Chương 38: Tu tiên.

Hùng bí mật rời khỏi phòng tắm đi một vòng rồi quay lại gặp Ninh Kính đang ngồi ở phòng khách, hai người hàn huyên trong chốc lát Ninh Kính đi vào phòng tắm hỏi thăm Hoa Thị một lát rồi cung Hùng rời đi hai người rời khỏi vương phủ một đường đi tới Hòa Thịnh Hiên.

Thời điểm hai người tới Hòa Thịnh Hiên nơi này đã có không ít người, bọn họ đều là các nho sinh nghe tin Khang Vương tổ chức đàm luận thiên hạ mà tới.

Mỗi người ở đây đều cho rằng mình tài năng ngút trời muốn ở nới này một tiếng hót lên làm kinh người, được nhìn trúng vào triều làm quan có thể buông tay thi triển tài năng của mình.

Vì thế những nho sinh này đều rất tích cực bắt chuyện với những người xung quanh thao thao bất tuyệt, liên tục bàn luận về thế cục thiên hạ, nói ra lý lẽ của mình.

Đôi khi trong lúc tranh luận lý lẽ bị phản bác lại không có cách nào phản bác lại. Không còn cách nào bọn họ chỉ có thể dùng cách đả kích, chửi bới người đối diện. Đương nhiên những người kia cũng không để người khác tùy tiện chửi bới chính mình, cũng bắt đầu mở miệng thao thao bất tuyệt, dần dần tiếng nói đã xung quanh đã không còn hình ảnh các nho sinh khiêm tốn, điềm đạm nho nhã mà là những tiếng chửi bới chát chúa chói tai như một cái chợ.

Ninh Kính cùng Hùng đi vào không gây quá nhiều chú ý, hai người được phục vụ đua lên lầu hai của Hòa Thịnh Hiên, dọc đường hai người cũng nhìn ra được tình trạng hiện tại của Hòa Thịnh Hiên, nhưng hai người cũng không có có hứng can thiệp, việc này cứ để Khang vương xử lý thì tốt hơn.

Tới lầu hai, cả hai được đưa vào một căn phòng nhỏ, cả căn phòng được trang trí đầy tao nhã, xung quanh căn phòng treo tranh chữ cùng một vài đồ vật trang trí.

Hai người đi tới cái bàn cạnh cửa sổ, từ đây cả hai có thể nhìn thấy tầng dưới các nho sinh lớn tiếng tranh cãi, cả hai thấy vậy cũng không còn chú ý bên dưới, ngược lại căn phòng đối diện lại khiến hai người chú ý.

Chỉ thấy cửa sổ căn phòng đối diện đang mở ra bên trong ngồi năm người hai nữ ba nam.

Ba nam nhân anh tuấn tiêu sái, ngọc phụ lâm phong. Hai nữ nhân xinh đẹp xuất trần trên người còn mang mang theo khí tức thanh xuân.

Hai nữ nhân tuy xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại không phát ra chút khí tức phàm tục nào, ngược lại xung quanh hai người lại là phát ra khí tức thần thánh, tựa như hai nàng là tiên nữ giáng trần không ăn khói lửa nhân gian.

Tựa như nhận ra ánh mắt của Hùng và Ninh Kính một nữ nhân trong đó đưa ánh mắt về phía phòng của hai người, trong chốc lát chạm vào ánh mắt của nữ nhân Ninh Kính cơ thể run lên, hắn xuất thần trong chốc lát, phải tới khi bị Hùng đánh thức hắn mới xấu hổ hướng về cô gái cười xin lỗi rồi rời mắt đi không dám nhìn về phía cô gái.

Cô gái thấy vậy cũng cười chào hỏi lại hai người rồi rời mắt khỏi hai ngươi trước khi ánh mắt nàng rời đi còn không quên quét qua trên người Hùng một lượt.

“Thật đáng sợ, người tu tiên đáng sợ như vậy.”

Ninh Kính hồi tưởng lại chuyện vừa rồi mồ hôi thấm ướt trán.

“Tu tiền?”

Hùng nghi ngờ hỏi.

Ninh Kính thấy ánh mắt nghi ngờ của Hùng lên tiếng giải thích.

“Thiên Hùng huynh ngươi hẳn là biết về tu tiên đi?”

“Ân ta biết về tu tiên. Nhưng không phải chỉ có Giao Trì thánh địa là nơi tu tiên duy nhất trên thế gian sao? Không lẽ những người đó…”

Hùng nhìn về phía căn phòng đối diện, ánh mắt hắn mang một chút ý vị khó có thể nhìn thấy.

“Không sai, những người đó là đệ tự của Giao Trì thánh địa.”

Ninh Kính khẳng định suy đoán của Hùng, hắn nhìn lướt qua căn phòng đối diện rồi nói tiếp.

“Trong năm người kia có bốn người tới từ Giao Trì thánh địa, là hai cô gái cùng hai nam nhân ngồi cùng nhau, còn người ngồi một mình là Cố công tử của Cố gia. Nghe nói cố công tử có quen biết với đệ tử của Giao Trì thánh địa nên thái hậu đã cử ngài ấy tiếp đón bọn họ.”

Cố gia là một trong tứ đại gia tộc lớn của đế quốc, gia chủ Cố gia hiện tại Cố Lăng hiện là tể tướng đương triều, cũng là người đứng đầu của phe hoàng quyền, phe phái đối đầu với phe của thái hậu hiện tại.

Còn việc tại sao thái hậu lại yên tâm để vị cố công tử này tiếp đón đệ tử của giao trì thánh địa cũng rất đơn giản.

‘Người tu tiên không can thiệp phàm trần.’

Đây là luật do Diêu Hy thánh chủ đặt ra, tất cả đệ tử của Giao Trì thánh địa đều phải tuân thủ.

Nghe nói trước kia có đệ tử của Giao Trì thánh địa không tuân quy củ, tự ý sử dụng sức mạnh của người tu tiên để can thiệp vào chuyện kế vị của Già gia đế quốc.

Quốc vương của Già gia đế quốc đương nhiên không chấp nhận hành vi này đã cử tể tướng của mình tới Giao Trì thánh địa làm loạn.

Việc này tới tai Diêu Hy thánh chủ cuối cùng vị đệ tử này đã bị phế bỏ tu vi trở thành người phàm trục xuất khỏi thánh địa. Lúc đó toàn thiên hạ mới biết Diêu Hy thánh chủ nói là thật.

Nhắc đến Diêu Hy thánh chủ cũng không có quá nhiều ghi chép về nàng.

Tương truyền nàng đến từ tiên giới, bốn ngàn năm trước nàng hạ phàm tới giới này, dựng nên Giao Trì thánh địa, thu một ít đồ đệ truyền thụ công pháp tu tiên.

Nhưng điều đáng nói ở đây là tại sao nàng lại tới thế giới này, nơi ngay cả một người tu tiên cũng không tồn tại. Nàng cũng không truyền bá phương pháp tu tiên ra bên ngoài, tất cả đệ tự của Giao Trì thánh địa đều bị cấm truyền bá công pháp tu tiên, những đệ tử vi phạm bị trục xuất sư môn đều bị xóa đi ký ức về công pháp.

Nàng tới thế giới này thu một ít đồ đệ rồi để yên trở nên yên lặng, không can thiệp hay ảnh hưởng gì quá nhiều tới thế giới. Một hành động cực kỳ bất hợp lý.

“Không biết đệ tử của Giao Trì thánh địa tại sao lại tới đây?”

“Nghe nói là lịch luyện hồng trần. Đệ tử của Giao Trì thánh địa cứ một thời gian sẽ rời núi lịch luyện, sau khi trở về sẽ tập trung đột phá, chỉ cần đột phá thành công thì sẽ được đưa tới tiên giới tiếp tục tu luyện.”

Nhắc tới tiên giới ánh mắt Ninh Kính mang theo một tia hướng tới.

“Oh! Tiên giới!”

Hùng xoay chén trà trước người cảm khái, hắn nở nụ cười mang theo một chút ý vị.



Trong khi hai người đang suy nghĩ thì tiếng ồn của tầng dưới đã biến mất, cả hai hiếu kỳ nhìn ra của sổ.

Hóa ra Khang vương đã xuất hiện, hắn đi vào chắp tay chào hỏi mọi người xung quanh, hắn cũng không quên chào hỏi cả những người trên lầu hai.

Mọi người trên lầu hai thấy vậy cũng đứng dậy đáp lễ Khang vương, cho dù là những để tử của giao trì thánh địa. Xem ra Diêu Hy thánh chủ dạy bảo đệ tử rất tốt, ít ra từ bên ngoài là như vậy.

Sau khi chào hỏi hoàn tất Khang vương nhấc chân tiến về phía chủ vị được được đặt ở giữa lầu, phía sau hắn đi theo một nam một nữ cũng phân biệt ngồi ở hai bên trái phải Khang vương.

Nhìn thấy một đôi nam nữ này Ninh Kính cũng giới thiệu.

“Đôi nam nữ kia một người là Phương tài nữ Phương Vấn Tâm. Nàng là con gái của ngự sử Phương Chúc. Sở dĩ gọi có danh Phương tài nữ bởi nàng tinh thông cầm, kỳ, thi, họa không gì không biết. Hơn nữa nàng còn tinh thông kim cổ, thông thạo biện luận. Nàng thậm chí từng chiến thắng khi tranh luận với đám lão già ở Quốc Tử giám.”

Dừng một chút Ninh Kính chỉ về người thanh niên tiếp tục giới thiệu.

“Còn người kia là Hoàng Trung Thiện, con trai của đại nguyên soái Hoàng Nguyệt Ánh. Hiện Hoàng Trung Thiện đang giữ chức phó tướng trại đông của cấm vệ quận. Tên này võ nghệ cao cường, có tài năng cầm quân thiên bẩm. Ngay cả thái hậu cũng rất thưởng thức hắn. Từng khen ngợi Hoàng Trung Thiện có khả năng có khả năng kế thừa y bát của mẹ mình. Nghe nói tên này đang theo đuổi Phương Vấn Tâm.”

Hùng vừa nghe Ninh Kính giảng vừa đánh giá hai người.

Chỉ thấy Phương Vấn Tâm dung nhan tuyệt mỹ mi thanh mục tú, nàng khoác trên mình một một thanh sam che đi toàn bộ cơ thể, nhưng với một bậc thầy duyệt nữ như Hùng rất khó tránh qua ánh mắt của hắn.

‘Dáng người không tốt lắm! bộ ngực không quá lớn, ngược lại cặp mông lại rất ổn.’

Nhưng điều đó không khiến Hùng động tấm. Phương Vấn Tâm tuy nổi danh tài nữ nhưng vẫn còn chưa đủ để nằm trong tầm ngắm của hắn. Mục tiêu của Hùng là những nữ nhân hàng đầu được người người ái mộ, như vậy tín ngưỡng lực hắn thu được mới nhiều.

Giống như Ninh vương phi, là một trong ba nữ nhân quyền lực nhất đế quốc, người hâm mộ nàng không thiếu. Còn với Hoa thị dù nàng cũng nổi danh là tài nữ những đối với hắn bất quá là đồ đi kèm mà thôi.

Ngược lại mẫu thân của Hoàng Trung Thiện lại khiến Hùng để ý. Thiên Phượng tướng quân Hoàng Nguyệt Ánh nổi danh khắp đại lục, người cuối cùng trong ba người phụ nữ quyền lực nhất đế quốc, chắc chắn tín ngưỡng lực lực của nàng rất đáng kể.

Hùng quan sát Hoàng Trung Thiện, ý cười nổi lên trong mắt.