Chương 14: Đêm ở hồ thiên ba (1)

Cảnh báo: Chương này tốt nhất để mai đọc luôn cùng (2) có thể là (3).

Ông nào đọc trước mà bị tắt hứng giữa chừng tinh tẫn nhân vong thì đừng trách ta không nói trước :)))

_______________________

Hồ Thiên ba về đêm vẫn mang theo một phong cảnh trữ tình, vẫn có những cơn gió mát thổi qua khiến lá cây xung quanh vang lên tiếng “xào xạc”.

Không phải vì ban đêm mà nơi này mất đi sự náo nhiệt vốn có, trên mặt hồ vẫn có những con thuyền lớn tràn ngập ánh đèn chiếu sáng cả mặt hồ.

Trên bờ vẫn có lác đác những kiến trúc còn ánh đèn. Nơi đây thường là các tửu lâu quá trà thường đón tiếp các nhân sĩ khắp nơi tụ tập nói chuyện.



Vì Ngọc Kiếm các nằm ngay cạnh hồ Thiên Ba nên xung quanh bờ hồ vẫn thỉnh thoảng có đệ tử ngọc kiếm các qua lại tuần tra.

Lúc này có hai để tử Ngọc Kiếm các đang cầm theo bó đuốc đang cháy men theo con đường mòn tới đại môn Ngọc Kiếm các mà đi.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện.

“Nghe nói nhị trưởng lão cùng tứ trưởng lão không còn trong tông môn.”

Hai vị trưởng lão mà đệ tử này nói chính là Tuyết Mai tiên tử cùng Thiên Băng tiên tử, cả hai lúc này đang giúp đỡ nhủ nhân của mình hoàn thành kế hoạch.

“Đúng vậy a! thời gian gần đây không thấy hai vị trưởng lão xuất hiện. Ngươi có biết hai vị trưởng lão đi đâu không?”

Để tử còn lại hỏi.

“Việc của các vị trưởng lão quan trọng như vậy đâu đến lượt đệ tử quèn như chúng ta xen vào.”

Người đệ tử còn lại lên tiếng trách mắng, rồi hắn mở miệng trêu chọc.

“Nghe nói Trương sự muội thích ngươi hả.”

“Nào có chúng ta chỉ ta sư huynh muội thôi.”

Tên đệ tử kia xấu hổ phủ nhận.

Nhìn thấy đồng bạn xấu hổ tên để tử vui vẻ nhắc nhở.

“Trương sư muội tuy không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trong các nữ để tử cũng là người nổi bật, nếu ngươi không nhanh tay sẽ bị người khác cướp mất đấy.”

“Biết, biết, ta đây biết, những mà ta vẫn không bỏ được Nhược Tuyết sư tỷ a.”

Tên để tử kia cảm thán, Nhược Tuyết sư tỷ để lại trong lòng hắn một khoảng trống quá lớn, sợ rằng cả đời này cũng không thể nào bù đắp được.

“Nhược Tuyết sư tỷ sẽ để ý tới ngươi, ngay cả Thần Phong sư huynh tỷ ấy cũng chưa đồng ý đâu, đừng nằm mơ nữa.”

“Hắc ta nằm mờ nhưng còn mơ thực tế hơn ngươi. Ngươi lại dám mơ được liếm chân các chủ, cho dù tổn thọ mười năm ngươi cũng đừng mơ như vậy.”

Tên đệ tử này bị nhắc tới nỗi đau tên đệ tử gân cổ chống chế.

“Mười năm không được thì hai mươi năm, hai mươi năm không được thì một trăm năm. Chỉ cần một lần được chạm vào chân các chủ thì ta có thể bỏ ra bất cứ giá nào.”

Hai tên đệ tử không ai nhương ai liên tục chọc ngoáy nhau.

“Đinh linh…đinh linh.”

“Ai!”

Bỗng nhiên những tiếng chuông kỳ lạ lọt vào tai hai tên đệ tử khiến họ cảnh giác.

Tay của hai người đã đặt lên thanh kiếm bên hông từ từ tiến đến nơi phát ra tiếng chuông.

Nhưng tiếng chuông không hề dừng lại mà ngày càng lớn.

“Đứng lại.”

Từ trong bụi rậm một khuôn mặt nghiêm nghị xuất hiện nhìn về phía hai người.

Không phải Thanh Lăng tiên tử thì là ai.

“Tham kiến tam trưởng lão.”

Nhìn thấy Thanh Lăng tiên tử hai đệ tử vội vàng hành lễ.

“Nơi này không có việc của các ngươi, trở về đi.”

Thanh Lăng tiên tử ra lệnh, phía sau nàng tiếng chuông càng lúc càng lớn, hiển nhiên có thứ gì đó đang tới gần.

“Trưởng lão tiếng chuông đó là?”

Một để tử tò mò hỏi.

Nhưng Thanh Lăng tiên tử không trả lời, khuôn mặt trở nên băng lãnh ra lệnh.

“Trở về.”

Thấy thái độ của Thanh Lăng tiên tử hai vị đệ tử không dám ở lại lâu hành lễ vời nàng rồi quay người rời đi.

Đáng tiếc cho hai vị để tử, nếu họ lớn gan hơn có lẽ đã thấy được phong cảnh mà lũ đàn ông hằng ao ước.

Phía sau bụi rậm lúc này Thanh Lăng tiên tử toàn thân trần truồng đứng ở đấy, cả người nàng được buộc chặt bở những sợi dây.

Đôi bầu vú nàng bị buộc chặt ở gốc nhìn như quả bóng bay đang bị bóp chặt phần đầu, hai đầu ti bị hai sợi dây vòng qua nhũ hoàn kéo chúi xuống.

Đặc biệt không thể bỏ qua hai mép lồn đang bị tách ra bởi hai sợi dây đang kéo hai bên âm hoàn kia.

Và thứ bắt mắt nhất chính là một cái đuôi chó đang nhét vào lỗ đít nàng, nhìn nàng như một con chó thực thụ vậy

Nhìn bóng lưng hai để tử biến mất sau màn đêm khuôn mặt băng lãnh của Thanh Lăng tiên tử không còn nữa mà thay vào đó là một khuôn mặt đỏ ửng cùng hơi thở dồn dập đầy hứng tình.

Thanh Lăng tiên tử quỳ xuống hai tay chạm mặt đất, nàng nhìn về phía sau nơi tiếng chuông càng lúc càng gần rồi hướng về phía trước mà bò.

Không mất bao nhiêu thời gian sau khi Thanh Lăng tiên tử rời đi tiếng chuông đã xuất hiện ngay cạnh bụi cây lúc nãy.

Nếu có người nhìn thấy được hình ảnh này sẽ cực kỳ khiếp sợ.

Bốn nữ nhân tuyệt sắc với cơ thể trần truồng xuất hiện hai tay chống đất bò như những con thú bốn chân, trên người các nàng đều được đính nhũ hoàn và âm hoàn, cơ thể các nàng bị buộc chặt bởi nhữn sợi dây nối đầu ti, hai mép lồn vào hòn le với nhau.

Sau đít các nàng đều cắm đuôi chó, đuôi ngựa, và cả đuôi bò.

còn những tiếng chuông vang lên kia chính là xuất phát từ những cái chuông đang treo trên nhũ hoàn và âm hoàn của các nàng.

Đây không phải Diễm Kiếm tiên tử, Hồng Thiên tiên tử, Phượng Vũ tiên tử và Nhược Tuyết tiên tử thì còn ai.

Nhưng điều càng khiến người ta bất ngờ hơn là trên người Hồng Thiên tiên tử lúc này là một con chó, đúng vậy không sai đâu là một con chó.

Chỉ thấy Hồng Thiên tiên tử lúc này trên mặt vẫn đeo rọ mõm cho ngựa.

Trên đùi nàng cố định hai bàn đạp được hai chân sau của con chó đạp lên. Sau lưng nàng là một sợi dây cố định hai chân trước của con chó được buộc chặt vào lưng nàng.

Con chó lúc này đang dùng con cặc dài tới ba mươi xăng ti của mình địt vào lồn Hồng Thiên tiên tử, phần bụng của nó đánh vào cặp mông của nàng vang lên những tiếng “bạch bạch” dâm đãng.

Miệng con chó lúc này cũng không rảnh khi đang ngậm lấy ba sợi dây nối với ba chiếc vòng cổ cho chó trên cổ ba nàng Diễm Kiêm tiên tử, Phượng Vũ tiên tử, cùng Nhược Tuyết tiên tử.

Bị con cặc ba mươi xăng ti địt vào lồn khiến Hồng Thiên tiên tử sướng điên lên, nhưng nàng chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ “Uh…uh…uh.” vì bị rọ mõm cản lại.

Nàng vừa chạy như một con ngựa vừa hứng chịu những cú địt mạnh mẽ của con chó vào lồn nàng ,đôi mắt nàng đã trắng dã nhưng vẫn cố gắng duy trì tốc độ chạy.

Ba con chó mẹ bên cạnh thì liên tục nhìn về phía lỗ lồn đang mở toang cho con cặc địt vào kia đầy hâm mộ.

Các nàng tự hỏi tại sao chủ nhân không cho các nàng trở thành ngựa mẹ mà lại là chó mẹ, bò sữa.

Nhưng các nàng không hỏi nhiều tiếp tục bò bốn chân hướng về phía trước.

Các nàng không hề sợ bị người phát hiện bởi vì Thanh Lăng chó mẹ đã đi trước mở đường.

Tiếng chuông đinh linh vẫn vang lên trên màn đêm báo hiệu cho một cuộc truy hoan hoang dã.

Rất nhanh sáu con súc sinh đã đến nơi cần phải đến.

Cả sau đã đến phía sau chuồng ngựa của một quán trà lớn, từ chuồng ngựa ta vẫn có thể nghe thấy tiếng các nhân sĩ đang nói chuyện vui vẻ.

“Các ngươi không biết đấy thôi, Hồng Thiên tiên tử như một tiên tử thiên giới vậy, khí chất của nàng khiến cho chúng ta không nhịn được mà muốn thần phục.”

“Ta đây cũng đã vinh dự diện kiến dung nhan Diễm Kiếm tiên tử, khí chất hoàng giả trên người nàng cũng không phải vừa, thật sự nếu được nắm tay nàng tổn thọ mười năm ta cũng chịu.”

Tiếng các nhân nhân sĩ đang không ngừng khen ngợi nữ thần trong lòng vang tới chuồng ngựa.

Còn trong chuồng ngựa Hồng Thiên tiên tử mà bọn hâm mộ đang như một con ngựa mẹ chổng mông lên cho một con chó địt “bạch bạch” vào lồn nàng nhưng nàng lại chỉ rên lên vài tiếng “ah…ah” cùng đôi mắt trắng dã đầy thỏa mãn, còn phía sau con chó này Diễm Kiếm tiên tử mang khí chất hoàng giả kia cũng tận tình chăm sóc cho lỗ đít cùng hai trái tinh hoàn của nó.

“Ta đây thấy khí chất của Nhược Tuyết tiên tử là cao quý nhất, chỉ cần tưởng tưởng tới đôi mắt lạnh nhạt của nàng lại khiến tim ta nhói đau.”

Lại một lời bộc bạch như đang cố gắng lấp đầy trái tim của mình

Còn vị Nhược Tuyết tiên tử cao quý mà giọng nói vừa rồi khen ngợi kia giờ đây đang nằm ngửa trên mặt đất bẩn thỉu của chuồng ngựa đưa cái lưỡi đinh hương vệ sinh nơi giao phối của hai con súc sinh phía trên.

“Nói về vú đẹp thì không ai qua được Phượng Vũ tiên tử, đôi bầu vú tròn trịa khổng lồ kia khiến ta không thể nào ngừng tưởng tưởng. Nếu được chạm vào nó ta chết cũng cam lòng.”

Lại một nhân sĩ nữa cảm khái về bầu vú của Phượng Vũ tiến tử.

Đáng tiếc đôi bầu vú mà hắn sẵn sàng đánh đổi tính mạng kia giờ đây đang bị cái lưỡi của một con chó liếm láp, thi thoảng nó còn lấy răng cắn, lôi dày xéo đủ loại hình, khiến vị tiên tử này rên rỉ không ngừng.

Nhưng con chó còn không quên hút mút dòng sữa chảy ra từ đôi bầu vú kia mà bao kẻ hằng mơ ước kia

“Thanh Lăng tiên tử cũng không thua kém, khí chất trầm ổn như nước của nàng khiến ta đây cũng không nhịn được cảm thấy tâm tình an ổn.”

Cũng là một nhân sĩ khác lên tiếng nói về nữ thần trong lòng mình.

Còn vị nữ thần trâm ổn như nước mà hắn đang nhắc tới kia lúc này đang đứng dạng chân vòng qua bên hông con chó, cúi bộ ngực no đủ của nàng xuống dùng đầu ti bị đính nhũ hoàn củ mình mát xa lưng của nó.

Đúng là ở đời nhiều khi không bằng một con chó mà!