều tự mình tới mà giải quyết cho rõ."

Lão Nhị liếm môi, mặt ti tiện. "Mà theo ta hiểu lão Vương, hắn bảo ngươi nhịn chỉ có là nhịn tạm thời. Tịnh Thủy Am mỹ nhân vô số, hắn mà không đánh chiếm ta mới làm lạ."

Tố Vương vỗ vai lão Nhị, vị huynh đệ này đúng là hiểu hắn. "Lão Nhị nói không sai. Ngươi hiện tại chạy qua đó là ngu xuẩn. Cứ cho rằng ngươi bỗng chốc có tuyệt đại thần công đánh thắng Tôn Nguyệt đi. Ngươi có đảm bảo trong Tịnh Thủy Am không có kẻ mạnh hơn đến báo thù?"

Hà Kính Đạt bị nói im re, không phản bác được.

"Lão Đạt ngươi không cần lo lắng. Đã có lão Vương ở đây, thâu tóm Tịnh Thủy Am chỉ là vấn đề thời gian." Vinh Dã vòng tay, mắt nhắm mà nói. "Chúng ta thế nhưng lấy thời gian chưa đầy một tháng đã nắm thành Bái Lậu trong tay."

"Các ngươi làm gì?" Hà Kính Đạt có chút không tin nói.

"Ầy, thành chủ đã bị chúng ta lung lay, còn dẫn thê tử đến Tứ Vận Lâu chơi bời. Quan lại cùng mấy thế lực tình báo hiếm hoi đều bị khống chế hết." Lão Cẩu tự hào nói. "Ở thành này chỉ còn một Ngô gia và một Hà gia, một phú một võ là còn chưa triệt để bị thu gọn. Song bọn ta bao hết bầu trời, cũng không lo các ngươi ngọ nguậy được nhiều."

Một tháng này Tố Vương không chỉ bao các huynh đệ chơi gái còn lệnh bọn họ đi khắp nơi điều tra, chuẩn bị. Kẻ cần diệt thì diệt, ngươi phải giữ thì tẩy não. Chứ không thì Tố Vương đã chơi hai nhà Ngô Hà sớm hơn nhiều.

Hà Kính Đạt chảy mồ hôi ròng ròng. "Vậy hôm đó, Ngô Hà cùng tới Tứ Vận Lâu là..."

"Đều do đại ca bày kế dẫn xà xuất động." Vấn Phong nói. "Nếu không phải ngươi đầu nhập chúng ta, đại ca hẳn là cho ngươi què chân giống Ngô Chiến."

Hà Kính Đạt lau trán, ngẫm lại mà sợ. May là Hà gia hắn là đồng đạo, không thì hôm đó thay vì một bữa tiệc nhục dục sẽ là một bữa tiệc máu nha.

"Được rồi, chuyện tới đâu tính tới đó. Trước tiên lão Đạt ngươi cầm bí tịch võ công ra đi. Ta xem xét một chút, chỉnh lý thành thần công." Tố Vương nói. Chuyện quan trọng vẫn là sức mạnh, đủ sức mạnh rồi thì mọi vấn đề đều đơn giản. Tố Vương nhị công, nhị pháp. Nhưng hắn vẫn thấy không đủ. Hiện tại có Hà gia cùng Tứ Vận Lâu, hai bộ máy cày dục tính, hắn cần phải lớn mạnh bản thân và đồng minh, chuẩn bị cho tương lai.

Hà Kính Đạt không nói nhiều, đi một chút thì quay lại. Trong tay có ba quyển sách cũ.

"Đây là ba quyển bí tịch võ công. Một công, hai pháp. Tất cả đều có nguồn gốc từ Tiên Tầm Bảo Điện. Ngày trước ta hứa cho lão Vương xem chính là ba quyển này."

Tố Vương lần lượt cầm ba quyển sách lên xem. Một quyển võ công tu nội lực, Tiên Thám Công. Môn võ công này chủ tu mạch máu ở các ngón tay, bàn chân và xung quanh tim. Luyện thành có thể gia tăng sức mạnh khi dùng vũ khí, nội lực dồi dào và thân pháp nhanh nhẹn. Hai pháp thì một là kiếm pháp, một là bộ pháp. Kiếm pháp có tên Cửu Thức Kiếm Nghĩa. Bộ pháp là Tụ Phong Bộ.