Xuyên Việt Tây Môn Khánh cười nhạo Thủy Hử

8/10 trên tổng số 17 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tây Môn Khánh, gã là Tây Môn Khánh. Là gã trăng hoa chơi bời nổi tiếng trong TruyenKK. Khánh cảm thấy đầu đau như búa bổ, gã khẽ rên một tiếng rồi từ từ mở mắt. Khoan đã, mình chưa chết? Khánh nhớ rõ  …
Xem Thêm

Chương 1: Ta là Tây Môn Khánh
Khánh cảm thấy đầu đau như búa bổ, gã khẽ rên một tiếng rồi từ từ mở mắt.

Khoan đã, mình chưa chết?

Khánh nhớ rõ ràng, gã từ Thanh Hóa về nhà sớm hơn 1 hôm theo lịch công tác của cơ quan. Khánh quyết định tạo ra một sự bất ngờ cho người vợ sắp cưới nên không thông báo mà lẳng lặng về nhà.

Nào ngờ, lúc hắn vừa mở cửa nhà, đã nghe thấy tiếng rên rỉ. Đây là tiếng của Liên - vợ sắp cưới của gã,tiếng rên này biểu hiện của nàng lúc sắp lên đỉnh, đây là cái âm thanh hắn quen thuộc hơn bao giờ hết.

Khánh nghiến răng ken két rồi lao vào phòng ngủ, lập tức, hắn như hóa đá.

Liên ngoại tình, đây là điều Khánh đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đón nhận, nhưng không ngờ lúc này trên giường, con ả đang quằn quại trong tay 4 gã lực lưỡng.

Đáng hận là lúc mình xuất hiện ở cửa, sau thoáng ngạc nhiên, ánh mắt con đàn bà dâm đãng ấy lại ánh lên những tia nhìn diễu cợt, thằng đàn ông đang thọc con cặc to tướng vào họng Liên nhìn Khánh rồi rút cặc ra khỏi mồm ả cười nhạt hỏi:

- Thằng chồng yếu sinh lý của em đây hả?

Liên không trả lời hắn mà há mồm đớp lấy con cặc của hắn mà mút lấy mút để.

Khánh điên lên, tay vớ lấy một thứ gì đó rồi lao về phía bốn thằng đàn ông to như bò xác và con đàn bà dâm đãng không biết xấu hổ mà quên đi bản thân mình chỉ là gã công chức gầy gò yếu ớt.

Rất nhanh chóng, Khánh chỉ còn nước ôm đầu nằm dưới sàn chịu từng cú đá cú đấm của bốn con bò mộng, à không, chính xác là ba tên, còn một tên vẫn đang không ngừng thúc con cặc vào lỗ lồn Liên.

Không biết do đòn đau hay do uất ức, ý thức của Khánh mất dần đi.

Cho đến khi gã mở mắt ra.

- What the fuck. cái lề gì thốn?

Khánh buột miệng chửi đổng, gã phát hiện ra mình đang trong một căn phòng lạ hoắc lạ huơ toàn nhung lụa, bố trí y xì đúc như mấy bộ phim kiếm hiệp Tàu mà hắn hay xem.

Đệch mợ, giờ lại có loại bệnh viện bố trí như phim cổ trang thế này à?

Khoan đã, Khánh liếc mấy tấm bình phong hay tranh chữ treo trên tường, toàn chữ Tàu, nhưng thế đếch nào hắn xem lại hiểu không sót một chữ.

Gặp quỷ à?

Sờ soạng lại cơ thể, không ngờ mình lại đang mặc một bộ y phục cổ trang, mà khoan, cơ thể của hắn sao trở nên đô con từ lúc nào vậy?

Hơn nữa hắn đang bị đánh thừa sống thiếu chết. Tại sao lại không có chút vết thương nào trên người? Chỉ có một cảm giác mệt mỏi cứ quấn lấy gã.

Đúng lúc đầu gã ong ong, một phụ nữ chừng ba mươi bước vào.

Đẹp, quá đẹp.

Đây là ấn tượng đầu tiên của Khánh về người đàn bà này.

gương mặt không nói làm gì, nhưng ngực tấn công, mông phòng thủ, áo mỏng như cánh gián mặc cũng như không để lộ bộ yếm đỏ chót trễ quá nửa ngực. Bộ váy lại xẻ chân, lộ ra bắp đùi trắng nõn cùng đôi chân trần so với Ngọc Trinh còn muốn xuất sắc hơn.

Mỹ nữ, tuy hơi lớn tuổi nhưng là một đại mỹ nữ.

Mĩ phụ thấy Khánh ngơ ngác nhìn mình thì cười khúc khích:

- Khánh nhi, con tỉnh rồi hả?

Khánh ngơ ngác không biết nói gì hơn, thiếu phụ lại đến gần hắn phả hơi thở thơm như hoa lan vào mũi hắn:

- Nào, để nhị nương xem bệnh tình con ra sao.

Đệch mợ, chào cờ CMNR.

Mà khoan, từ lúc nào thằng nhỏ của mình trở nên hoành tráng thế này?

Khánh còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, người được gọi là nhị nương đã cười khúc khích:

- Chu cha, xem kìa xem kìa, bệnh kiểu này...

Làm cho Khánh sửng sốt là người nhị nương này lại thản nhiên vạch quần gã ra.

Quá khủng bố, vừa nhìn qua, Khánh đã khẳng định đây đếch phải thằng bé đã theo mình hai mươi năm qua, không lẽ trong lúc hôn mê, con đàn bà dâm đãng kia cho mình vào viện rồi ghép cặc ngựa cho mình? Mà kỹ thuật phẫu thuật cũng tiến bộ quá đi, cảm giác cương cứng cứ y như thật. Mẹ nó, biết thế này bố đã đi lâu rồi.

Mỹ phụ thấy vẻ mặt ngơ ngẩn của Khánh bật cười khanh khách rồi cúi xuống liếm một vòng xung quanh đầu khấc của gã.

Sướng.

Mỹ phụ thấy mặt gã đờ ra thì thoáng làm ngạc nhiên rồi mút chặt lấy cặc của Khánh.

Mẹ ơi, quá sướng.

Đầu của mỹ phụ gục lên gục xuống như muốn nuốt trọn con cặc khổng lồ của Khánh.Gã rên hừ hừ vì cái cảm giác chưa bao giờ được trải qua trong đời.

Đéo phải quá sướng, mà là cực kỳ sung sướng.

Bà này tuy có hơi lớn tuổi so với Khánh như skill của bà ta thì khỏi chê.

Đúng lúc hắn đang ở trên đỉnh Vu Sơn, một giọng quát như sấm vang lên:

- Súc sinh, ngươi làm gì vậy hả?

Một người đàn ông trung niên mặt cổ trang gương mặt đỏ bừng giận giữ xuất hiện ở cửa chỉ tay vào Khánh cùng người đàn bà kia.

Đệch mợ, xong rồi, 96,69% đây là chồng người đàn bà này. Nếu giờ Khánh nói từ nãy đến giờ gã nằm trên giường không nhúc nhích để người đàn bà này đến tụt quần rồi thổi kèn cho gã, có ai tin không?

Câu trả lời thực cay đắng là : ĐÉO.

Người đàn bà không vì sự xuất hiện của người đàn ông mà ngừng lại, cái đầu càng gục lên gục xuống nhanh.

Chính lúc này, Khánh kêu lớn một tiếng rồi trút bầu tâm sự vào thẳng người đàn bà này.

Người đàn ông thoáng lặng hai giây rồi hầm hầm tiến lại.

Lúc giọt tinh trùng cuối cùng phun ra khỏi đầu cặc, Khánh sướng đến tê người.

Đột nhiên lúc này, một ý thức khác tràn vào trong đầu gã.

Hắn không phải là Khánh của thế kỷ hai mươi, đây cũng không phải Hà Nội, Khánh cơ bản sau trận đòn của 3 thằng cốt đột không ngờ đã xuyên việt đến triều tống, huyện Dương Cốc.

Nơi gã ở là phủ họ Tây Môn, người đang hầm hầm quát tháo là cha của gã, Tây Môn Quỳ, còn người phụ nữ đang thổi kèn cho gã là nhị vương tức mẹ kế Vu Tiểu Tuệ.

Đệch mợ, cha bắt gặp mẹ kế đang thổi kèn cho con trai. Số chó cũng đếch nhọ bằng.

Khoan đã, họ Tây Môn, Khánh nhi....

Tây Môn Khánh, gã là Tây Môn Khánh. Là gã trăng hoa chơi bời nổi tiếng trong Thủy Hử Tây Môn Khánh.

Thêm Bình Luận