Chương 8: Ni cô trung niên xinh đẹp.

Chương 8: Ni cô trung niên xinh đẹp.

Nghĩ tới đây, Võ Tùng Quân không khỏi nhìn về phía ni cô trẻ tuổi xinh đẹp kia, chỉ thấy mặt mũi cô ta thanh tú mềm mại như trăng non sáng ngời, mắt phượng và lông mày lá liễu, toát lên vẻ cuốn hút độc đáo của người con gái trưởng thành.

Lúc này cô ta đang mặc một bộ đạo bào rộng rãi, một đôi chân dài hơi tách ra, cặp đùi tròn trịa hoàn mỹ nâng đỡ vòng eo đẫy đà, ở phía trước là ngực của cô ta, một đôi nhũ to lớn không gì sánh bằng, nó kích thích mạnh vào ánh mắt của Võ Tùng Quân.

Trước ngực cô ta là một đôi vú trắng nõn mà cao vút, chống đẩy lên lớp quần áo, nó rung động nhẹ nhàng theo từng nhịp thở của cô ta, nó dường như có sự sống vậy, lung lay ở trước ngực ni cô. Lông mi của cô ta dài và cong giống như trăng khuyết trên bầu trời, cùng một đôi mắt xếch linh động như nước, lúc này lại lộ ra vẻ cuốn hút.

Từ bên ngoài nhìn vào, cô ta chỉ mặc áo bào thường, nhưng cái đỉnh núi khổng lồ của cô ta không có dấu hiệu chảy xệ chút nào, ngược lại càng giống của thiếu nữ còn xuân, nó dựng đứng, cao ngất.

Ni cô xinh đẹp thấy Võ Tùng Quân chú ý thấy mình đang nhìn cậu ta, biết rằng cậu ta đã biết cô phát hiện ra hành vi vuốt ve thiếu phụ xinh đẹp của cậu ta, cho nên cô ta không khỏi đỏ mặt, nhướng lông mày liễu, trừng mắt nhìn cậu ta một cái, rồi xoay người đi vào hậu viện.

Võ Tùng Quân đi theo sát, nhưng tiểu ni cô lại không thấy bóng dáng nữa, mà chỉ có một ni cô trung niên đang muốn từ cửa sau bước vào chính điện của miếu Quan m.

– Này! Tiểu thí chủ…

Ni cô trung niên kia liếc mắt nhìn thiếu niên xa lạ, rồi đôi mắt đẹp chợt chớp động một cái, để lộ ra vẻ kinh ngạc khó hiểu, giống như đột nhiên gặp lại người quen mà mình đã lâu rồi chưa gặp mặt, sau đấy, bà ta điều chỉnh nét mặt trở lại vẻ ôn hòa,

– Nhìn tướng mạo của tiểu thí chủ nghiêm trang, ngoại hình phi phàm, không biết người tới đây để du sơn ngoạn thủy hay là thắp hương cầu nguyện hay là tham gia thiền định dài?

– Sư thái quá khách sáo rồi! Không biết nên xưng hô với sư thái với pháp danh là gì?

- Bần ni Diệu m!

– Pháp danh nghe thật hay, như nghe âm thanh của thần tiên!

– Tiểu thí chủ quá khen rồi! Tiểu thí chủ vẫn còn chưa trả lời câu hỏi của bần ni?

- Không giấu gì với sư thái, vừa rồi tôi mới thấy một chị gái ni cô xinh đẹp đi vào, muốn hỏi chị ấy tên gì mà thôi!

– Đã bước vào cửa Phật, còn cần gì để ý tới sắc đẹp? Sắc tức là không, không tức là sắc, trước mặt Quan m Bồ Tát, tiểu thí chủ sao lại quấy nhiễu tu thiền? - ni cô trung niên chấp hai tay vào nhau, cúi đầu, nhẹ giọng khuyên nhủ.

– Sư thái trách rất phải, xin thứ cho con trẻ người non dạ, tuổi trẻ hoang đường, chỉ là tối hôm qua con mơ thấy Quan m Bồ Tát báo mộng cho con nói con có duyên chưa dứt ở nơi miếu Quan m này, cho nên hôm nay đặc biệt tới cầu nguyện nối duyên!

Võ Tùng Quân chắp tay làm trò, nửa thật nửa giả, giải thích.

Ni cô trung niên đang nói tới đây thì người khẽ run rẩy, trong lòng thở dài không thôi, chẳng lẽ Bồ Tát thật sự hiển linh, lẽ nào trần duyên chưa dứt sao? Hơn nữa, ban đầu thoạt nhìn qua thiếu niên này, bà ta gần như có thể kết luận thiếu niên này có tám chín phần mười là con của Bùi Sở Khanh và Võ Ngọc Hằng, hai mươi năm trước bà ta và Võ Ngọc Hằng cũng là bạn thân rất thân, và con gái của bà cũng là do Võ Ngọc Hằng lén đỡ đẻ đấy.

Tối hôm qua bà nằm mộng thấy Võ Ngọc Hằng, hôm nay lại nhìn thấy thiếu niên này, giống như nhìn thấy bạn thân tốt của mình. Cậu ta đến miếu Quan m theo một điều kỳ diệu, hơn nữa còn tình cờ gặp Như Ngọc, càng không ngờ là vừa gặp đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, hay là Quan m Bồ báo mộng ám chỉ con gái cưng của bà và thiếu niên này có duyên từ kiếp trước và kiếp này sẽ nối lại?

– Mạo muội xin hỏi tiểu thí chủ họ gì?

– Con tên là Võ Tùng Quân!

– Võ… Tùng Quân...

Đôi mắt đẹp của Diệu m sư thái chớp động, lại nhìn lên nhìn xuống đánh giá thiếu niên này, rồi lại thì thào, lẩm bẩm một mình, biết thiếu niên này có lẽ là con trai của bạn thân Võ Ngọc Hằng.

Võ Tùng Quân thấy vị sư thái này có ngoại hình thoạt nhìn chắc là trạc ba mươi tuổi, tuy người mặc đạo bào, nhưng trên người lại toát lên khí chất sang trọng, tao nhã, trên mặt là nụ cười hiền lành, hai mắt sáng ngời long lanh, cái mũi cao nhọn, đôi môi hồng nhuận, bả vai mảnh khảnh, cặp ngực có hơi rủ xuống, vòng eo cũng hơi mập mạp, nhưng toát lên vẻ quyến rũ của người đàn bà trưởng thành, cách ăn nói nhã nhặn có duyên, cử chỉ như một quý tộc.

Võ Tùng Quân chú ý đến dáng người và cử chỉ lời nói của sư thái, phát hiện hình dáng của bà ta rất giống với ni cô trẻ vừa rồi, đặc biệt là ánh mắt của họ, trông giống nhau như đúc, điều duy nhất làm cậu ta tò mò là tuổi của sư thái.

– Có lẽ duyên phận của tiểu thí chủ có thể được nghiệm chứng trước Bồ Tát!

Ni cô trung niên xoay người đi vào chính điện.

Võ Tùng Quân rất chú ý đến dáng người của sư thái, nước da của sư thái rất đẹp, cảm giác mang lại rất tốt, vòng eo của bà ta tuy có hơi mập, nhưng thật ra không giống với loại mập nhiều mỡ thường thấy, nếu so sánh bà ta với người phụ nữ mập bình thường thì sư thái được xem là mảnh dẻ hơn nhiều. Nhưng mà, cậu ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện lên giường với những đạo cô như họ sẽ có cảm giác gì, ngực của bọn họ không mặc nịt ngực, vậy bên trong đó mặc cái gì? Bọn họ có hay cố tình bóp vú của bản thân, không nhỉ?

Võ Tùng Quân không khỏi cảm thấy hứng thú với dáng người của đạo cô, nhất là bộ dáng của sư thái có vẻ mặt hiền lành, ngữ khí ôn hòa, không biết lúc ở trên giường kêu có cảm giác gì khác không. Huống hồ, sư thái này đã là một người mẹ rồi, nhưng bộ dáng thướt tha vẫn còn, với khí chất duyên dáng sang trọng, quả thật làm cho lòng người ngứa ngáy, và tôi thật sự muốn sờ sờ bộ ngực của bà ta...

Ai nha, Võ Tùng Quân vụng trộm tát mình một cái, trách chính mình tại sao vào lúc này rồi mà còn nghĩ đến những chuyện tục tĩu như thế, dù sao nơi này là thánh địa của Phật, mà cậu lại bất kính với sư thái, thật là đáng chết mà!

Tuổi của sư thái ước chừng khoảng bốn mươi, nhưng năm tháng vô tình vẫn chưa để lại bất kỳ vết mệt mỏi nào trên mặt bà ta, làn da của bà ta thoạt nhìn vẫn trắng nõn, nhẵn nhụi, có độ đàn hồi, thoạt nhìn giống như ba mươi mấy tuổi thôi.

Còn dáng người mập, đầy đặn lại không lộ ra một chút phình to nào, cái mông tròn trịa ở dưới áo choàng của bà ta, đong đưa có quy luật, như tạo ra từng đợt sóng biển. Theo động tác đong đưa của mông, đáy lòng của Võ Tùng Quân đã nổi lên dục vọng.

Sắc lang tự nhiên sẽ có biện pháp của sắc lang, Võ Tùng Quân viện cớ hỏi một ít vấn đề, cậu ta nhanh chóng tiến lên vài bước, người đã sát vào ni cô trung niên.

– Sư thái, người còn chưa nói cho con biết tên của chị ni cô xinh đẹp vừa rồi?

Cơ thể đàn ông gần như dựa sát vào bà ta, hơi thở đàn ông nóng rực xông vào mũi, chảy vào lòng, nơi sâu nhất trong lòng sinh ra gợn sóng lăn tăn nho nhỏ, mặt bà ta đỏ, thở hổn hển, tim đập nhanh, Diệu m sư thái chính là ni cô đắc đạo, người trước mặt chỉ là một thiếu niên mà thôi, hơn nữa rất có thể là con trai cưng của bạn thân năm ấy, bà ta tất nhiên sẽ không làm gì với cậu ta.

Nhưng phản ứng động tình bên trong thân thể như gương sáng chiếu vào trong lòng bà, bà ta không thể không niệm thầm:

– A Di Đà Phật, tội lỗi, tội lỗi.

Ni cô trung niên bước lên, muốn thoát khỏi sự "dây dưa" của thiếu niên, nhưng Võ Tùng Quân nhắm mắt theo đuôi. Bà ta làm như vậy, thiếu niên cách bà ta càng gần, cơ thể của cậu dán vào trong cơ thể đẫy đà nuột nà không có rào cản nào cả.

Võ Tùng Quân nhìn ni cô trung niên mặt đỏ như lửa, hơi thở như trâu bò, trong lòng cười thầm, trên mặt lại làm bộ vô cùng quan tâm mà hỏi:

– Sư thái, dì làm sao vậy?

Thiếu niên còn giả mù sa mưa lấy tay sờ mặt đỏ bừng như thủy triều của ni cô trung niên, xem bà ta có phải là bị phát sốt hay không. Ni cô trung niên xấu hổ, vội vàng tránh khỏi tay cậu ta, nói:

– Cám ơn tiểu thí chủ đã quan tâm, bần ni không có việc gì.

Bà ta nói xong bối rối vội vàng lui về phía sau. Bởi vì mặt bà ta đối mặt với cậu ta, nên bà không thấy rõ có một ngưỡng cửa ở phía sau, thế là gót chân vấp vào, trọng tâm của bà ta liền không ổn định, cả người lảo đảo ngã về phía sau, bà nhìn mình sắp ngã trên mặt đất, thì chợt thấy bóng người vụt tới, có người đã ôm ni cô trung niên, để bà ta không bị ngã xuống đất.

Người ra tay này tất nhiên là Võ Tùng Quân, cậu ta ôm chặt vòng eo của ni cô, hỏi:

– Sư thái, dì có sao không?

Da thịt mềm mại như nước mặc dù cách một lớp áo bào, nhưng không hề trở ngại đập vào trái lòng của cậu ta, cậu ta liền thở dài ở trong lòng, "Da thịt mềm mại quá à!”

Ni cô trung niên xấu hổ, đỏ mặt, tuy rằng người này là thiếu niên, nhưng dù sao cũng là con trai, bàn tay to lớn đó ôm chặt vòng eo hơi to của bà ta, làm bà như bị điện giật tê tê, một dòng nhiệt nóng từ tay đó truyền vào da thịt bà, giống như một tảng đá lớn bị ném xuống hồ làm khơi dậy một trận sóng trên mặt hồ, trong lòng ni cô Diệu m đã run rẩy, vội vàng nói:

– Không, không sao.

Bà ta dẫn theo con gái cưng đến miếu Quan m tu hành cũng hai mươi năm rồi, trong hai mươi năm đó chưa từng trải qua chuyện nam nữ, giờ này khắc này lại bị chàng trai trẻ tuổi khiêu khích, bà thực sự không biết nên ứng phó như thế nào.