Chương 6

Trước cửa nhà tranh đang chiếng trống vang trời trông rất là náo nhiệt, bên cạnh có rất nhiều tiểu hài tử xung quanh, nháo muốn bánh kẹo cưới, hỷ bánh. Hoá ra là đại thiếu gia đang đón dâu, ngoài cửa tân khách đến rất là náo nhiệt, đã mang theo đầy đủ lễ vật, ngay cả người gác cổng cũng phải mặc y phục đàng hoàng đứng đó tiếp đón, sau đó thì phân loại các phần quà mang từ phòng khách chính đến biệt viện.

Cũng có quan chức cao, trên tay đang cầm bái thiếp thì có thể trực tiếp đến nhà, Long gia là thành chủ Long Hải Thành đã ba trăm năm, ngay cả lão hoàng đế cũng phải kính trọng vài phần, thân mang trọng binh, ở nơi này là bá chủ một phương cho nên là tại Long Hải Thành thì cho dù quan viên chức lớn hay chức nhỏ, được hoàng đế đề cử thì cũng ngay lúc thời khắc quan trọng này cũng phải tự mình cầm bái thiếp đến chúc mừng.

Long lão thái gia không thích náo nhiệt nên đang tránh ở phòng cho thanh tĩnh, Long Uyên làm Long gia chưởng môn, con đầu của mình đang kết hôn đáng ra ông phải ở ngoài cửa nghênh tiếp nhưng mà ông sẽ không ra ngoài mà cứ ngồi ở đây đợi, ngồi phòng khách là tốt rồi, bên ngoài có những tân khách tự nhiên sẽ có các gia tốc khác đi tiếp đãi.

“Long chưởng môn!Chúc mừng chúc mừng!”Một người nam tử mập mạp sau khi đi vào thì hai tay ôm quyền luôn miệng nói hạ, Long gia này cũng thật kì lạ, rõ ràng là đảm nhiệm chức quan trong triều đình mà cố tính lại cứ thích lễ nghĩa của giang hồ, cho nên người khác khi gặp chỉ có thể lấy lễ nghi giang hồ ra.

“Tôn mập mạp, ngồi xuống đi!Người tới, rót trà!”Long Uyên ngồi im ở ghế tơ vàng bạch đàn của mình, cũng không có ý định đứng dậy, Tôn mập mạp này mặc y phục quan huyện cũng không xứng cho mình phải chào hỏi, sau khi Tôn mập mạp ngồi vào chỗ của mình thì nha hoàn đã bưng lên một ly trà tản ra hơi nóng, mập mạp vừa nhìn cười vui vẻ nói:”Trà ngon, trà ngon!”

Long Uyên cười cười, không nói chuyện, ngay lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, một nam tử đi vào lớn tiếng nói:”Long huynh, tiểu đệ đến bái sơn rồi!”

Long Uyên mừng rỡ, vội vàng ra đón tiếp, đối diện đang đứng một hán tử với tư thế hiên ngang, trong giống như một vị hào hiệp anh hùng, Long Uyên đi lên vài bước kéo tay hắn nói:”Hà Huynh, đã lâu không gặp!Vất vả cho ngươi xa như vậy mà phải vội vã chạy về!” Người này tên là Hà Dĩ Thâm, là huynh đệ từ nhỏ đến lớn của Long Uyên, tính toán tìm kiếm một môn phái tu tiên tiên để cho con cháu Long gia có thể bái sơn tiến vào sơn môn.”Hà Huynh, ngồi xuống đi!Người đâu, mang trà tốt nhất ra đây!”

Cũng giống như trước một chén trà bưng lên, Hà Dĩ Thâm uống một ngụm, phía trên đầu từng đợt khói trắng bay lên, hắn hơi sợ hãi lập tức nói:”Long huynh, trà này!”

“Trà này tên là Viết ti Uẩn Hải Đường!”

“Tốt!Quả nhiên là trà cực phẩm!”

Tôn mập mạp nhìn trà của mình rồi lại nhìn trà của Hà Dĩ Thâm, sau đó lại nghe Hà Dĩ Thâm trào phúng nói:”Trà nào cũng giống như trà nào, người uống cũng phải phân cấp bậc, nếu không phải là là người nhất đẳng thì sẽ không biết được mùi vị bên trong.”Lời nói này khiến cho Tôn mập mại xấu hổ không ngừng, hắn không biết là Long Uyên khi tiếp đón khách cũng phải chia cấp bậc, ngồi không nửa ngày hoá ra là do mình không làm nên việc gì, uống không biết được mùi vị trà đạo bên trong. Ngồi ở đại đường có rất nhiều khách cho nên là cũng giống như Tôn mập mạp, uống không biết trà tốt hay là xấu, đối với Hà Dĩ Thâm trào phúng, mọi người chỉ có thể cười cười.

Long Uyên cười thầm, cũng uống một ngụm trà, Tôn mập mạp lúc này mới nhìn thấy trên đầu của Long Uyên cũng bay lên một làn khói, Hà Dĩ Thâm trên đầu đã ổn định không còn khói trắng nữa rồi!

“Công lực của Long huynh càng ngày càng tiến bộ, tiểu đệ bội phục!”Hà Dĩ Thâm đứng lên bái một cái, trong lòng bội phục không thôi nói:”Long huynh, không biết hôm nay cưới là nữ nhân ở Triệu Gia?”

“Tô Thái Sư có thiên kim phúc khí, khuê danh rất tố!”

“Tô Thái Sư là lão thần trong tam triều, trong nhà có cô nương một người so với một người còn rất lễ nghĩa, Long huynh thật có phúc!”

“ha ha, ha ha!”Long Uyên rất hài lòng với mối hôn sự này, đang lúc nói chuyện thì người sai vặt hô to:”Tân nương tử tới cửa!”

Tân khách theo Long Uyên mà đứng dậy, sau đó Long Uyên để cho phu nhân mình ngồi kế bên, hai người ngồi ngay thẳng ở ghế bành, đợi cô dâu đến bái kiến!

Tiến vào là một nữ nhân có dáng người phiêu dật, mặc dù không thấy được nhan sắc nhưng mà chỉ cần nhìn dáng người thì cũng biết là tuyệt sắc nhân gian, hơn nữa không biết tại sao khi cô nương này vào phòng thì lại phát ra mùi hương khắp phòng, ngửi thấy thì có một chút bị mê hoặc nhân tâm, đây chính là thuật phòng thân, đây là tự cơ thể của cửu vĩ hồ ly phát ra, bọn họ chỉ thấy cô gái này có chút kì lạ, vô cùng kì lạ!

Theo sau là một nam tử tráng kiệt, hắn đương nhiên chính là con trai đầu của Long gia, Long Đình Phong, Long Uyên đặt cho hắn cái tên này là muốn cho hắn có cơ hội bái tiên nhân làm sư phụ, có được tiên cốt, làm rạng danh Long gia, nhưng mà khi đã trưởng thành, tiên nhân đâu không thấy, bất đắc dĩ chỉ có thể để hắn sớm đón dâu để vào con đường làm quan, mang hy vọng đến đời con cháu kế tiếp thôi.

Long Uyên đã tốn rất nhiều tâm tư, nghe nói Tô Thái Sư gia sinh ra hai thiên kim, lúc sinh thì có dị tượng, hơn nữa nữ nhân cũng xinh đẹp bởi vậy nên đã tốn rất nhiều công sức mới cầu được làm thông gia với Tô lão thái sư, để cho Tô Lão thái sư đem đứa cháu gái thứ hai này gả tới đây.

Tô Thái Sư chỉ có một người con trai, khi lớn thì lại sinh ra hai thiên kim cô nương, một người so với một người càng đẹp hơn, đặc biệt là hai ngàn kim thanh danh được đồn đại đi rất xa, đại thiên kim thì gả cho đại thế gia, còn hai ngàn kim là nhị thiên kim hôm nay là người nhà, cũng là thế gia, con trai của Lão Thái Sư này có hai người cha chồng đến đỡ, đương nhiên là sẽ đứng vững trên triều đình ba mươi năm nữa cũng không ngã.

“Nhất bái thiên địa!”

“Nhị bái cao đường!”

“Phu thê giao bái!”

“Đưa vào động phòng!”

Nhà giàu sang hôn lễ không giống như nhà nghèo khác, tuy rằng cũng hỗn loạn nhưng mà có trật tự kỷ cương, tân nương tự được mọi người hầu hạ đi đến Tiêu phòng điện, chú rể thì bị các quan lại lôi kéo đi uống rượu, đến khi ba tiếng gõ mỏ vang lên thì lúc này mới say khướt mà về tân phòng của chính mình.

Long Đình Phong không có cơ duyên để tu đắc đạo thành tiên, nên phụ thân của hắn cho hắn đi con đường làm quan, bởi vậy hắn có hình dáng thư sinh, nho nhã mở khăn voan của tân nương tử lên, nhìn thấy dung nhan tuyệt thế, trong đầu chỉ có tuyệt thế nhân gian, nhưng mà cứ như vậy té ngã xuống giường, ngủ mất tiêu rồi.