Thầy Giáo Tiểu Học

6.37/10 trên tổng số 76 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Lời nói đầu: Cũng lâu rồi mình không viết truyện nào hay tâm sự gì sau khi trải qua những thăng trầm của cuộc sống, giờ quay đầu nhìn lại cũng nửa cuộc đời nhưng vẫn trắng tay. Có lẽ do duyên và số qu …
Xem Thêm

Sau khi thi đậu tốt nghiệp ba mẹ cho tiền mua cái điện thoại và tự đi mua đạp xe đạp xuống thị xã vừa xa vừa mệt vào cái shop TT đó nếu tính ra như TGDD bây giờ ấy, coi mãi chỉ có con Nokia 3110c là lên mạng được thôi lúc đó thời Ola chat mà chủ yếu là vậy nên quyết định mua con đó. Cũng nhờ lên Ola, trường tồn… mà sau này có mấy mối quan hệ phát sinh khá phiền phức và day dưa.

Ngày thi đại học vào đầu tháng 7 tui bắt xe tự đi cao lãnh một mình chả hiểu vì sao cứ cắm đầu vào cái đất Đồng Tháp đó mà không thi ở chổ khác. Hồi đó tui chọn thi cả 2 khối A và B đều cùng một trường nhưng khác nghành trong khi đó tụi bạn nó thi một Sài Gòn một Cần Thơ…vv.

Ta nói bắt xe gặp mẹ nó xe dù như chuồng gà vừa nhỏ vừa chật lần đầu đi xe xa hên có thuốc chống ói nhưng vẫn muốn ói thấy mẹ với nhức đầu. Hỏi thằng lơ xe có đi ngang trường ĐH.SPĐT không nó cũng nói có. Giờ mới biết xe nó xe dù đi hồng ngự mà dám nói đi ngang trường, giờ mà gặp được thằng đó chắc nó cũng lên chức ông nội ngoại mẹ rồi nên tha thứ cho nó.

Tui bị bỏ ngay cái ngã 3 đường 30/4 phải tự hỏi đường đón xe bus đi thêm 6 cây số nữa mới tới trường điên người lên được. Vác cái balo đi lang thang ở một nơi mình chưa bao giờ tới và là lần đầu đi xa nhà như vậy vì cái thời học sinh của mình không như bây giờ chỉ học cắm mặt về nhà hay cùng lắm ra net thôi. Chổ nào cũng treo bảng cho thuê nhà trọ sinh viên giá rẻ thi đại học vào coi mấy chổ rẻ rẻ thì phòng chật mà ghép 2,3 người ồn ào sao mà học bài được nên thôi đi kiếm tiếp. Có nhà trọ còn một phòng trống nhưng không chịu ở ghép thì giá mắc 250 ngàn cho một khối thi bao luôn điện nước. Tính ra thi hai khối tốn 500 ngàn mắc so với sinh viên thời đó.

Tìm tới lui mãi chẳng được cái nào được nên quay lại thuê được cái nó ngay mặt tiền đối diện trường đại học luôn băng qua đường là tới nên chịu luôn cho rồi. Cái phòng tui ở còn đồ đạc của tụi sinh viên trả phòng về quê nghỉ hè nên còn đồ đạc nhiều mà toàn đồ con gái nên phòng cũng sạch sẽ. Đối diện phòng tui là cái phòng số 5 của dãy con trai. Nhà trọ này nó có ba dãy nhà một dãy con trai bên phải phòng cuối cùng nó sẽ đối diện phòng đầu tiên của dãy con gái 2 phòng rời sau đó là nhà vệ sinh chung rồi chổ phơi đồ. Nằm tuốt đằng sau nữa là dãy nhà trọ có gác và có nhà vệ sinh trong phòng luôn không phải đi chung nên giá mắc hơn và cũng chỉ cho gái thuê.

Nói sơ qua về chủ nhà thì có 2 vợ chồng và 2 đứa con một đứa học tiểu học và một đứa tuổi mẫu giáo. Nhìn thằng chồng là biết dân ăn chơi sát gái con vợ thì như bà bằng giữ chồng sát nút nhất là khi thằng chồng xuống khu gái đi thu tiền này nọ không thấy quá 5 phút con vợ xuất hiện ngay. Cái dãy nhà trọ tụi con trai xây đã lâu củ vách phần dưới là tường nhưng trên là ván cây đóng nên cũng không kín lắm nóc thì bỏ mấy tấm mút xốp trắng cho bớt nóng.

Trong năm cái phòng đó thì bốn phòng thấy có mở cửa và có người thuê củng có phòng tụi nó sinh viên năm cuối ở lại làm thêm mùa thi đại học nên không về trả phòng đó mà. Riêng cái phòng số 5 thì khóa suốt từ lúc tui trọ cho tới khi trả phòng về thì vẫn khóa bặt tăm và gây cho tui sự tò mò không biết thằng nào ở đó đẹp trai hay xấu…chứ phòng một là tụi học thể dục thể thao cao to đen hôi thì khỏi chê rồi, phòng số 3 có thằng nhìn đẹp trai hay hát sau thì biết nó học sư phạm nhạc…

Năm đó tui khi khối A sư phạm Hóa còn khối B thì sư phạm Sinh mặc dù dỡ Toán nhưng hai môn còn lại vẫn đủ điểm để đậu. Tui cũng chẳng biết học môn nào nữa cuối cùng bữa lên phòng công tác sinh viên nộp vào khoa Hóa. Ngày tui trở lại nhập học thì vẫn có cảm tình với nhà trọ củ nhưng đời không như là mơ tui được xếp vào phòng số 5 cái phòng mà hồi đi thi đóng cửa không thấy ai gây tò mò đó.

Điều gây tò mò cuối cùng tui cũng biết đó là ở chung với một sinh viên năm cuối ngành Sư phạm Tiểu học là con trai, thật ra củng không cảm tình với hắn lắm vì mới vào phòng là mùi thuốc lá nồng nặc, phòng này nó là 2 cái giường đơn ko ra đơn đôi củng không gọi là đôi nên phải ngủ cùng giường. Hắn thấp hơn mình một chút, đa ngâm đen kiểu trai miền tây gương mặt tròn tròn râu quai nón nhìn dâm dâm sao đó.

Cầm cái balo có mấy bộ quần áo chẳng biết bỏ chổ nào nhìn cái phòng như cái ổ heo ấy. Cái giường bên kia thì chất đồ đầy bụi, phòng thì không có gác mà có thiết kế cái kiểu đục cây sắt qua tường xuyên phòng kia rồi kê 2 tấm ván dài lên để bỏ đồ lên tạm củng được mốt chút. Tui định bỏ cái balo bên giường kia không có ai thì hắn nói:

- Mày bỏ bên đây nè bên đó dơ với lại vài bữa ông Thắng (chủ nhà trọ) cũng cho thêm 2 thằng vào nửa à.

- Um.

Tui thấy ngại với lại có vẻ là hắn auto mặc định tui sẻ ngủ chung giường với hắn rồi. Cái giường không to lắm quần áo, viết bút, cọ giấy nó hắn quăng tùm lum không biết chổ nào ngồi. Thấy vậy nó lấy tay đùa lại một góc cho tui ngồi. Không khí im lặng tui củng chẳng biết mở lời chào hỏi sao với hắn nửa nên đi ra ngoài sàn nước rửa mặt cho mát rồi đi vòng vòng xung quanh xem nhà trọ với lại mấy phòng khác tụi nó lên ở hết chưa.

Nhà trọ những ngày đầu tháng 10 sinh viên khóa mới làm thủ tục nhập học còn các sinh viên khóa trước đã đi học cũng được vài tuần nên có nhiều bài tập và đó là điều tất nhiên khi tui bước vào phòng vẫn thấy hắn cắm cúi bôi bôi vẽ vẽ trên tờ A3 giấy cứng. Nằm ngược đầu xoay vào trong tui gối đầu lên balo nhắm mắt lại đầu vẫn còn đau nhức sau một chuyến xe dài và mệt mỏi. Hết phổ thông mà bản thân vẫn không định hướng được là bản thân mình thích gì và mơ ước làm gì sao này có lẽ vì vậy mà tui không có hứng thú với cuộc sống sinh viên và đi học như thế này…ba mẹ là người định hướng sư phạm cho tui.

“ Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây

Thương lá vàng úa tan

Mây bơ vơ bay khắp nẻo vô tình

Cho người yêu ước mơ

Người đi khai phá nét kiêu sa

Tuy lính chiến xa nhà mà vẫn luôn yêu đời…”

Đang buồn nghe nhạc hắn mở trên cái Nokia Xpressmusic 5310 mà còn buồn hơn sau đó tui phát hiện ra là trên cái điện thoại của hắn chỉ toàn nhạc của Đàm Vĩnh Hưng fan ruột thì phải. Thấy cái thẻ sinh viên treo ở cái móc trên tường tên Lê Văn Trọng cùng với cái mặt trẻ trâu đen thui nhìn không giống ở ngoài lắm. Cũng không thân thiết gì nên tui không hỏi thêm thông tin ở chung trước sau gì củng biết thôi mà.

Chiều mưa Cao Lãnh có lẽ là thứ đáng sợ nhất nó mang đến một nỗi buồn bã da diết nhất là những người xa quê, nền trọ thấp mưa như trút nước khi tui giật mình dậy thì không thấy hắn đâu trời thì mưa và nhá nhem tối. Tiếng mấy con nhái dế kêu in ỏi hên cái nền trong phòng nước chưa tràn vào mà ở ngoài thì lêu bêu thấy ớn. Giờ thì biết tại sao giá trọ của dãy này lại rẻ tính ra tiền nhà điện nước một tháng chừng 150k/ người trở lại. Đói bụng và lạnh ngoài trời vẫn mưa chẳng biết làm sao để đi ăn hay đi tắm gì cả đành chịu trận vậy đợi bớt mưa rồi tính.

Nằm mãi cũng chán tui lấy điện thoại ra lên ola xem có ai nhắn tin hay làm quen gì không và đương nhiên là vào room Đồng Tháp. Nằm chat xàm xàm với mấy nick lạ toàn hỏi tên tuổi người yêu chưa ở đâu làm gì mãi cũng chán. Có đứa ở phường 6 chắc cũng sinh viên rủ tối café tui cũng ừ ờ cho có chứ mưa gió vầy đi đâu cho mệt.

Hơn 8 giờ tối trời bớt mưa thì cái cảnh dành nhau nhà tắm nhà vệ sinh mới nản 2 dãy nhà hơn 8 phòng xài chung 3 cái nhà tắm với vệ sinh trong đó 1 cái cũ xì và bẩn nữa chứ. Nên thôi tui lấy cái bóp bỏ vào túi và cái điện thoại rồi chạy ra ngoài từ phòng trọ ra tới cổng cũng hơn 30m. Nhìn xung quanh chả biết đi hướng nào mưa gió vậy ai mà bán gặp ngay cái thành phố ở quê nữa chứ, tui nhớ lại cái hồi xuống thi đại học khu bến phà có mấy tiệm hủ tiếu bán xuyên đêm cho khách nhưng giá củng hơi mắc còn không thì đi ngược lên hướng bưu điện cũng có mấy cái xe hủ tiếu gõ mà giờ thấy củng tối đen. Chắc mai tui đi mua đồ nấu ăn cho rồi chứ kiểu này ăn tiệm nhịn đói dài dài cơm thì không có bán đêm nếu muốn ăn đi rất xa ra trung tâm. Đành ăn tạm hủ tiếu vậy, mưa vẫn lăm răm tô hủ tiếu nghi ngút khói ấm áp bỏ vào thêm vài cọng rau thơm vừa ăn vừa nhìn sang dãy bên kia đường là hành lang của trường đại học nó khá dài từ bến phà đến tận quân khu 9. Giờ này vẫn còn nhiều cặp che dù đi bộ bên kia đường vừa ăn vừa thơ thẩn ngoài trời mưa lất phất.

Bình Luận (51)

  1. user
    bebe1191 (1 năm trước) Trả Lời

    Tui với bạn cùng phòng cũng gần như thế chỉ khác là hắn là trai thẳng nên tui cũng ko dám làm gì quá chỉ dừng lại ở quan tâm chăm sóc với ôm nhau ngủ thôi. sau khi ra trường tui cũng ko thường liên lạc với hắn nữa, vừa rồi hắn cưới vợ tui cũng tới dự, hắn ko dùng MXH nữa nên chúng tui cũng chẳng tương tác gì. hắn thì bận rộn với gia đình nhỏ của mình, tui thì vẫn nhàm chán qua ngày vì chứng trầm cảm từ trước. truyện rất hay cho đến đoạn cuối thì cảm thấy bế tắc,vô vọng quá. ko có nhau cũng được chứ đừng âm dương cách biệt như thế. cứ để Trọng lấy vợ đi còn nv "Tôi" có thể thành đôi với con bà dì 7 hay Thái cũng được mà. Buồn!

  2. user
    Đức Quý Mai (2 năm trước) Trả Lời

    V truyện l làm T buồn khóc hết nước mắt

  3. user
    Trung Hưng Huỳnh nguyễn (2 năm trước) Trả Lời

    Tuy là truyên ít cảnh h nhưng đọc truyện tưởng cái kết vv như mong đợi nhưng ko cái kết hoàng toàng trái ngược Đúng vs cái câu hoa ko tàn chỉ là ha trên giấy Tình ko tan tình chỉ trong mơ😓😭

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→