Chương 50: Tổng Quát Thức

Môn Tiên Thám Công chẳng có cái gì mới mẻ trong mắt Tố Vương. Tiểu Vô Tướng Công của hắn đã bao hàm toàn bộ mạch máu, Tiên Thám Công chỉ luyện một bộ phận trong đó, không có thêm thông tin mới nào.

Tố Vương nhìn sơ qua Tiên Thám Công thì bĩu môi, đặt sang bên. Hà Kính Đạt thấy dáng vẻ khinh thường của hắn có chút không vui, nhưng cũng không nói gì. Đây là công pháp đến từ Tiên Tầm Bảo Điện đấy nha.

Tố Vương lật xem Cửu Thức Kiếm Nghĩa. Môn võ pháp này thay vì nói là một bộ kiếm pháp thì đúng hơn là một bộ kiếm học cơ bản. Cửu Thức Kiếm Nghĩa gọi là cửu thức vì bên trong nó chứa chín đường kiếm cơ bản mà mọi kiếm pháp đều sử dụng. Nhất thức chém ngược từ dưới lên, nghịch tay mà thành. Nhị thức chém từ trên xuống, từ hướng tay thuận sang hướng tay nghịch. Tam thức chém ngang, nhắm vào giữa thân. Tứ thức chém xéo từ phía tay cầm kiếm. Ngũ thức chém xuống từ đỉnh. Lục thức chém ngang nghịch tay. Thất thức đâm thẳng đơn giản mạnh mẽ. Bát thức đâm vòng, lực yếu hơn thức thứ bảy nhưng biến hoá đầy vi diệu. Cửu thức đâm ngang, dùng ở cự ly cực gần, có tác dụng kết thúc trận đánh. Ngoài cửu thức thì bí tịch còn ghi lại cách vận dụng nội lực vào vũ khí, như thế nào để tăng lên lực đâm lực chém, thậm chí nếu nội lực đủ mạnh có thể phát ra kiếm khí.

Chín đường kiếm đối với Tố Vương không có gì mới mẻ. Ở thế giới cũ, mặc dù vũ khí cận chiến đã rơi vào suy thoái nghiêm trọng, súng đạn lên ngôi. Nhưng tri thức từ cổ nhân vẫn còn lưu lại rất nhiều. Chỉ là thời hiện đại chẳng còn ai luyện đến mức xuất thần nhập hóa, hầu như dùng để thi đấu trong môi trường an toàn hoặc biểu diễn, khó mà bộc lộ ra sức mạnh thật sự. Thông tin quý giá thật sự mà Tố Vương lấy được từ môn kiếm pháp này là cách vận dụng nội lực lên vũ khí. Trước đó hắn vẫn luôn nghi ngờ nội lực làm sao có thể nhập vào vật chế, hiện tại thì đã có câu trả lời.

Tất cả các sự vật đều ẩn chứa năng lượng. Theo vật lý thế giới cũ thì năng lượng không mất đi mà nó chỉ chuyển thành dạng khác. Ở thế giới này, vàng bạc, sắt thép là thiên địa tinh hoa, là năng lượng ngưng kết lại mà thành. Chúng có thể vừa hấp thu vừa toả ra năng lượng. Mà chân khí chính là một dạng năng lượng. Ở thế giới cũ, vàng bạc đắt tiền là vì chúng đẹp. Đơn giản thế thôi. Ở thời hiện đại vàng bạc có nhiều áp dụng trong ngành công nghiệp hơn. Nhưng ở thời cổ đại, vua chúa yêu thích vàng bạc đơn giản là vì vẻ đẹp mê hoặc và sự quý hiếm của nó. Thế giới này thì khác, vàng bạc đắt tiền không chỉ vì nó hiếm, mà nó còn là sức mạnh.

Tiền tài của Cửu Long, Man Lạp, Thiên Triều và Ngao Liêu đều lấy đồng, bạc, vàng mà thành. Nguyên nhân tối thiểu là vì bên trong chúng đều tồn tại năng lượng. Võ giả có thể hấp thu năng lượng từ đồng xu mà tăng lên nội lực của bản thân. Một xu đồng tương ứng một phút nội lực, một bạc mười phút và một vàng một trăm phút. Nếu đầy đủ tiền tài, võ giả hoàn toàn có thể một bước đại thành. Đó là nếu võ giả thân thể chịu được năng lượng ngoại xâm. Hầu hết võ giả một ngày chỉ hấp thu được vài xu vàng là tối đa. Nhiều hơn nữa chỉ có hại không lợi, công phu thụt lùi. Đó cũng là lý do võ giả xem trọng dược phẩm hơn là tiền tài. Dược thảo, đan dược, thủy dược các loại có tính xâm lăng yếu hơn, bản chất hiền hoà nên hấp thu ít có tác dụng phụ.

Tố Vương lấy ra một xu vàng trong túi, hắn giải toả bớt chân khí trong mạch máu, sau đó hấp thụ năng lượng trong xu vàng. Năng lượng chuyển hoá thành chân khí cực kì hỗn loạn, rất khó khống chế. Không chỉ vậy, chân khí của Tố Vương thật ra là dục khí nhưng chân khí chuyển hoá từ vàng lại chỉ là phiên bản thông thường, không hề có sắc đạo ở trong. Tốn một thời gian hắn mới có thể hoàn toàn biến hoá chân khí thành dục khí. Xem ra cách thức tu luyện này dù nhanh nhưng không phải đại đạo. Chỉ có thể dùng trong lúc nguy cấp tiêu hao hết sạch chân khí.

Xu vàng sau khi bị hấp thu sạch sẽ thì mất đi sắc vàng vốn có, biến thành một màu xám vô hồn, tan dần thành bụi trong không khí. Đám lão Nhị, Vinh Dã, Tiểu Cẩu, Kính Đạt đã quá quen với việc này nên không có gì bất ngờ. Vấn Phong lần đầu chứng kiến, không kiềm được sự ngạc nhiên.

Vàng, bạc, đồng ẩn chứa năng lượng ít. Cao hơn nữa là các loại ngọc. Hồng ngọc, phỉ thúy, lam tinh, tửu thạch. Các loại ngọc này chứa năng lượng nhiều hơn và tinh thuần hơn rất nhiều. Nhưng quá mạnh so với võ giả. Chỉ có tu tiên giả sử dụng. Điều này giải thích cho Tố Vương lý do tại sao thế giới này lại ít đồ trang sức đến vậy. Kim loại lẫn ngọc quý đều là tài nguyên tu luyện, chẳng mấy ai đem ra trưng bày.

Ngược lại với các kim loại màu, các kim loại như sắt, nhôm ở thế giới này không ẩn chứa năng lượng mà lại có đặc tính biến hoá hình dạng năng lượng. Chân khí thuần chủng không sắc bén, chỉ có tạo lực. Nhưng nếu truyền vào một thanh kiếm tốt, chân khí chém ra tạo thành kiếm khí cực sắc bén. Dù chân khí không mạnh vẫn có thể đả thương người.

Tính chất này có khác rất nhiều so với võ hiệp, tiên hiệp mà Tố Vương quen thuộc. Hắn có cảm giác thế giới này hình như có chút khoa học hoá hơn là thần thoại hoá như tiểu thuyết.

Cửu Thức Kiếm Nghĩa ghi lại cách vận dụng chân khí vào chín đường kiếm sao cho kiếm khí chém ra được xa, mạnh và cực kỳ sát nhân. Đối với người sử dụng được kiếm khí, mặc dù lưỡi kiếm chém hụt nhưng có kiếm khí bắn ra thì không thể nào phòng bị. Đây là cái lợi của kiếm khí. Môn kiếm pháp này hầu như rất hoàn hảo, Tố Vương chỉ thấy nó thiếu một chữ "thủ". Hắn biết rõ đạo lý phòng ngự tốt nhất chính là tấn công. Nhưng giao đấu thiên biến vạn hoá, hắn cho rằng người cầm kiếm càng có nhiều lựa chọn thì sẽ càng có lợi.

Thế là Tố Vương dung nhập trí thức sẵn có của mình vào môn kiếm pháp mới mà hắn sáng chế. Cửu Thức Kiếm Nghĩa có chín kiếm tấn công, hắn thêm vào chín kiếm phòng thủ. Nhất thức phòng ngự khi rút kiếm. Nhị thức chắn phía trên tay thuận. Tam thức chắn phía trên tay nghịch. Tứ thức chắn phía dưới tay thuận. Ngũ thức chắn phía dưới tay nghịch. Lục thức chắn giữa phòng chém ngang. Thất thức phản đòn đẩy lệch các đòn đánh thẳng. Bát thức xoay kiếm, chặn lấy các đòn hiểm nhắm vào hạ thân. Cửu thức ngang đầu, bảo vệ lấy nơi yếu hiểm.

Chín kiếm công, chín kiếm thủ. Tố Vương hiện tại mới thấy tân pháp có chỗ vừa ý. Nhưng hắn còn có thể tăng thêm. Kiếm không chỉ có thể dùng bằng cách cầm lấy chuôi. Nếu chiến đấu quá gần, trường kiếm sẽ thua đoản kiếm, đoản đao và các loại dao. Trong thế giới cũ, vùng Trung Âu sáng chế ra một cách dùng kiếm để ngăn ngừa tệ nạn này. Phương pháp đó là một tay cầm chuôi, một tay cầm lấy thân trên của lưỡi kiếm. Rất nhiều vùng đều rèn kiếm sao cho toàn bộ lưỡi đều sắc bén. Vùng Trung Âu thì lại chỉ khiến nó sắc ở mũi kiếm và phần thân dưới, phần thân trên thì cực kỳ cùn, hoàn toàn có thể nắm bằng tay. Với một số hiệp sĩ giàu có thì họ hoàn toàn không để ý, rèn kiếm sắc từ đầu đến mũi kiếm, nhưng hiệp sĩ mặc giáp. Bàn tay cũng là có giáp nên họ dùng kỹ thuật này không hề hấn gì.

Tố Vương có thể áp dụng cả hai phương pháp. Có thể làm thân trên cùn đi, nơi này không bao giờ cắt đến kẻ địch nên chẳng lo. Hoặc có thể chế ra giáp tay. Hắn chỉ cần kiếm một người thợ rèn đủ giỏi.

Tố Vương gọi kỹ thuật này là Đoạn Thủ Kiếm. Hắn dung nhập kiếm kỹ này vào tân pháp mới. Sau đó thêm vào một số tri thức lâu la nhưng cũng hữu dụng như tấn công bằng chuôi kiếm, quai kiếm, các động tác vật bằng cách dùng kiếm làm đòn bẩy, phương pháp dùng cánh tay trợ lưỡi... Tính luôn cả Đoạn Thủ Kiếm cùng chúng nó thì đúng chín loại khác nhau.

Cái đầu hắn chứa thông tin nhiều lắm, kiến thức kiếm rất nhiều. Có lẽ vì thế mà khi hắn dùng Tiểu Chuyển Di Thuật, nó đòi tới một ngàn dục tính.

Một ngàn so ba mươi ngàn chẳng đáng là bao. Ban nãy Tố Vương dắt hai bé chó đi chơi và cho Vũ Kim chịch còn dư ra thêm hơn một ngàn lẻ, vừa đủ dùng cho tân pháp.

Tiểu Chuyển Di Thuật vận hành, tân pháp thành hình. Ngoài chín kiếm thủ, chín kiếm công và chín kiếm đặc biệt, tân pháp còn sinh ra tác dụng mới.

"Lão Đạt, ta mượn kiếm ngươi một chút." Đám sơn tặc toàn bộ dùng đao nên Tố Vương chỉ có thể mượn lão biến thái.

Lão Đạt đưa kiếm cho Tố Vương. Kiếm của lão cũng được tính là chất lượng, trông tầm thường cực kỳ nhưng cầm rất chắc tay, lưỡi sắc bén và sáng bóng, dĩ nhiên được bảo dưỡng rất kĩ lưỡng. Tố Vương chém một đường về phía cành cây gần đó. Kiếm khí thành hình, biến thành một vầng trăng màu hồng cắt ngang. Cành cây bị cắt ngọt lịm, không hề cản lại đường đi của kiếm khí chút nào và rớt lên mặt đất.

Khác với La Toàn Hoàn nhưng lại giống với Sắc Lăng Thương, tân pháp ẩn chứa dục tính nên kiếm khí phát ra có màu hồng.

"Lão Đường, ngươi chém ta một nhát. Ta dùng tân pháp mỡi đỡ đòn." Tố Vương đứng ra giữa vườn, chờ đợi Vinh Dã.

Vinh Dã biết hắn chế võ công muốn thử nghiệm nên cũng không từ chối. Đứng đối diện Tố Vương và chém tới một đao. Tố Vương dùng một trong cửu thủ thức mà đỡ lấy. Dục khí đi lại trên lưỡi kiếm, đỡ lấy đao của Vinh Dã và tạo ra một lực phản chấn. Thanh đao bắn khỏi tay Vinh Dã, bay vài vòng trong không trung và rớt xuống một nơi gần đó.

"Đây là võ công gì?" Vinh Dã nhìn bàn tay run rẩy của mình.

Lão Đạt đứng quan sát thì trợn hết cả mắt. Lão có thể nhìn thấy lúc kiếm và đao tương hợp, một luồng chân khí màu hồng tản ra trên thân kiếm phản lại lực lượng từ thanh đao. Hiện tượng này không chỉ giải đi lực đao, còn có thể gây tổn thương cho đối thủ.

Cả nhóm hưng phấn bu quanh Tố Vương mà hỏi thăm.

"Lão Vương, ngươi soái!" Lão Nhị giơ ngón cái, đầy sùng bái nói.

"Đại ca, ngươi mạnh quá!" Vấn Phong sáng rực hai mắt.

"Lão Vương, ngươi nhanh như vậy mà lại sáng chế võ công mới. Ta tâm phục khẩu phục!" Tiểu Cẩu hô hấp dồn dập.

Vinh Dã chậm rãi nhặt lại thanh đao của mình. Tố Vương càng mạnh, ngày hắn báo thù thành công càng gần. "Lão Vương, đây là kiếm gì?"

Tố Vương gãi cằm, ngẫm nghĩ. Cửu công thức, cửu thủ thức, cửu dị thức. Toàn là số chín khiến hắn nhớ tới Độc Cô Cửu Kiếm. Nhưng Độc Cô Cửu Kiếm có chín thức, mỗi thức phá một loại hình tấn công khác nhau. Tân pháp này khó mà so sánh được. Nếu so sánh thì tân pháp có phần giống với thức đầu tiên của Độc Cô Cửu Kiếm hơn.

"Kiếm này là một trong chín phần của một bộ kiếm pháp. Độc Cô Cửu Kiếm, Tổng Quát Thức. Độc Cô ý chỉ kiếm trong tay mình ta bất bại, độc cô thiên hạ. Cửu Kiếm ý chỉ kiếm pháp này có tất cả chín phần. Mà phần đầu tiên chính là Tổng Quát Thức, bao gồm tất cả các quy luật dùng kiếm."