Chương 7: Tiểu Chuyển Di Thuật

"Ồ!" Vinh Dã ngạc nhiên thốt lên. Sơn tặc cần phải có tấm lòng hung hãn, không kiêng nể đạo đức, hiệp nghĩa. Hai tên này rõ ràng là tâm thúi như chó mới có thể dửng dưng nhìn Vũ Kim bị hãm hiếp mà vẫn vui vẻ. "Bang Vân Lam chúng ta không thiếu người. Chúng ta cần gì phải nhận hai người các ngươi."

"Nếu chúng ta nói nếu chúng ta gia nhập Vũ Kim có thể để cho các huynh đệ sử dụng thoải mái thì thế nào?" Tố Vương mỉm cười nói.

Lòng Vấn Phong hơi run lên, dương vật thêm hương phấn. Chỉ nghĩ tới mẹ mình thành con đĩ cho cả bang phái là nóng ran.

"Không đủ. Nữ nhân này trong tay chúng ta. Chúng ta muốn làm gì ả thì chẳng được." Vinh Dã khịt mũi coi thường. Hắn coi hai tên này cũng được, chỉ là Tố Vương có vẻ yếu đuối, Vấn Phong gia nhập thì còn có thể.

Tố Vương nháy mắt cho Vấn Phong, để gã nói chuyện. Vấn Phong nghiêng đầu, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Ta còn có quen biết với một tiểu thư phú hộ trong thành. Nếu ta dâng nàng lên cho sơn trại thì sao?"

"Tiểu thư nào?" Vinh Dã nghi ngờ nói.

"Ngô Bá Nhi. Nàng và ta là tình nhân." Vấn Phong nói.

Vinh Dã sững sờ. Tên này thật sự là tâm ngoan thủ lạt. Không chỉ hi sinh được mẹ mình mà còn cả người yêu nữa. Không biết nên nói là gã ác hay gã biến thái đây. "Ngô gia sao? Ngươi nói thật."

"Thật không thể thật hơn!" Vấn Phong nghiêm túc gật đầu.

Vinh Dã cười ha hả, cười đến quên trời đất. Chưa nói điều Vấn Phong nói là thật hay giả, chỉ là nội dung thôi cũng làm Vinh Dã thú vị. Nhận Vấn Phong chẳng mất gì, còn cho miễn phí một nữ nhân trẻ đẹp mơn mởn hưởng dụng. Ngu gì không đồng ý. "Được, trại Vân Lam chúng ta nhận thêm hai người. Các ngươi tên là gì?"

"Tại hạ Nguyễn Tố Vương."

"Tại hạ Lâm Vấn Phong."

Vinh Dã tiến đến vỗ vai cả hai, con cặc vẫn phơi bày mà rung rinh trong không khí. Cặc Vấn Phong dài gấp đôi Tố Vương nhưng cặc Vinh Dã phải dài gấp ba, lủng lẳng như một cây xúc xích dài. Lại to tướng. Tố Vương nhìn mà hâm mộ. Tương lai hắn cũng sẽ có dương vật to như thế.

Tố Vương lén lút triệu hồi Sắc Đạo Thư mà kiểm kê dục tính của mình. Chơi tập thể đúng là cách cày kinh nghiệm hay. Nãy giờ đám sơn tặc hành hạ Vũ Kim, chưa thấy xuất lần nào mà dục tính đã bay đến hơn 1800. Tăng thêm tám trăm chỉ tròn mười mấy phút. Tố Vương mừng rỡ, hồi hộp chờ sắc thuật tiếp theo và những trò tình dục mới mẻ.

Vì tích điểm dục tính nên Tố Vương mới phí miệng lưỡi với Vinh Dã. Nếu cần hắn đã hoá Dã thành nô hoặc điều khiển suy nghĩ. Nhưng khi nghe Sắc Đạo Thư thông báo năm trăm điểm, Tố Vương liền quyết định chọn không. Cách để đạt được mục đích có rất nhiều, phương án miệng lưỡi chỉ tốn chút thời gian lại tiết kiệm hiển nhiên là con đường tốt hơn. Hơn nữa, nghe Vấn Phong chào hàng thân thể mẫu thân và tình nhân của mình cũng nứng chán.

"Dục tính tăng thêm một trăm!"

Lão Nhị phóng tinh vào lồn Vũ Kim.

"Đừng mà. Đừng xuất vào trong muội. Muội có bầu mất." Vũ Kim cầu xin nhưng ai thèm quan tâm.

Lão Nhị thoả mãn đẩy Vũ Kim ra, để tên khác thế vào. Hắn đến bên cạnh Vinh Dã và hai người Tố Vương. Nghe thấy đứa con trai biến thái bán mẹ và người yêu, lão Nhị đã hiếu kì. Sơn tặc vô đạo đức, phạt hiện đồng dâm liên cười ha hả với nhau, rất nhanh làm thân với Vương và Phong.

"Ta là Trần Văn Hai. Mọi người thường gọi ta lão Nhị. Hoan nghênh hai người Lâm huynh và Nguyễn huynh gia nhập!" Lão Nhị nói.

Lão Nhị thân thể thấp lùn, da đen thui. Bộ mặt hèn mọn, dê xòm trông y như mấy con yêu tinh xanh.

"Ta vừa gặp các vị dù lạ nhưng quen. Nếu không chê thì cứ gọi ta lão Vương."

"Gọi ta lão Phong!"

"Tốt!" Vinh Dã, lão Nhị cùng hai người đứng vòng quanh cười ha hả. Đúng là không có gì kết nối đàn ông nhanh bằng dâm tâm.

"Ta thấy lão Phong sục cặc nãy giờ. Đũng quần Tố Vương cũng cứng ngắc Chắc các ngươi hứng lắm đúng không?" Vinh Dã nói. "Cùng qua chơi với anh em."

Hai người chẳng chối từ, lột đồ đi qua hành hạ Vũ Kim cùng Vinh Dã. Lão Nhị chơi đã rồi, ngồi một bên uống nước lấy sức.

"Dục tính tăng thêm ba mươi. Dục tính tăng thêm bốn mươi lăm. Dục tính tăng thêm ba mươi chín."

Dục tính tăng ào ào như mua rào.

Vũ Kim thấy con trai mình lại gần, cơn phê qua đi, nhục nhã quay lại. Nàng giãy giụa muốn thoát khỏi những cơ thể trai tráng hùng hục hơi đang ông xung quanh. Nhưng tất nhiên chẳng thể được. Các tên sơn tặc hãm hiếp nàng càng thêm mạnh bạo. Thêm cái lồn ướt mem, hương phụ nữ thơm tho ngày một dày, chẳng ai muốn ngừng đâm con điếm này.

Vũ Kim muốn giấu mặt đi. Ai ngờ bị Vấn Phong bắt lấy, tát cho mấy phát đờ đẫn.

"Nói! Ngươi là cái thể loại gì?"

Vũ Kim ấm ức lẩm bẩm: "Mẫu thân là con điếm cho đàn ông hưởng dụng."

Vấn Phong lại tát: "Nói to hơn. Dâm hơn."

"Muội là con điếm thèm cặc." Vũ Kim gào.

Vấn Phong vung tay, bộp bộp mặt mẹ không thương tiếc. "Nữa."

Vũ Kim như hét lên: "Muội là con điếm thèm cặc, là cái hũ chứa tinh cho đàn ông. Muội thích cặc lắm. Muội yêu cặc lắm. Cho muội thêm cặc đi."

Đám sơn tặc cười to, không thể ngờ lời nói dâm loàng và dơ bẩn vừa thốt ra. Bọn họ chẳng biết là Vũ Kim không muốn nói như vậy, nàng chỉ không còn cách nào.

Thêm vài tên sơn tặc xuất tinh, vài đứa bắn thẳng lên cơ thể Vũ Kim. Một đứa xuất vào lồn nàng, đít nàng. Các tên đó vừa ra, thì Tố Vương, Vinh Dac cùng Vấn Phong thay vào. Bọn hắn chia nhau ba lỗ mà xoay quần, không ngừng lăng mạ lỗ lồn, lỗ đít và cái cơ quan ăn uống hàng ngày.

Tố Vương thích chí, mở miệng nói: "Con trai ngươi đang chịch cái lồn đã đẻ ra hắn đấy. Ngươi thấy thế nào?"

Vũ Kim thở hồng hộc, đang không bị chơi miệng nên được lấy sức một chút. Nàng chẳng còn lý trí, chỉ biết sự đam mê, bản năng thốt lên: "Sướng lắm. Lồn muội bị nhi tử chơi sướng chết luôn. Nữa đi Phong ơi! Nữa đi Phong nhi!"

Quần nhau cả một buổi sáng thì cả đám mới xong. Vũ Kim nằm xụi lơ trên đất, mặt hồng hào, tinh trùng trắng trẻo dính khắp toàn thân. Tất cả mọi vị trí trên cơ thể nàng đều dính tinh dịch khó ngửi. Trên mặt cũng có. Nàng vuốt chúng bớt xuống, sau đó cho vào trong miệng mà nuốt. Dù chưa ăn gì, nhưng nuốt tinh trùng của mười hai người khiến nàng no căn.

Không biết có phải là tưởng tượng hay không, Vấn Phong quan sát Vũ Kim mà dường như cảm thấy nàng có phần đẹp hơn.

Tố Vương cười mỉm, nhìn gã ngờ nghệch như đoán được suy nghĩ và nói: "Phụ nữ là vậy đó. Thoả mãn được tình dục thì sẽ đẹp lên. Nên ta mới nói phụ nữ là phải bị đàn ông hưởng dụng là vậy."

"Đại ca nói chí phải!"

"Ngươi xuống sông tắm lại đi cho sạch sẽ." Tố Vương nói.

Vũ Kim ngoan ngoãn làm theo. Nàng vẫn còn hận hắn, vẫn có tâm phản nghịch. Nhưng bây giờ ít đi nhiều rồi, bị dục vọng làm phai mờ sự cố chấp. Hơn nữa, nàng nghĩ với yêu thuật của Tố Vương. Nàng cũng chẳng chạy nổi.

Tố Vương triệu hồi Sắc Đạo Thư. Quyển sách này chỉ có mình hắn thấy nên chẳng lo ai hiếu kì. Dục tính bên trên từ hơn một ngàn tám mà bay thẳng gần gấp đôi lên 3679. Tố Vương cũng học thêm một sắc thuật mới.

"Sắc Pháp Tiểu Chuyển Di Thuật: Tiêu hao dục tính để dung nhập sắc đạo vào bất kì môn võ công nào."

Tố Vương tấm tắc làm lạ. Võ công hắn rất quen, đã thấy trên phim ảnh nhiều lần. Dung nhập sắc đạo vào thì sẽ như thế nào nhỉ?

Các huynh đệ sơn tặc ngồi nghỉ và trò chuyện. Chúng cũng bắt đầu làm quen với hai người mới gia nhập là Phong và Vương. Bọn họ hầu hết đều nói về Vũ Kim. Nhục mạ nàng. Khen lồn nàng ngon, vú nàng bự và sự dâm đãng hiếm có của nàng. Đến cả con trai cũng chơi. Bọn họ đôi khi cũng khen Phong có tình có nghĩa, chia sẻ cơ thể mẫu thân với người khác. Một nữa vì lấy làm lạ, một nửa hơi có châm chọc. Bọn hắn dù là sơn tặc ác độc, nhưng không phải mẹ mình đều không tha.

"Lão Nhị! Đem y phục dư đến cho Triệu cô nương." Vinh Dã ra lệnh Văn Hai.

Lão nhìn nhanh chóng lấy ra một bộ y phục da thú, phong cách tương tự với y phục của đám sơn tặc. Vũ Kim mới tắm xong, lên thấy y phục liền mừng rỡ. Nàng rốt cuộc không phải trần truồng nữa.

Bỗng nhiên Tố Vương vươn tay bắt lấy y phục. "Dã huynh có chỗ không biết. Vũ Kim rất dâm, thấm vào đến máu. Nàng không ở trần là chịu không được."

Vinh Dã ngạc nhiên, quay sang Vũ Kim nói: "Thật sao?"

Vũ Kim đỏ mặt, gật đầu. Nàng tự hành động chứ không phải do Tố Vương điều khiển. Hiện tại chỉ là biết phối hợp thôi.

"Nhưng trời cũng lạnh. Bá mẫu nên kiềm chế bản thân một chút để không bị cảm. Ta sẽ sửa sang bộ y phục này một chút để thích hợp bá mẫu."

Vũ Kim run rẩy, không biết Tố Vương lại có ý định gì. Hắn thì mượn con dao từ tay lão Nhị, nhanh chóng chỉnh sửa y phục.

"Y phục của bá mẫu đây." Tố Vương hiền lành đưa y phục đã qua dâm hoá cho nàng.

Vũ Kim ngập ngừng nhận lấy. Cả đám sơn tặc hiếu kì, chờ mong nàng mặc quần áo. Vũ Kim biết không thể nào tránh khỏi, lúng túng mặc đồ trước mọi người. Sau khi mặc xong, cả đám sơn tặc ồ lên. Vấn Phong cũng cảm thấy nóng nảy.

Y phục sơn tặc, quần da, áo lông thú. Hiện tại đã bị biến đổi mặc lên cơ thể Vũ Kim. Đũng quần bị khoét ra một lỗ lớn, để lộ âm đạo với cánh rừng lông đen rậm rạp. Cổ áo thì bị cắt sâu đến nửa bụng, để lộ ra gần hết bộ ngực đồ sộ và quần vú tím nhạt. Núm vú thì như ẩn như hiện, chỉ cần vải áo phấp phới một chút hoặc đổi góc nhìn nghiêng là có thể thấy.

Vinh Dã nhìn thấy cừng đờ đẫn. Dù thân quen chốn lầu xanh, hắn không thể tin là còn có thể chơi như thế này. Vinh Dã cười lớn, bước đến bên cạnh Vũ Kim, một tay vuốt lồn một tay thì bóp vú. Hắn đặc biệt quay sang Vấn Phong để cho gã thấy. Cảm giác đùa nghịch mẹ người khác trước mặt họ thất sự là vui vẻ. Vũ Kim cắn môi, để mặc hắn sờ sẫm không kháng cự, nàng cũng đã quen rồi.

Vinh Dã nghịch một chút thì dừng. Đưa tay liếm đầu ngón tay vừa mới nghịch âm đạo Vũ Kim. Hắn sực nhớ tới rất nhiều người xuất tinh trong người Vũ Kim thì giật mình, quệt lên áo, làm ra vẻ như không có gì. Đám người còn lại biết rõ chuyện này nhưng không ai dám cười, chỉ cố gắng nín lại. Vinh Dã hơi xấu hổ, chuyển sự chú ý về Vũ Kim. Hắn kéo hai bầu vú to xệ ra bên ngoài áo luôn, để lộ rõ đầu ti. Đám còn lại bị quần áo hư hỏng làm hưng phấn, lập tức bị đánh lạc hướng.

"Chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi bắt tay vào việc. Nghe trại chủ nói là tiểu thư trốn đi thả diều ở đây không xa. Chúng ta chia ra kiếm." Vinh Dã nói.

Chuyện là con gái trại chủ lại trốn nhà đi chơi. Trại chủ cưng chiều vị tiểu thư này như cưng trứng. Sợ nàng xảy ra chuyện nên đã sai đám đàn em tìm kiếm.