Chương 12: Thái hậu, Tần thị.

“Về rồi, về rồi vương gia thế tử về rồi.”

Trong đại sảnh Ninh vương phủ cả Ninh vương và thế tử Ninh kính đều rất sốt ruột, lòng họ đang nóng như lửa đốt.

Tiếng quản gia vọng vào từ bên ngoài khiến hai người vội vàng chạy tới hỏi.

“Như thế nào.”

“Vương gia, thế tử cẩm vệ quân tìm được Vương phi và thế tử phi ở khu rừng phía tây kinh thành, hai người đã vào tới cổng thành rồi.”

“Tốt! Tốt lắm. haha”

Ninh vương cũng không phải yêu thương gì Ninh vương phi mà lo lắng như vậy, đã nhiều năm rồi cả Ninh vương và Ninh vương phi đều không còn ngủ chung.

Hắn lo lắng như vậy bởi vì địa vị của Ninh vương phủ được như hôm nay đều do Ninh vương phi, hắn đi đến đâu người ta nể trọng tới đó cũng là nhờ nàng.

Nếu bây giờ Ninh vương phi không còn, địa vị của Ninh vương phủ chắc chắn sẽ rơi xuống ngàn trượng.

“Mau! Mau theo ta đón vương phi hồi phủ.”

Ninh vương dẫn theo thế tử cùng người hầu ra cổng đón Ninh vương phi.

Cho dù đã nhiều năm không còn tình cảm nhưng ở bên ngoài Ninh vương vẫn phải thể hiện sự coi trọng với vợ mình.

Chờ đợi một lúc một chiếc xe ngựa được cấm vệ quân hộ tống đã xuất hiện ở đầu đường, xe ngựa rất nhanh đã dừng lại trước cổng Ninh vương phủ.

Nhìn đoàn xe Ninh vương nhíu mày. Một thanh niên tuổi trẻ anh khí bừng bừng hắn chưa từng thấy xuất hiện bên cạnh xe ngựa.

Nhưng Ninh vương không nhìn nhiều mà hướng ánh mắt về phía xe ngựa.

Từ bên trong bước ra hai mỹ vị nhân tuyệt sắc, người thành thục quyến rũ phong tình vạn chủng. Người thanh nhã lạnh nhạt như tiên tử không nhiễm bụi trần.

Đây không phải Ninh vương phi và Hoa thị thì còn ai.

Giờ đây các nàng đã khoác lên khí chất vốn có của mình, không còn giống như hai con thú động dục nữa.

Nhìn hai nàng được tì nữ đỡ xuống xe ngựa Ninh vương gia bước tới đón.

“Vương phi ngươi không sao chứ.”

Nhìn Ninh vương phi và Hoa thị bước đi hơi loạng choạng, lão làm bộ lo lắng quan tâm Ninh vương phi cho những người xung quanh thấy vợ chồng hắn nghĩa trọng tình thâm.

“Vương gia yên tâm thiếp không sao.”

Ninh vương phi bị Hùng địt cho chết đi sống lại, bây giờ lồn nàng vẫn còn sưng đương nhiên không thể đi lại một cách bình thường, nàng cũng chỉ đáp lời qua loa.

Bên cạnh Hoa thị cũng được Ninh Kính hỏi thăm tương tự, nhưng câu hỏi thăm này lại mang theo tình cảm.

Rõ ràng là vợ chồng son mà!

Hoa thị xấu hổ vì mình phản bội trượng phụ, nàng né tránh ánh mắt của Ninh Kính trả lời lấy lệ.

Thấy vợ mình như vậy Ninh Kính không khỏi khó hiểu nhưng vì đang ở nơi đông đông người hắn không tiện hỏi.

“Đây là.”

Nhìn Hùng đứng đằng sau mà không có ý đinh rời đi, Ninh vương gia tỏ ý hỏi.

“Vị này là Ngô Thiên Hùng, là người đã cứu thiếp.”

Thấy Ninh vương hỏi, Ninh vương phi chột dạ trả lời, trong lời nói nàng mang theo chút bất đắc dĩ nhưng Ninh vương gia không nghe ra điều đó tiến lên chào hỏi Hùng.

“Không hổ là thiếu niên xuất thiên tài, liệu thiếu hiệp có thể ở lại để chủ nhà ta đây tận tình chiêu đãi ân nhân.”

Ninh vương gia hào phóng mời, nhưng lão lại không để ý phu nhân của mình bên cạnh đang mang một khuôn mặt bất đắc dĩ nhìn lão.

“Nếu vương gia đã có lời mời, tiểu nhân nào dám không theo.”

Hùng đương nhiên không có lý do từ chối rồi.

“Đây là phải làm, đây là phải làm. Thiếu hiệp mời vào mời vào.”

Ninh vương gia cười lớn làm từ thế mời, Hùng cũng đáp lễ rồi bước chân đi vào.

Khi đi hắn còn cố ý đi sau Ninh vương phi và Ninh vương gia nửa bước như tỏ thái độ tôn kính.

Ninh vương gia thấy vậy hài lòng cười, nhưng lão đâu biết được ở phía sau ánh mắt Hùng lại đang dán vào cặp mông vểnh cao của vợ lão nhìn dáng đi khập khiễng của nàng hắn càng thêm đắc ý.

Ninh vương phi như cảm nhận được ánh mắt của Hùng, cả thân nàng run lên cố gắng giữ tư thế của mình thật tốt không để bị vấp ngã.

Nhìn Ninh vương phi như vậy, Hùng lại càng đắc ý nhếch mép.

Đột nhiên cả người Ninh vương phi run lên suýt ngã, may mắn Hùng nhanh chóng bắt được tay nàng.

“Vương phi ngươi sao vậy.”

Thấy vợ đột nhiên không đứng vững Ninh vương gia lo lắng hỏi.

“Không sao, chi là hơi choáng một chút thôi.”

Ninh vương phi vội vàng trả lời, nàng làm sao có thể nói vừa rồi lồn nàng đột nhiên nhói lên khiến nàng đứng không vững chứ.

“Vương phi nên nghỉ ngơi một chút, cả ngày hôm này ngài đã mệt rồi.”

Hùng cười nói, hắn rút tay ra khỏi cánh tay của Ninh vương phi, trước đó còn không quên nhéo vào tay nàng.

Hoa thị ở một bên thấy cảnh đó không nói gì, nàng có thể phần nào đoán được vừa rồi là xảy ra chuyện gì.

….

Hoàng cung Nguyên Long đế quốc. Đây là một trong những công trình rộng lớn nhất trên đại lục, đền đài lầu các nằm san sát nhau.

Mỗi công trình, mỗi kiến trúc ở đây đều được thiết kế một cách tỉ mỉ thể hiện lên sự hùng vĩ của nơi này.

Trong hoàng cung rộng lớn này Phượng Ninh cung là một trong những cung điện lớn và xa hoa nhất hoàng cung, nó chỉ đứng sau Càn khôn cung của hoàng đế.

Vốn dĩ Phượng Ninh cung là cung điện của hoàng hậu, nhưng vì thái hậu thích nơi này nên hoàng hậu chỉ có thể chuyển tới Ngọc Phượng cung.

Bên ngoài Phượng Ninh cung, một người mặc áo giáp toàn thân mang theo bội kiếm bên hông hướng về cửa lớn Phượng Ninh cung mà đi.

Người này trên người mang theo một khí tức sát phạt rất nặng, hắn giống như một con cự thú đang chờ vồ vập con mồi vậy.

“Không biết phó thống lĩnh tới đây có việc gì?”

Tuy nhiên người này còn chưa kịp đặt chân vào Phượng Ninh cung thì đã bị một cung nữ già ngăn lại.

“Trương ma ma ta tới báo tin Vương phi đã trở về an toàn.”

Người này lễ chào cung nữ già trả lời.

Người được gọi là phó thống lĩnh này là một trong hai vị phó thống lĩnh của cấm vệ quân Trần Dung, hôm nay hắn chính là người đã thống lĩnh cấm vệ quân tìm kiếm Ninh vương phi.

Còn cung nữ già được hắn gọi Trương ma ma kia là thiếp thân thị nữ của thái hậu, tổng quản hậu cung hiện tại.

“Quả là tin tức tốt, thái hậu chắc chắn sẽ rất vui mừng. Nhưng mà thái hậu hôm nay sức khỏe không được tốt, sợ là không thể gặp người.”

Trương ma ma mỉm cười từ chối ý định yết kiến thái hậu của Trần Dung.

Nhìn Trương ma ma từ chối thẳng thừng như vậy Trần Dung không còn cách nào chỉ đành hành lễ với bà ta rồi rời đi, không có cách Trương ma ma là thân tín bên người thái hậu hắn không đắc tội được.

Nhìn bóng lưng Trần Dung bến mất sau cánh cửa Trương ma ma quay người trở lại Phượng Ninh cung.

Nhìn từ bên ngoài Phượng Ninh cung rộng lớn nguy nga nhưng bên trong lại khá vắng vẻ phải cho tới khi Trương ma ma đi tới đại điện nơi đây mới có người.

Chỉ thấy lúc này xung quanh đại điện Phượng Ninh cung có hơn mười người cung nữ đang canh gác, tất cả đều là cung nữ đã lớn tuổi.

Tới gần Phượng Ninh cung ta có thể nghe thấy những âm thanh khiến người đỏ mặt phát ra từ bên trong.

“Địt chết ngươi con đĩ này, địt chết ngươi đồ thái hậu dâm đãng, ngươi lại dám cắm sừng hoàng đế.”

Tiếng nam tử chửi rủa cùng tiếng da thịt va chạm “bạch…bạch” vang lên khắp Phương Ninh cung.

Bên trong Phượng Ninh cung lúc này là một cảnh tượng đầy dâm dục.

Nằm giữa đại sảnh là ba cơ thể trần truồng đang quấn vào nhau, hai nam một nữ.

Cả hai nam tử gương mặt có chút gầy gò, đôi mắt thâm quầng, hiển nhiên là dấu hiệu của người tinh lực suy kiệt.

Nữ tử có mái tóc đen óng suôn mượt rơi trên sống lưng trơn nhẵn đang tạo thành một đường cong kinh tâm động phách. Dung nhan nàng yêu mị cức điểm, mắt phượng lưu chuyển, vũ mị quyến rũ như là vưu vật thế gian.

Chỉ thấy nàng giờ đây đang quỳ trên mặt đất, mông ngọc nâng lên thật cao đón nhận con cặc của nam nhân giã vào động huyệt mê người của mình, nam nhân còn không quên dùng bàn tay gầy gò của mình đánh vào cặp mông trắng hồng kia.

Phía trước miệng nàng cũng đang ngậm chặt một con cặc khác điên cuồng bú mút khiến cả hai nam nhân thở dốc liên tục.

“Ah…ah…ah nương nương…thái…hậu nương nương…ta không được…ta không được nữa…ah…ah…ah”

Khuôn mặt của hai nam nhân như đang cố hết sức để kéo dài thời gian.

“ah…ah…ah…ra thần ra…nương nương…”

Tiếng rên thỏa mãn của hai nam nhân vang lên, bọn họ gần như kiệt sức ngã xuống mặt đất thở hổn hển như sắp chết.

Nhưng nữ nhân lại không có vẻ gì là mệt mỏi, nàng nhận lấy khăn tay từ trương ma ma đưa tới nhẹ nhàng vệ sinh cả hai cái miệng trên dưới của mình.

Nữ nhân này chính là thái hậu Tần thị của Nguyên Long đế quốc.

Lúc này ngoài cửa đi vào hai cùng nữ, hai người phân biệt đi tới hai nam nhân kia lôi bọn họ ra ngoài.

Sau khi hai nam nhân bị lôi ra Trương ma ma mới bẩm báo.

“Nương nương đã tìm thấy vương phi.”

“Vậy thì tốt.”

Tần thị bình thản đáp lời, nàng không thể hiện bất cứ điều gì trên khuôn mặt nhưng người hầu hạ nàng nhiều năm như Trương ma ma có thể nhận ra được trong mắt nàng có vẻ buồn rầu.

“Nương nương, lại không được sao.”

“Thời gian gần đây không hiểu tại sao ham muốn của ta càng ngày càng mạnh không có cách nào thỏa mãn.”

Tần thị đương nhiên hiểu Trương ma ma đang nói gì.

Thực ra Tần thị có một bí mật ít người biết, ngoại trừ Trương ma ma và mẫu thân nàng không còn người nào biết chuyện này.

Nàng chính là thân mị cốt. Chính thân mị cốt này đã giúp nàng đạt được nhiều thứ, nhất là sự sủng ái của tiên hoàng.

Cũng chính vì thân mị cốt này mà tiên hoàng ngày ngày sủng ái nàng khiến cơ thể ông ta ngày càng suy nhược cho dù ông ta là người luyện võ.

Mị cốt khiến đàn ông quan hệ với nàng sẽ ngày càng mê luyến thân thể nàng, nó như thuốc phiện từ từ gặm nhấm cơ thể họ cho tới lúc chết.

Nhưng mị cốt cũng có một yếu điểm là nhu cầu tình dục của Tần thị rất lớn, một hai người đàn ông khó mà thỏa mãn được nàng, vì thế cho dù lúc tiên đế còn sống Tần thị cũng đã cắm cho ông ta không biết bao nhiêu cái sừng.

Nhưng những kẻ đã cắm đống sừng lên đầu tiên đế kia cũng không duy trì được bao lâu đều suy kiệt mà chết.

Giờ đây khi đã thành người quyền khuynh thiên hạ mị cốt của Tần thị càng ngày càng mạnh, khiến cho ngay cả chỉ đứng từ xa đàn ông cũng có thể bị nàng mê luyến, vì thế mà rất nhiều quan lại trong triều đều cực ký trung thành với Tần thị.

“Nương nương hay là để ta tìm thêm vài kẻ cho ngài.”

Đây là cách duy nhất Trương ma ma có thể nghĩ tới để giải đi cơn khát của Tần thị.

“Cứ như vậy đi.”

.....

Ta nghĩ mọi người cũng không muốn đọc cảnh mấy gái bị thằng khác chơi dù chưa phải gái của main nên chỉ tả qua.

ông nào mà muốn xem kĩ cảnh này thì cmt sau này ta sẽ cho ông ăn no :V