Chương 2: Ngọc Kiếm các (2)

Diễm Kiếm tiên tử sau khi cởi sạch quần áo thì gấp chúng một cách kỹ càng, rồi nàng ngậm lấy chúng từ từ quỳ xuống hai tay chạm đất tạo thành tư thế quỳ bò bốn chân.

Ở tư thế này cặp mông của nàng nâng cao, hai chân hơi tách ra một chút, nếu nhìn từ phía sau ta có thể thấy rõ hai mép l*n của nàng bị tách ra có thể nhìn thấy dương vật giả đang cắm rất sâu vào l*n nàng cũng như nút lỗ đít đang hoàn thành rất tốt nhiệm vụ của mình.

Nhìn sang một bên ta có thể thấy cặp vú to lớn của nàng rũ xuống, nàng quỳ thấp tới nỗi núm vú đã chà xát với mặt đất.

Nhưng nàng không có gì là cảm giác đau khổ, trên khuôn mặt mang vẻ đẹp của tạo hóa lúc này là một sự hưng phấn.

Nàng bò đi, hướng tới vị trí của cánh cửa cho chó, đầu nàng chạm vào cánh cửa khiến nó từ từ bị kéo lên, nàng từ từ bò qua cánh cửa, dưới tác dụng của trọng lực cạnh của cánh cửa liên tục ma sát với lưng nàng khiến phần lưng trắng nõn đỏ ửng lên.

Cuối cùng Diễm Kiếm tiên tử cũng bò qua cánh cửa, sau khi bò vào cánh cửa cũng tự động sập xuống.

Diễm Kiếm nhìn sang cái rương được đặt cạnh cửa, nàng cúi đầu nhẹ nhàng nhả bộ quần áo trong miệng ra.

Sau đó đưa đôi môi màu hồng căng mọng của mình tới ngậm lấy khóa chốt kéo ra chiếc rương.

Diễm Kiếm không thể sử dụng tay của mình để làm việc này, bởi vì từ khi bước vào đây nàng đã trở thành một đầu chó cái, một đầu chó cái thì chỉ có thể sử dụng miệng để làm việc này.

Diễm kiếm ngậm lấy bộ quần áo dưới đất lên đặt vào trong rương mầ không quan tâm nó đã bám bụi bẩn.

Bây giờ nàng mới được phéo dùng tay khi miệng nàng không thể hoàn thành công việc, nàng lấy từ trong rương ra một chiếc vòng cổ cho chó rồi đeo nó lên cổ mình, trên vòng cổ còn gắn một chiếc chuông cho chó và một lệnh bài.

Trên lệnh bài có ghi bốn chữ rất rõ ràng “Chó mẹ Diễm Kiếm.”

Lệnh bài này tượng trưng thân phận từ khi nàng bò qua từ lỗ chó vào Ngọc Kiếm phong.

Nàng sẽ phải đeo nó trong suốt thời gian ở Ngọc Kiếm phong trừ khi chủ nhân cho phép mới được tháo xuống.

Tiếp theo nàng lấy trong rương ra ba chiếc chuông khác, gắn chúng vào hai nhũ hoàn cùng âm hoàn của mình.

Rồi nàng tiếp tục lấy bên trong rương một đôi tất chân trong suốt màu đen và một đội giày cao gót mười cm màu đen mặc lên.

Từ ba năm trước, đây chính là phụ kiện không thể thiếu của nàng khi đặt chân vào Ngọ Kiếm Phong.

Rồi sau đó nàng lạ dùng chính cái miệng xinh đẹp của mình đóng lại chiếc rương.

Mọi công đoạn đều vô cùng thuần thục không biết nàng đã làm bao nhiêu lần.

Rồi nàng nhìn qua những cái rương bên cạnh mỉm cười.

Nàng quay sang bước đi trên con đường đầy đá, những viên đá có khi đam vào làn da nhưng Diễm Kiếm không hề tỏ ra đau đớn mà ngược lại nó càng khiến nàng hưng phấn tới nỗi cho dù đã được bịt chặt bởi dương vật giả nhưng nước từ trong lỗ l*n của nàng vẫn chảy ra từng giọt thấm ướt những nơi nàng đi qua.

Rất nhanh phía trước nàng đã xuất hiện một đại điện nguy nga tráng lệ.

Đây là Kiếm điện nơi lịch đại các chủ của Ngọc Kiếm Các ở lại, là các chủ của ngọc kiếm các Diễm Kiếm tiên tử đương nhiên sẽ ở lại nơi này.

Đến trước Kiếm điện nàng vẫn quỳ bò mà đi không hề có ý đinh đứng lên.

Nàng bò vào điện nhưng không phải bằng cửa chính mà là từ cánh cửa cho chó bên cạnh.

Hiển nhiên nàng vẫn không quên thân phận của mình.

Trong điện hiện tại không hề có người, nàng chỉ nhìn quanh một lát rồi rời đi, hướng tới phía sau Ngọc Kiếm phong.

Đang quỳ bò trên đường, nàng nghe được tiếng rên rỉ cùng tiếng da thịt va chạm vào nhau.

Đôi mắt Diễm Kiếm sáng lên, nàng không hề quỳ bò một cách chậm rãi nữa mà nâng mông lên chạy vội như một con chó tìm chủ, tiếng leng keng vang tai phát ra từ những chiếc chuông bên người nàng như báo cho chủ nhân biết rằng sủng vật của mình đang tới.

Trước mắt nàng xuất hiện một bức xuân cung đồ bằng người thật.

Năm nữ một nam ở trên đỉnh Ngọc Kiếm phong vẽ nên một bức xuân cung đồ.

Nam thì anh khí bừng bừng, nữ thì mỹ lệ tuyệt luân, có thể nói người nam nhân này chính là kẻ hạnh phúc nhất thiên hạ cũng không sai.

Cả sáu người đều trần truồng giữa thiên nhiên hoang vắng, điên cuồng giao phối.

Dùng từ điên cuồng có lẽ là hơi quá ở đây.

Bởi vì nam tử lúc này chỉ yên lặng nhắm mắt ngồi ở đó, dưới mông hắn lúc này là một nữ nhân mỹ lệ tuyệt luân. Ngực nở mông to cùng vòng eo con kiến tôn lên cơ thể đầy ma mị của nàng.

Sau mông nàng mọc ra một cái đuôi ngựa, nếu ta để ý có thể thấy đuôi ngựa này mọc ra từ trong lỗ đít nàng.

Trên mặt nàng lúc này đeo một cái rỏ mõm cho ngựa, miệng nàng được đeo một vòng thép rỗng mở miệng khiến cho miệng nàng không thể khép lại, ta có thể thấy được nước miếng đang chảy ra từ miệng nàng.

Mũi nàng hiện tại được móc lên bởi hai móc mũi thép cùng với vòng thép nối chặt về phía sau đầu.

Ngoại trừ những thứ đó, trang sức trên người nàng cũng không khác gì Diễm Kiếm bây giờ, cũng là nhũ hoàn âm hoàn, cũng là tất chân giày cao gót, chỉ có điều nàng này không mang chuông trên ngươi.

Trên cổ nàng cũng đeo một vòng cổ tương tự như vòng cổ trên người Diễm Kiếm, chỉ có điều tấm lệnh bài màng nàng đeo trên cổ nàng lại là “Ngựa mẹ Hồng Thiên.”

Nàng quỳ cả hai tay trên đất trở thành đệm thịt cho nam tử ngồi.

Sau lưng nam tử là một nữ nhân khác cũng cả người trần truồng đang dùng đôi bầu vú tròn trịa mê người của mình mát xa cho hắn, miệng nàng cũng không rảnh rỗi khi đang tận tình chăm sóc sau gáy cho hắn.

Dung mạo của nàng cũng tựa như tiên thiên, kết hợp cùng cơ thể ma mị đó cũng không thể không khiến máu trong người đàn ông sôi trào.

Nàng này cũng không ngoại lệ khi đeo trên mình nhũ hoàn cùng âm hoàn.

Không chỉ là nàng mà tất cả năm nữ tử ở đây đều được đeo nhũ hoàn cùng âm hoàn.

Phía bên dưới nàng lúc này cũng đang cắm hai cái dương vật cho mỗi lỗ chỉ có điều nó không được cố định như Diễm Kiếm, hiển nhiên nàng đang dùng chính thực lực của mình để giữ chúng đúng chỗ.

Cổ nàng cũng không ngoại lệ đeo một tấm lệnh bài có ghi “chó mẹ Tuyết Mai”

Trước người nam từ giờ đây cũng là ba nữ tử mỹ lệ tuyệt luân.

Trong đó một nữ tử hiện đang ngồi trong háng nam tử, nàng quay lưng lại với nam tử khụy hai chân xuống cho đùi và chân vuông góc với nhau, lỗ l*n của nàng giờ đây đang nuốt trọn c*c của nam tử, nàng điên cuồng lay động mông lên xuống tạo thành tiếng va chạm da thịt “bạch…bạch”, trong miệng thì liên tục kêu “Gâu…gâu…chủ…chủ…nhân…gâu…gâu…chó mẹ…sướng…sướng…gâu…gâu.” Đầy hạ tiện.”

Trên cổ nàng cũng không khác những người kia một tấm lệnh bài ghi rõ “chó mẹ Thanh Lăng.”

Nằm quỳ dưới háng cả hai người lúc này là một nữ tử tuyệt luân khác, mông nàng hiện đang cắm một cái đuôi chó lắc lư qua lại nhìn thật đẹp mắt.

Mặt nàng giờ đây đang ghé vào nơi giao hợp giữa hai người dùng lưỡi vệ sinh những giọt nước rỉ ra.

Trên cổ nàng cũng mang một lệnh bài ghi “chó mẹ Thiên Băng.”

Nữ tử cuối cùng nhìn trẻ tuổi hơn nhiều so với các nữ tử ở đây, nàng dạng chân vòng qua chân của nam tử khuy cả hai chân xuống dùng bầu vú của mình mát xa ngực cho nam tử, miệng nàng cũng không rảnh rỗi khi sử dụng đôi môi mọng nước của mình mát xa mặt cho hắn.

Cổ nàng cũng không ngoại lệ khi đeo một lệnh bài ghi “chó cái Nhược Tuyết.”



Nhìn thấy cảnh này Diễm Kiếm tiên tử không hề phản cảm mà khuôn mặt của nàng lại đầy hưng phấn bò tới phía sau năm người, tiếng chuông treo trên người nàng vang lên tiếng “đinh linh” dễ nghe.

Nàng tiến tới phía sau năm người miệng chỉ sủa hai tiếng.

“Gâu…gâu.”

Như đang báo cho chủ nhân biết mình đã về.

Rồi nàng ngồi ở đó hai chân tách ra hai bên khiến hai âm hoàn bị lôi ra xa lộ ra lỗ l*n đang bị chèn bởi dương vật giả, hai tay nàng còn đứng thẳng, khiến cho hai cánh tay ép chặt đôi bầu vú của mình như muốn mời gọi người tới hưởng dụng.

Nàng còn không quên lè lưỡi thở như chó trong khi ánh mắt nhìn về phía nam tử đầy mong chờ.

Nếu là một võ lâm cao thủ có mặt ở đây họ có thể ngay lập tức nhận ra những nữ tử này chính là bốn trong ngũ đại trưởng lão của Ngọc Kiếm Các.

Hồng thiên tiên tử, Tuyết Mai tiên tử, Thanh Lăng tiên tử và Thiên Băng tiên tử. Không chỉ vậy con gái của Diễm kiếm tiên tử cũng là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi võ lâm Nhược Tuyết tiên tử cũng có mặt trong này.