Chương 7: Ni cô trẻ xinh như ngọc

Chương 7: Ni cô trẻ xinh như ngọc

Trước khi kết hôn, Lê Tuyết thường tự lái xe để đi làm, và sau khi kết hôn, cô ta cũng vẫn vậy, vì vậy Lê Tuyết chưa bao giờ gặp phải tình huống đáng xấu hổ khi bị một kẻ dê xồm trên xe buýt. Các đồng nghiệp nam trong văn phòng của công ty di động thỉnh thoảng có hay đùa giỡn một chút, nhưng họ e dè với gia cảnh của Trần Dũng chồng của cô ta, cho nên cũng khá kính sợ và tránh xa. Mà hôm nay, tại miếu Quan m trên núi Viêm Đô, một cuộc tấn công trực diện và táo bạo của người đàn ông lạ mặt này là điều mà Lê Tuyết chưa từng gặp phải trước đây.

Trong lúc nhất thời, đầu óc Lê Tuyết dường như ngừng chuyển động, không biết làm cách nào để chống lại sự xâm nhập sau lưng. Trong đầu óc trống rỗng, cô ta chỉ có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay vô cùng nóng bỏng, đang muốn nhào nặn cặp mông trần trụi của mình. Năm ngón tay mạnh mẽ đã hoàn toàn đắm chìm vào da thịt, bóp nhẹ hoặc bóp mạnh, như thể đang tận hưởng sự gợi cảm và đàn hồi của cặp mông xinh đẹp.

Lê Tuyết nhận ra rằng cô ta đang bị người ta khinh bạc, vừa kinh ngạc vừa tức giận quay đầu ra sau nhìn.

Điều khiến cô ta kinh ngạc hơn nữa là phía sau cô ta là một nam thanh niên xinh đẹp đã nhìn trộm cô ta trong chính điện của miếu Quan m vừa rồi!

Cô kinh ngạc nhìn cậu ta, hoàn toàn không để ý đến bàn tay to lớn đang lộng hành phía sau.

Võ Tùng Quân nhìn khuôn mặt đang ngẩng lên của cô ta, cậu ta mỉm cười hài lòng.

Cậu ta không ngờ rằng người thiếu phụ xinh đẹp trong lòng mình, ngoài dáng chuẩn, thậm chí còn có khuôn mặt xinh như hoa.

Tất nhiên Võ Tùng Quân, người luôn luôn ngông cuồng phóng túng, sẽ không bỏ qua cô ta - nếu đã bị kẹt ở trong đám đông rồi, thì cậu ta sẽ tìm một cái gì đó thú vị để vượt qua thời gian!

Cậu ta nhanh chóng ném người phụ nữ xinh đẹp ra sau đầu và lên kế hoạch tập trung quyến rũ người thiếu phụ trẻ đẹp trước mặt, cậu ta nhận ra Trần Hiểu Mẫn và đoán rằng rất có thể người phụ nữ xinh đẹp này chính là vợ của Trần Dũng.

Lê Tuyết, người đang sững sờ nhìn cậu ta, ngây ngốc nhìn nụ cười tình tứ và quyến rũ của cậu ta, làm cho tâm trí luôn minh mẫn của cô ta đã bị nụ cười của cậu ta mê hoặc, hoàn toàn mất đi tác dụng.

Lê Tuyết vừa lo lắng vừa xấu hổ, cô ta chưa từng gần gũi da thịt với người đàn ông xa lạ nào ngoài chồng mình là Trần Dũng, mà giờ phút này, lại bị một bàn tay xa lạ của thanh niên thò vào vùng cấm trong váy của Lê Tuyết, làm cho khuôn mặt trắng trẻo và dịu dàng không khỏi đỏ lên.

Dưới lớp váy xếp ly bằng vải caesium màu vàng ngỗng lịch sự, cặp đùi và mông đầy đặn trắng như tuyết được bọc trong đôi tất pha lê trong suốt màu da thịt đang bị đôi tay to xa lạ xoa nắn một cách khiếm nhã. Bờ mông tròn trịa trơn bóng được vuốt ve nhẹ nhàng, nhào nặn, véo, lột ra bên ngoài, ép vào trong, xoa nắn qua lại, dưới bụng dưới đột nhiên xuất hiện một vật thể vừa cứng vừa nóng. Cô ta không hề tự hỏi đó là cái gì, lại mở miệng hỏi:

- Cậu đang làm gì vậy?

Hỏi ra lời này cô ta mới ý thức được mình thật ngu ngốc.

Bởi vì câu hỏi của cô ta, Võ Tùng Quân cười khẽ, cậu ta hiểu người thiếu phụ trẻ đẹp trước mặt là một người vợ đoan trang, đức hạnh, chưa từng lừa dối chồng. Nói cách khác, với thế lực của gia tộc họ Trần và sự độc đoán của Trần Dũng, ai lại dám xông pha lên đầu của Thái Tuế chứ?

Cậu ta không trả lời, thay vào đó lại siết chặt bàn tay trên eo cô ta, để cái bụng mềm mại của cô ta nhẹ nhàng xoa nắn vật tổ đàn ông vốn đã thịnh vượng của cậu ta.

- Cậu đừng làm thế này…

Bị bàn tay mạnh mẽ của cậu ta kéo ra, Lê Tuyết theo bản năng vặn vẹo thân thể, cố gắng tránh đi vật cứng trước bụng.

Bàn tay to lớn của chàng trai xa lạ dường như được tích điện, sự đụng chạm và cọ xát khiến Lê Tuyết cảm thấy tê rần, tim của cô ta không hiểu sao lại đập nhanh hơn, trong người đột nhiên cảm thấy khô nóng.

Thấy nét mặt của cô ta không có biểu hiện gì là không vui hay chán ghét, Võ Tùng Quân táo bạo hơn, trực tiếp dùng hai tay ôm lấy khuôn ngực căng tròn của cô ta, dùng ngón tay cái xoa xoa thịt vú đầy đặn của cô qua lớp quần áo, đồng thời quan sát biểu hiện của cô ta.

Cặp vú đẹp tinh tế và đầy đặn như bị điện giật, thân thể mỏng manh run lên, cả người ngất ngây, Lê Tuyết không khỏi mặt đỏ bừng và đôi mắt ươn ướt, đó là dấu hiệu của việc dục vọng đang dâng trào.

Lê Tuyết miễn cưỡng kết hôn với Trần Dũng do hoàn cảnh gia đình nghèo khó và cha mắc bệnh hiểm nghèo. Sự giáo dục nghiêm khắc trong gia đình và chính bản thân của Lê Tuyết cùng với sự thiếu tiếp cận của Trần Dũng chính là tâm lý tốt nhất, khiến Trần Dũng không thể cho cô ta có được khoái cảm tuyệt vời ngay cả khi cậu ta háo hức nhất. Vào đêm tân hôn, Lê Tuyết đã trao trinh tiết của mình cho Trần Dũng gần như là một sự hy sinh.

Trải qua tuần trăng mật và ân ái hàng đêm, Lê Tuyết mới được nếm trải niềm vui, nhưng một năm nay tính ham chơi của Trần Dũng lại tái phát, đêm đêm bị cuốn vào ăn chơi đàng điếm ca hát, Lê Tuyết từ thiên đường của tuần trăng mật ngã xuống địa ngục, tức giận, ấm ức, bất lực và thờ ơ.

Mà bây giờ, vì tâm hồn lơi lỏng, thân thể thành thục liền phát sinh phản ứng theo bản năng trước sự vuốt ve âu yếm của đàn ông. Hành động thô lỗ của cậu ta không khiến cô ta chán ghét, cô ta thành thật đối mặt với cảm giác thoải mái mà cô ta cảm nhận được trên người mình, và không hề rời mắt khỏi cậu ta.

Cơ thể mỏng manh trong tay Võ Tùng Quân khẽ run lên vì sự đụng chạm của cậu ta, trên trán mỹ nhân như hoa đào bị tình dục thúc giục mà đỏ bừng bừng.

Đột nhiên, cậu ta dùng hai ngón tay xoa nhéo đầu vú còn chưa nhô ra của cô ta, sóng điện xuyên thấu từ quả cậu đào ấy đến tận sâu trong trái tim thiếu phụ xinh đẹp.

- Ưm… a….

Lê Tuyết co người lại, một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng, khoái cảm nhột nhạt trong lồng ngực khiến cô ta không thể kiềm chế được. Đầu vú nhạy cảm, dưới sự đùa giỡn lão luyện tinh vi của nam thanh niên lạ mặt, hết đợt này đến đợt khác Lê Tuyết bị điện giật bắn vào người.

Cô ta bị âm thanh của mình làm cho giật mình, vội vàng lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn lại, xấu hổ vùi mặt sâu vào trong ngực, không thể tin được âm thanh khiến người ta nghe xong phải đỏ mặt lại phát ra từ chính miệng mình.

Võ Tùng Quân cảm thấy thích thú trước phản ứng của cô ta, cúi mặt thì thầm vào tai cô ta:

- Chị đúng là một người đẹp chân thật và nhạy cảm. Đừng ngại, điều đó có nghĩa là chị thích tôi chạm vào chị như thế này...

Tai của Lê Tuyết đỏ ửng do luồng khí nóng cậu ta thổi vào khi cậu ta nói, mà đôi tai nhỏ đỏ ửng đó lại khiến cho cậu ta không thể nhịn được phải thè lưỡi ra và liếm vào vành tai của cô ta.

Tay nắm lấy vú của cô ta, trượt xuống eo cô ta, di chuyển đến phía trước, nới lỏng váy của cô ta ra một chút, đặt tay lên bụng cô ta và đưa những ngón tay vào nơi ấm áp và êm ái giữa hai chân của cô ta.

Lê Tuyết không ngờ cậu ta lại dạn dĩ đến vậy, dù lẫn trong đám đông sẽ không ai có thể để ý đến động tác của họ, nhưng nếu bị nhìn thấy thì sao đây?

Toàn thân căng thẳng, kẹp chặt chân lại, cô ta đỏ mặt nhìn xung quanh đám đông ồn ào, may mà không ai để ý đến họ.

Cô ta quay đầu lại, mắt long lanh nhìn cậu ta.

- A... đừng…

Từ sâu trong cổ họng của Lê Tuyết phát ra sự cầu xin gần như không nghe được.

Khi lực chú ý tập trung vào cuộc tấn công từ phía sau, thì tay phải của chàng trai lạ đã lẩn vào bụng dưới của Lê Tuyết, chạm đến mép quần lót, vuốt ve cái bụng mịn màng và trơn bóng của Lê Tuyết, và thăm dò vào vùng bí mật của cô ta.

cỏ.

- Nơi đó... Tuyệt đối không được…

Lần này Lê Tuyết thực sự bị sốc, cô ta gần như dùng hết sức nện vào ngực chàng trai xa lạ, thoát khỏi vòng tay của cậu ta, và lẫn vào đám đông chạy trốn mất dạng.

Võ Tùng Quân "Ui da" một tiếng thì đã bị đánh bay, dành phải trơ mắt nhìn thiếu phụ xinh đẹp lắc cặp mông đẹp đi mất dạng, quay đầu lại liền thấy một ni cô đang yên lặng nhìn mình ở trong góc.

Khuôn mặt xinh như ngọc nhã nhặn lịch sự nở nụ cười dịu dàng, đôi mắt sâu thẳm giống như ánh sao lấp lánh, huyền ảo động lòng người, thân hình cao thẳng uyển chuyển vô song, như có một bầu không khí mơ màng thực sự lưu chuyển quanh bóng đen xinh đẹp, mặc kệ Võ Tùng Quân có mở to mắt như thế nào, cũng không thể nhớ được khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, thật thần kỳ.

Ni cô này khoảng chừng hai mươi tuổi. Chiếc áo choàng rộng bị gió núi thổi sát vào người, vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ. Mái tóc đẹp của cô ta tung bay trong gió, trông vô cùng quyến rũ... cô ta trông thật xinh đẹp, vậy mà làm một ni cô, đây là một mất mát rất lớn đối với đàn ông. May mắn thay, tóc của cô ta không bị cạo sạch, cô ta chỉ mặc một chiếc áo choàng của nữ tu, nhưng mặc dù chỉ mặc một bộ đồ có thể được sử dụng như một bộ đồng phục vậy mà cô ta đã hấp dẫn như vậy rồi. Hả? Đồng phục hấp dẫn? Chết tiệt, sự cám dỗ của bộ đồng phục ni cô này thực sự rất kích thích. Võ Tùng Quân ánh mắt đều tập trung vào ni cô xinh đẹp đó, càng nhìn càng thấy ni cô càng yêu kiều diễm lệ, hai ngọn núi Ngọc Nữ đầy đặn tinh xảo trước ngực khẽ run lên, làm cho Võ Tùng Quân ánh mắt nhìn cũng thẳng.