Chương 3: Trừng phạt Diễm Kiếm

Nam tử mở mắt, nhưng hắn không trả lời Diễm kiếm tiên tử.

Nam tử đem tay vỗ lên cái mông trắng mọng của Thanh Lăng tiên tử đang lên xuống phập phồng kia, hắn cũng không quên vỗ lên cặp mông của Nhược Tuyết tiên tử đang dùng cặp vú no đủ cua mình mát xa cho hắn.

Tiếng “bốp…bốp” vang dội phát ra từ hai cặp mông no đủ khiến cho chúng đỏ lên.

Thành Lăng cùng Nhược Tuyết tiên tử như hiểu được ý của nam tử hai chân của họ đứng thẳng lên. Nam tử cũng theo phía sau mà rời mông khỏi lưng của Hồng Thiên tiên tử đứng lên.

Tay trái hắn nắm chặt mông của Thanh Lăng tiên tử khiến cặp mông căng mọng của nàng lõm sâu thành hình năm ngón tay, nam tử bắt đầu động eo của mình giã những cú trời giáng vào lỗ lồn của Thanh Lăng tiên tử.

Khoái cảm dâng lên trong đầu Thanh Lăng tiên tử, những cú thúc như trời giáng khiến quy đầu đánh sâu tới tận tử cung nàng, mỗi nơi cặc nam tử đi qua khiến sự ngứa ngáy trong lồn nàng giảm đi nhưng sau đó cảm giác ngứa lại trở lại và còn mạnh hơn lúc trước

“Bạch…bạch…bạch…ah ah ah…chủ nhân…chó mẹ…chó mẹ sướng…ah ah địt chết…địt chết chó mẹ của ngài đi ah ah ah…chó…chó mẹ…muốn làm súc sinh…súc…sinh…cho…cho chủ nhân cả đời…ahhh”

Nam tử cũng không đáp lời Thanh Lăng tiên tử, con cặc hắn vẫn giã “đôm đốp” vào lồn nàng trong khi ở phía trên tay hắn đang hành hạ cặp vú của Nhược Tuyết tiên tử khiến nó biến thành không biết bao nhiêu hình dạng.

Thi thoảng hắn còn giữ lấy hai cái nhũ hoàn trên cặp vú nàng kéo chúng ra khiến hai cái vú nhìn như hai cái phễu dài hõm vào nhau cho đến khi cái miệng nhỏ nhắn của nàng đang bị chiến đóng bởi lưỡi của nam tử rên lên đau đớn +thì hắn mới thả chúng ra, khiến chúng bật về vang lên tiếng “bạch” tạo ra một đợt sóng triều trên cặp vú.

Bên dưới Thiên Băng tiên tử không hề rời miệng khỏi nơi giao hợp của hai người, miệng nàng vẫn luôn dính chặt với nơi đó hứng lấy những giọt nước chảy ra với vẻ mê mẩn như đang thưởng thức mỹ vị vậy.

“ah ah ah…chủ nhân…chó mẹ sắp…sắp không được…chó mẹ sắp tới…sắp tới.”

Thanh Lăng tiên tử hét lên sảng khoái, nàng sắp đạt tới cao trào.

Nhận thấy âm đạo của Thanh Lăng tiên tử co bóp lấy cặc hắn một cách dữ dội, nam tử đưa bàn tay đang hành hạ cặp vú của Nhược Tuyết tiên tử vòng qua eo nàng, hai tay hắn nắm lấy eo của Thanh Lăng tiên tử làm chỗ dựa ra sức rút ra đút vào.

Miệng hắn đã rời khỏi miệng Nhược Tuyết, nhưng miệng của Nhược Tuyết lại không hề rảnh rỗi, đưa tới bên tai nam tử với ra đầu lưỡi đinh hương chọc sâu vào lỗ tai hắn.

Mỗi lần nam tử giã vào lồn Thành Lăng thì bụng của nam tử lại đánh vào cặp mông của Thanh Lăng cùng cửa lồn và mu của Nhược Tuyết khiến lỗ lồn nàng có cảm giác tê rần, nàng cũng không nhịn được mà rên rỉ.

Nhược Tuyết cũng phối hợp dùng của lồn cùng mu của mình va chạm với bụng nam tử, mỗi lần như vậy bụng của nam tử lại dính một ít dâm dịch.

Nam tử không để ý mà mông hắn càng lúc càng nhanh.

“ah ah ah…ra…ra…chó mẹ ra…”

Chẳng mấy chốc Thanh Lăng tiên tử đã tới cao trào, mắt nàng trắng dã không còn tiêu cự, cái lưỡi đinh hương thò ra như chó đang thở nụ cười ngây ngô hiện lên trên khóe môi như là đang phê thuốc.

Nhược Tuyết cũng không khá hơn khi nàng cũng tới một lân tiểu cao triều. Mắt nàng cũng trở nên trắng dã nhưng hai bàn hàm răng nghiến chặt chỉ phát ra tiếng “ư…ư” nhẹ.

Thanh Lăng kiệt sức ngã nhoài xuống đất mặc cho nơi đó không sạch sẽ, còn nhược tuyết thì ôm lấy cổ nam tử dùng nó để cố định bản thân, cặp vú no đủ của nàng ép vào lông ngực hắn khiến nó tràn ra hai bên.

Cặc của nam tử còn chưa kịp rời khỏi lỗ lồn ấm áp của Thanh Lăng thì đã có một ngôi nhà ấm áp mới thay thế.

Đó chính là miệng của Thiên Băng tiên tử, từ đầu tới cuối miệng nàng chưa bao giờ rời khỏi cặc của hắn, ngay khi cặc hắn rời khỏi lồn Thanh Lăng tiên tử nàng lập tức thay thế nó bằng miệng mình.

Tuy vậy miệng nàng cũng khó mà thay thế một âm đạo thật sự khi nàng mới chỉ nưả được một nửa mà cổ họng nàng đã bị lấp đầy, nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc cố gắng tiếp tục nuốt vào con cặc này cho tới khi quy đầu lấp đầy cả thực quản của nàng.

Cảm giác buồn nôn làm cho các cơ trong vòng họng co thắt lại, khiến nam tử có cảm giác huynh đệ của mình đang bị bóp chặt, hắn hài lòng sờ đầu Thiên Băng cổ vũ.

Nhận được cổ vũ Thiên Băng như con chó nhỏ hưng phấn nàng càng cố gắng nhiều hơn để lấy long chủ nhân.

Nam tử thỏa mãn sờ đầu Thiên Băng cổ vũ, hắn vui vẻ hưởng thụ ba đại mỹ nhân phục vụ mình lên tiếng.

“Ngươi về muộn.”

“Gâu…gâu…chó mẹ không về đúng giờ xin chủ nhân trách phạt.”

Diễm Kiếm tiên tử hiển nhiên biết nam tử đang nói mình, lên tiếng trả lời, nàng vẫn không quên thân phận của mình.

Lần này nàng rời khỏi tông môn là để đi kiểm tra sai phạm của đệ tử bên dưới, chủ nhân cho nàng năm ngày để hoàn thành công việc nhưng nàng lại mất sáu ngày mới có thể trình diện chủ nhân.

Đương nhiên chủ nhân của nàng không thích điều này, một chó mẹ không hoàn thành việc chủ nhân giao phó thì phải bị trách phạt.

Nam tử không nói hắn đưa tay vỗ hai cái “bốp…bốp” vào mông Nhược Tuyết.

Nhận được chỉ thị Nhược Tuyết vạn phần không muốn rời đi ngực nam tử quỳ xuống hai tay nhìn về phía mẫu thân.

Diễm Kiếm tiên tử thấy con gái nhìn mình hiểu ý cũng bò tới tiếng chuông đinh linh em tại vẫn rất vang vọng.

Diễm Kiếm tiên tử bò tới trước mặt nam tử, nàng đưa mông về phía mặt con gái.

Nhược Tuyết vạn phần thành thục đưa miệng về phía mông Diễm Kiếm, nàng dùng răng hai hàm răng trắng sáng của mình gỡ bỏ những sợi dây đang cố định dương vật giả và nút đít ra, rồi nàng liếm một vòng bên ngoài lỗ đít Diễm Kiếm như là đang nói dây đã được tháo.

Diễm Kiếm nhận được tín hiệu thì hưng phấn rặn, những nếp gấp trong lồn và đít nàng bắt đầu co lại, nàng dùng lực rất mạnh khiến cho khuôn mặt đỏ lên.

Dương vật giả dần lùi ra khỏi lỗ lồn, đi đến đâu nó ma sát vào vách lồn của nàng khiến nó dần ngứa ngáy khó chịu, cuối cùng dương vật giả cũng thoát khỏi lồn nàng rơi trên mặt đất.

Nút lỗ đít thì không đơn giản như vậy, nó bị bắn ra phía sau, từ bên trong lỗ đít một luồng nước phun ra khiến Diễm Kiếm không thể nhịn được mà rên lên “Ah…ah”.

Nhưng dòng nước chưa phun được bao nhiêu thì một cặp môi hồng hào đã kịp nghênh đón.

Là Nhược Tuyết, nàng nhìn thấy dòng nước phun ra từ trong lỗ đít mẫu thân mình thì ngay lâp tức lấy miệng ngăn đón.

Cổ họng nàng hoạt động liên tục như đang cố gắng nuốt trọn tất cả chúng vào mà không quan tâm thứ này từ trong lỗ đít mẹ mình mà ra.

Sau một lúc đã không còn một giọt nước nào chảy ra từ trong đít Diễm Kiếm, Nhược tuyết ngậm lấy lượng nước cuối cùng rồi quay mặt về phía nam tử, nàng ngẩng đầu lên nhìn nam tử một cách cuồng nhiệt rồi há miệng ra như đang khoe khoang thành thích của mình vậy.

Nam tử hưởng thụ Thiên Băng thâm hầu khẩu giao, Thanh Lăng cũng không biết hồi phục từ bao giờ đang ngậm lấy hai quả trứng dái của hắn tận tình chăm sóc, sau lưng Tuyết Mai cũng đang dùng đôi bầu vú mềm mại cùng đôi moi căng mọng tận tình mát xa cho hắn.

Hắn quan sát biểu hiện của hai mẹ con mỉm cười gật đầu với Nhược Tuyết.

Nhận được cái gật đầu của nam tử, nhược tuyết mới nuốt xuống số nước còn lại, nàng nhìn nam tử rồi bò sang một bên.

Bên cạnh nam tử lúc này đặt hai cái lọ kỳ lạ.

Nhược Tuyết bò tới đưa cái miệng xinh đẹp của mình ngậm lấy cái lọ bên trái rồi nàng bò lại phía sau mẫu thân lấy miệng mở nắp hộp.

Bên trong là mật ong màu vàng phát ra mùi thơm ngọt. Nhược Tuyết hưng phấn nhìn lọ mật ong, nghĩ tới tình trang của mẫu thân sắp tới nàng cười mỉm, nàng cúi đầu đưa lưỡi đinh hương của mình ngập trong lọ mật ong rồi ngẩng đầu lên đem cái lưỡi quét qua lồn và lỗ đít của mẫu thân.

Cảm nhận được lưỡi của nữ nhị mang theo cái lạnh của mật ong chạm vào hai nơi mẫn cảm của mình, Diễm Kiếm không nhịn được cả người run lên.

Rất nhanh Nhược Tuyết đã bôi mật ong lên lồn và lỗ đít mẫu thân cùng những khu vực xung quanh.

Nàng lại bò tới cầm cái bình khác quay lại, lần này nàng không dùng miệng ma dùng tay, tuy vậy nàng vẫn giữ tư thế quỳ bò.

Nàng đặt cái lọ ngay phía sau Diễm Kiếm rồi mở nắp ra.

Từ bên trong những con kiến bắt đầu bò ra khỏi lọ, những cái lông trên đầu chúng nhanh chóng đánh hơi được mùi của mật ong.

Như là đàn sói đói lũ kiến nhanh chóng tìm được đôi chân tuyệt đẹp chỉ mang một đôi tất chân mỏng của diễm kiếm của Diễm Kiếm.

Đôi tất chân quá mỏng khiến Diễm Kiếm vẫn cảm nhận được có con gì đó đang bò lên chân mình, Diễm Kiếm cảm thấy ngưa theo bản năng muốn đưa tay ra gãi.

Nhưng nàng chợt hiểu ra đây là chủ nhân đang trừng phạt mình, nên đã bất động.

Rất nhanh lũ kiến đã bò tới khe lồn và lỗ đít nàng, một trận tê ngứa từ hai nơi truyền vào thần kinh Diễm Kiếm khiến nàng rùng mình.

“Không được dùng nội công hộ thể, nếu có thể chịu được trong một giờ mà không phát ra tiếng tối nay ta sẽ thưởng ngươi.”

Diễm Kiếm mím môi lại, khe lồn và lỗ đít nàng đang truyền đến cảm giác tê ngứa rất khó chịu, nhưng nàng quyết không để thoát ra dù chỉ là tiếng rên.

Nàng mong chờ mình có thể nhận được phần thưởng của chủ nhân.

_______