Chương 1: Khởi đầu

Sông Viêm, con sông Viêm với bờ sông rộng lớn, nhịp điệu dòng chảy ngang dọc từ thời xa xưa, đã nuôi dưỡng nên sức sống và sự trù phú vô hạn ở nơi này. Những người ngâm thơ dùng lời thơ, nhạc phổ để ca ngợi dòng sông như mẹ hiền này, nhưng nàng không hề bị lay động bởi điều đó, khởi nguồn của nàng là dòng chảy liên tục từ những ngọn núi xanh tươi, hùng dũng, lao ra biển và không quay trở về.

Bên bờ sông Viêm, là vùng đất Trung Nguyên, nơi này bao bọc bởi núi xanh, cây rừng quanh núi trùng trùng điệp điệp và xanh mướt, cổ thụ che trời, lũy trúc xanh đung đưa, suối chảy róc rách, hẻm núi độc, hang động lạ, thung lũng sâu thẳm, hồ lạ, hồ cổ, các di tích lịch sử và danh lam thắng cảnh, có cổ có thần bí, nơi ngọa hổ tàng long, phong thủy bảo địa, người giỏi đất thiêng.

Hoặc những ngọn đồi xanh cao chót vót, hùng vĩ và cao lớn, duyên dáng mê người, hay những thác nước bay lên trời, núi non trập trùng, trùng điệp, muôn màu muôn vẻ. Rừng cây xanh um, một năm bốn mùa đón và đưa gió tuyết, mưa sương, sức sống bừng bừng. Rừng cây trên đỉnh Viêm Đô cũng xanh ngắt, gió núi thổi qua, khi thì gào thét rung động, có lúc nhẹ như nước chảy róc rách, chợt như sóng biển gầm thét dữ dội, hàm súc vô cùng thú vị.

Núi xanh vào thu, lá đỏ càng thêm quyến rũ người. Đỉnh Viêm Đô có dốc dựng đứng hiểm trở, có nhiều đỉnh núi kỳ lạ ở nhiều chỗ. Leo lên đỉnh núi phóng tầm mắt ra nhìn bốn phía xung quanh, thấy dãy núi xanh biếc, cánh rừng bao la bạt ngàn nhấp nhô, sương tuyết mờ ảo như chốn bồng lai tiên cảnh, cảnh sắc thiên nhiên có sức hấp dẫn không thể tả nổi.

Thành phố Viêm Đô được bao bọc bởi núi và sông, non xanh nước biếc, người giỏi đất thiêng, khoáng sản phong phú, là con đường trung tâm và quan trọng của vùng Trung Nguyên, từ xa xưa đã là nơi giao tranh của các nhà quân sự, hiện tại là nơi đi đầu phát triển về công thương nghiệp.

Mùa hè với màu xanh, ở trên trời là lúc đang múa bút vẩy mực, dưới bầu trời xanh là những đám mây trắng, vẽ ra từng bức tranh đầy màu sắc về cảnh sắc thiên nhiên đẹp. Đập vào mắt hoặc là màu xanh đậm, hoặc là màu xanh biếc, đã trút bỏ hoàn toàn lớp nền vàng nhạt, trông thật xanh tươi và xum xuê, không nhợt nhạt, không còn non, nó thể hiện hết sức sống.

Nó đam mê hấp thụ ánh nắng ấm áp, và thở ra hơi thở tinh khiết một cách thong thả, để bạn có thể cảm thấy sảng khoái và mát mẻ trong một nơi trú ẩn xanh tươi như vậy. Nhưng cũng có những tình huống không lường trước được, Đám mây có điện tích âm dương hôn nhau say đắm sau buổi chiều, tia chớp là ánh mắt lơ đãng để lộ vẻ trìu mến, sấm sét là tiếng cười hạnh phúc của họ và bảy sắc cầu vồng sau cơn mưa là kết tinh tình yêu của họ. Trời xanh, mây trắng, cầu vồng lộng lẫy, là phong cảnh đẹp nhất đan xen vào giữa ngày hè.

Ngày hôm đó là một ngày đẹp trời, khi màu đỏ và màu xanh lá cây dịu lại, một chiếc Ferrari màu đỏ từ từ lái vào tiểu khu Viêm Hoàng, dừng lại trước một tòa nhà, cửa chỗ lái xe mở ra, một đôi chân thon dài trắng như tuyết, ngọc ngà được bao bọc trong đôi tất chân màu da gần như trong xuyên thấu, đôi chân xinh đẹp từ từ đáp xuống mặt đất, người bên trong tuy tao nhã nhưng vẫn mang theo nhiều cám dỗ, thu hút ánh mắt của những người đi đường.

Một người phụ nữ trưởng thành và xinh đẹp bước ra khỏi xe với phong thái thanh tao lịch sự, nhìn thấy bà ấy đang mặc một bộ áo dài với những bông hoa màu đỏ và những chiếc lá trắng, bộ ngực đầy đặn và cao ngất, cùng vòng eo nhỏ thon thả, bộ đồ ôm lấy thân người càng làm tôn lên khí chất sang trọng, yêu kiều.

Vốn là một người đẹp tầm quốc sắc thiên hương, dưới sự tô điểm của lớp phấn mỏng và đồ trang sức trang nhã này càng tô thêm vài phần khí chất, xinh đẹp đến mức người ta không dám nhìn gần.

Chiếc áo dài cổ đứng được thiết kế riêng với tay áo và ống tay ôm chặt lấy thân hình đầy đặn của bà ấy, bộ ngực vốn đã đầy đặn của bà ấy trông ngày càng cao hơn, mà hai đóa hoa mẫu đơn đỏ được thiết kế vừa vặn đúng chỗ bầu ngực, tạo nên cái nhìn ba chiều, chiếc sườn xám thắt chặt ở sườn và buông lỏng ở hông vừa phải để tôn lên vòng eo thon thả chưa đầy một vòng tay của bà ấy và cũng làm nổi bật cặp mông tròn trịa đó, độ dài áo chỉ tới đầu gối, xẻ cao lên đến tận góc đùi, chỉ thấy khi bà ấy bước đi, hai bầu ngực khẽ run lên và sắp lộ ra ngoài, cái bụng dưới hơi nhô lên, hai chân đung đưa, vùng tam giác phía trước và hai mông phía sau chợt ẩn chợt hiện, thể hiện rõ nét quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành.

Đặng Tú Nguyên, năm nay đã bốn mươi hai, nhưng nhìn bà ấy lại tựa như mới hơn 30 tuổi, bà ấy vẫn rất thanh lịch, thần thái không tuổi, nét quyến rũ vẫn còn, hai mắt ngập nước có thần mà lộ ra phong tình mê người, sắc diện phù dung, tuy nơi khóe mắt có nếp nhăn lờ mờ, nhưng không làm giảm đi phong thái ngược lại tăng thêm vài phần thành thục, tao nhã, đoan trang, xinh đẹp của một người phụ nữ trung niên trưởng thành.

Áo dài làm từ gấm Tô Châu, nâng bộ ngực cao ngất, đôi chân ngọc lộ ra chỗ tà xẻ cao của sườn xám, nó được bọc trong một đôi tất xuyên thấu có màu da, đôi giày cao gót màu trắng ngà, mọi thứ trông thật đoan trang và tao nhã, có thể thấy được một điều bà ấy nhất định không phải người bình thường coi trọng hình tượng bên ngoài không, vì đôi mắt đẹp khẽ đảo nhìn chung quanh, thể hiện rõ khí chất đoan trang, sang trọng, phẩm hạnh thanh nhã lộ ra trong xương cốt, đó là những gì có ở người giàu, người sống an nhàn, sung sướng.

Khi người phụ nữ xinh đẹp trưởng thành đi lại, vòng eo đung đưa, cặp mông đầy đặn được ôm chặt trong chiếc sườn xám thêu hoa mẫu đơn đỏ làm từ gấm Tô Châu, làm nó trông càng thêm tròn và cao, hai chân thon trắng như tuyết lộ ra từ tà xẻ cao của chiếc sườn xám khi bà ấy bước đi, dưới ánh mặt trời chiếu xuống làm ánh lên màu hồng mê người, cặp đùi đầy đặn và lớp ren của chiếc tất cũng lấp ló, kết hợp với giày cao gót màu trắng ngà, trông bà ấy thật ung dung mà sang trọng, hiền thục mà tao nhã, hơn nữa còn rất gợi cảm, quyến rũ người, đầy sức hút và phong tình của một người đẹp trưởng thành.

Đặng Tú Nguyên đi lên các bậc thang và đến số 301, bà ấy dừng lại và bấm chuông bằng ngón tay ngọc ngà của mình.

– Anh Tùng Quân, anh đến rồi, anh họ!

Một giọng nói ngọt ngào lanh lảnh vui sướng kêu lên rồi cửa được mở ra.

– Bé Yến rất nhớ anh họ của cháu lắm hả! Nghe nói hôm nay anh họ Tùng Quân tốt nghiệp về nước, nên cô gái nhỏ xinh đẹp của chúng ta đang rất vui nhỉ? Cháu đến nhà dì cháu sớm như vậy rồi à! À mà, bé Duyên nhà dì học trung học rất căng thẳng nên không thể đến chơi với cháu, còn mẹ cháu với chị gái cháu đâu?

Đặng Tú Nguyên cười duyên và véo má trắng nõn, đáng yêu của Đỗ Yến.

– Chị Mỹ Duyên mới xinh đẹp, còn dì Tú Nguyên là người đẹp nhất! Hì hì!

Đỗ Yến mặc một chiếc áo T-shirt (áo sơ mi) màu vàng khô héo và một chiếc quần short jean có thiết kế đơn giản màu sáng, ôm lấy thân hình mảnh mai của con bé, làm thấp thoáng những đường nét duyên dáng nữ tính: một mái tóc dài hơi ướt xõa từ bên trái xuống ngực, chiếc cổ thon và mềm mại, trắng nõn như ngà voi, trên khuôn mặt xinh xắn, mịn màng của cô gái nhỏ có đánh một lớp phấn mỏng, làn da trắng như tuyết của con bé ửng hồng như phấn hoa hải đường, đôi môi anh đào hồng nhuận được phủ một lớp son bóng trong suốt, khi con bé nói chuyện, cánh môi khẽ khép khẽ mở, làm người ta xúc động muốn âu yếm nó.

Chiếc áo T-shirt hơi rộng không thể che đi dáng người chữ S uyển chuyển tự nhiên của con bé, cùng làn da bóng loáng mịn màng, trắng như tuyết trong vắt, nó không có một chút tì vết nào, cặp vú đẹp nhô lên rất cao, tạo thành một cảnh tuyệt mỹ, eo liễu mảnh mai, một đôi chân xinh đẹp thon dài, cùng với cặp mông căng tròn, thân hình nóng bỏng đầy đặn quyến rũ của một cô gái đẹp trổ mã sớm.

Chiếc quần short Jean ngắn cũn cỡn bó chặt tôn lên mông ngọc tròn trịa của con bé, đồng thời cũng làm lộ ra đôi chân ngọc bích thon thả hoàn mỹ với một sự quyến rũ khó tả.

Trên nền da lấn tuyết áp sương phụ trợ, làm cặp đùi trắng như tuyết và mềm mại càng thêm động lòng người. Chân đẹp như được điêu khắc từ bạch ngọc đang đeo một đôi dép lê màu hồng, những ngón chân lộ ra ngoài giống như những cánh hoa huệ tây, móng chân đỏ tươi lấp lánh trên chân ngọc, nõn nà, có vẻ đẹp đẽ và đáng yêu.

Sự mềm mại đặc trưng của các bé gái trông rất mềm mại. Khuôn mặt hơi trẻ con như con nít, tròn trịa và có chút da thịt núc ních trông đặc biệt đáng yêu, quả thật con bé trông hơi giống với chị gái nó Đỗ Diệp và mẹ Võ Ngọc Hà! Đôi mắt to sáng ngời đầy vẻ sợ hãi, chiếc mũi thanh tú và nhỏ nhắn hếch cao, khuôn miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ tươi lộ ra vẻ đáng yêu của trẻ con. Tiêu chuẩn của một cô gái nhỏ hư hỏng, con bé mới mười bốn tuổi mà đã xinh đẹp quyến rũ như vậy, đến khi trưởng thành thế nào đây.

Thử ngẫm lại, Đỗ Diệp xinh đẹp như vậy, lại được công nhận là hoa khôi y tá trong bệnh viện, nên cô em gái ruột làm gì kém cỏi được! Nhưng nhìn vẻ ngoài đó, có vẻ giống phiên bản loli của Võ Ngọc Hà hơn, khiến người ta càng yêu hơn.

Cô gái xinh đẹp uống cạn ly đồ uống rồi đi vào phòng ngủ của anh họ mình, tiếp tục ngồi vào bàn máy tính để chơi trò mai mối, chờ anh họ Tùng Quân trở về.